← Quay lại trang sách

Người phụ nữ xưa gặp người đàn ông hiện đại – phiên bản I

Cuối cùng thì ông ấy cũng đã quyết định. Gương mặt Marjorie méo xệch đi, bà ỉ ôi:

- Chỉ còn mười hai năm nữa thôi! Đáng lẽ ra chỉ mười hai năm nữa là ông nghỉ hưu rồi!

Fred cũng biết thế.

- Ông đã có tất cả, thế mà ông lại quẳng đi hết! Đáng lẽ ra ông có thể đào bới mọi khu vườn trong thành phố này suốt quãng đời còn lại của ông mà không bao giờ phải lo lắng điều gì. Giờ ông định sẽ làm gì đây?

- Bắt đầu quảng cáo. – Ông nói. – Tôi đã sẵn sàng rồi.

- Ông đã sẵn sàng rồi sao! – Bà móc mỉa. – Vậy phần còn lại của thế giới thì sao? Ông nghĩ có bao nhiêu người sẽ thuê một cựu giáo sư tuổi trung niên tới trồng bụi cây trong vườn nhà họ?

- Thiết kế hoa viên chứ. – Fred đính chính.

- Bộ ông không chịu hiểu à!? – Bà nài nỉ, như bao lần trước. Nước mắt lại tuôn rơi.

- Marjorie. – Ông nói, nhẹ nhàng đến bên bà. – Sinh vật học chán lắm. Chỉ toàn nói lý thuyết suông thôi. Tôi muốn làm thực tế. Thế giới này thật sống động. Và cái phần mà tôi yêu thích nhất ở nó là phần sinh sôi từ lòng đất. Giờ đây, tôi có thể làm những gì mà tôi đã truyền thụ cho sinh viên trong suốt cuộc đời dạy học của mình. Tôi có thể trở thành một phần của thế giới đó, làm việc với nó, học từ nó, đồng thời mang đến cho mọi người những ngôi nhà đẹp.

- Sao mà rối rắm vậy. – Marjorie than vãn – Chồng tôi, đường đường là một giáo sư, lại đi đào bới vườn nhà người ta như một gã làm vườn!

- Tôi hơn người làm vườn chứ. Đừng quên là tôi đang viết sách.

- Sách về cái gì? – Bà nổi giận đùng đùng – Về cách trồng khoai tây trong thành phố à? Hay là về cách vọc đất suốt ngày ư?

- Marjorie. – Fred cố giải thích lần nữa, ông vòng tay định ôm bà nhưng bà khoanh chéo tay trước bụng và quay đi.

- Ông là một gã ngốc! – Bà rít lên. – Ông là gã đại ngốc mà thậm chí còn không biết điều đó!

Marjorie đờ người ra vì sợ hãi. Bà đang góp phần chấm dứt cuộc hành trình vốn đòi hỏi phải có hai người, và người bạn đời đã rời bỏ bà. Tất cả mọi thứ được xem là lẽ sống của bà đang lâm nguy. Ông là nguồn thu nhập chính trong gia đình, thanh toán các hóa đơn và mua thực phẩm. Bây giờ chuyện gì sẽ xảy tới? Ông không còn trẻ nữa. Ông từng có nhiều học trò và nhiều trách nhiệm. Ông từng là giảng viên chính thức của trường đại học. Giờ chức danh đó đã là quá khứ.

Bà nghĩ đến câu lạc bộ giáo viên của trường mà bà không còn được tham dự, những buổi lễ tốt nghiệp mà bà không còn được mời. Bà nghĩ đến những sinh viên kính trọng chồng mình. Nỗi thất vọng túm chặt lấy bà. Toàn bộ cuộc đời bà đang vỡ ra thành từng mảnh.

Song, Fred không nhìn mọi việc theo cách ấy. Ông cảm thấy mình như vẫn còn trai trẻ. Bước chân ông nhẹ tênh, nụ cười của ông có sức lan truyền. Chỉ có Marjorie là làm hỏng niềm hạnh phúc của ông. Ông muốn bà đồng hành với mình. Ông khao khát điều đó, nhưng lòng khao khát của ông đang bắt đầu nhạt đi. Họ đã cùng chia sẻ với nhau rất nhiều điều và ông muốn chia sẻ với bà nhiều hơn nữa. Giờ bà là “kẻ thù” của tất cả những gì đang vẫy gọi ông. Ước mơ của ông là vừa có Marjorie, vừa có thế giới mới của mình. Ước mơ đó đã phải thay đổi để phù hợp với quyết định của Marjorie.

