← Quay lại trang sách

CHƯƠNG 27

“Tôi tin là các vị đã có một bữa ăn vui vẻ?” Zarniwoop nói với Zaphod và Trillian vừa hiện hình trở lại trên đài chỉ huy của phi thuyền Trái Tim Vàng và nằm thở hổn hển trên sàn.

Zaphod mở vài con mắt và trừng trừng nhìn ông ta.

“Ông,” gã phun ra. Gã loạng choạng đứng dậy và lao đi tìm một cái ghế để sụm xuống. Gã tìm thấy một cái ghế và sụm xuống.

“Tôi đã nhập vào máy tính các Tọa Độ Cận Bất Khả thích hợp với hành trình của chúng ta,” Zarniwoop nói. “Chúng ta sẽ sớm đến nơi thôi. Trong lúc đó, sao anh không thư giãn và chuẩn bị tinh thần cho cuộc gặp mặt nhỉ?”

Zaphod không nói gì. Gã lại đứng dậy và xông đến một cái tủ nhỏ rồi lôi ra một chai rượu Janx. Gã nốc một hơi dài.

“Và sau khi xong vụ này,” Zaphod dữ dằn nói, “thì là xong hẳn, được chưa? Tôi sẽ được tự do đi đâu và làm bất kỳ cái quái gì tôi muốn và được ra biển nằm, vân vân?”

“Còn phụ thuộc vào chuyện gì diễn ra sau cuộc gặp mặt,” Zarniwoop nói.

“Zaphod, người này là ai?” Trillian run rẩy nói, lảo đảo đứng lên. “Ông ta làm gì ở đây? Sao ông ta lại ở trên phi thuyền của chúng ta?”

“Ông ta là một kẻ cực kỳ ngu ngốc,” Zaphod nói, “đang muốn đi gặp người cai quản Vũ Trụ.”

“À,” Trillian nói, giật lấy chai rượu từ tay Zaphod và làm một ngụm, “ra là một kẻ bon chen tiến thân.”