Từ rất lâu trước khi bà nộp hồ sơ ly dị, cuộc đời mới của Fred đã định hình. Bạn bè mới đang bước vào cuộc đời đó, và những thử thách mới đang lôi cuốn ông. Những thỏa nguyện mới xuất hiện, bùng nở như hoa mùa xuân. Fred đang chuyển vào một “lãnh địa” mới và không gì, kể cả tình yêu dành cho Marjorie, có thể kéo ông trở về chốn cũ.

Một thế giới mới đang được sinh ra từ bên trong Fred.

Người phụ nữ xưa gặp người đàn ông hiện đại – phiên bản II

- Anh đã bán doanh nghiệp rồi. – Michael mỉm cười – Bây giờ anh là người tự do.

Nhưng Ruth không cười.

- Charles đã điều hành nó thay anh. – Anh bảo. – Một sự chuyển giao cho nhân viên. Người ta vào, còn anh thì ra.

Suốt mười hai năm nay cô luôn ủng hộ Michael – trong khi anh đi học ngành môi giới bảo hiểm, hay trong lúc anh vất vả lập doanh nghiệp riêng, hoặc khi anh thuê hết nhân viên bảo hiểm này đến nhân viên bảo hiểm kia. Tính cho đến bây giờ, anh đã có một hãng bảo hiểm lớn nhất tiểu bang. Không hãng nào bán được nhiều bảo hiểm như hãng của anh. Không hãng nào danh tiếng, hoặc được tán dương như hãng của anh. Cái hãng đó đã từng là của Michael, còn giờ thì toàn bộ hãng thuộc về nhân viên của anh.

- Họ sẽ mở rộng doanh nghiệp lên quy mô gấp đôi trong năm năm nữa. – Anh tiếp tục, vẫn mỉm cười. – Khi đó anh sẽ nhận cổ phần của mình.

- Thế còn bây giờ thì sao? – Ruth bực bội nghĩ.

Bất kỳ ai có cái mũi đánh hơi lợi nhuận – Michael hồi cô mới gặp vốn là một người như thế – lẽ ra đã có thể sống suốt đời với cái hãng bảo hiểm bề thế này. Cuối cùng, lời nói vuột thoát ra khỏi lồng ngực cô:

- Thế còn những kế hoạch của chúng ta thì sao? Chúng ta sẽ sống như thế nào?

- Chúng ta sẽ mua một căn hộ. – Michael bảo. – Anh sẽ bắt đầu viết sách.

Cô nhìn anh trừng trừng.

- Việc này đang diễn ra, em yêu. – Michael sung sướng nói, như thể cô đang mỉm cười đồng tình với anh. – Cuối cùng thì nó cũng đã xảy ra.

Michael đang bơi trong giấc mơ ngọt ngào của mình. Ruth lại đang rơi vào cơn ác mộng của cô. Cô đã hứa là sẽ yêu anh và vâng lời anh, nhưng anh không còn là người đàn ông mà cô đã cưới. Cô cảm thấy anh đã phát điên rồi. Bao nhiêu năm nay anh cứ dọa bán doanh nghiệp. Giờ thì anh đã bán thật. Nỗi lo sợ nhất của cô đã xảy đến.

- Tại sao? – Cô hỏi gay gắt, nhìn anh trợn trừng – Tại sao lại như vậy?

- Để chúng mình có thể sống cuộc đời mà chúng mình sinh ra để sống. – Anh đáp, một lần nữa cố giải thích cảm giác của anh. – Để chúng mình có thể theo đuổi đam mê. Có nhiều thứ đang chờ hai ta hơn là yến tiệc nghỉ hưu. Hãy tìm xem nó là gì. Hãy cùng nhau khám phá cuộc sống.

Ruth vẫn âu sầu, nhưng một cảm xúc mới bắt đầu len vào cơn giận của cô. Cô đã cố phớt lờ nó đi, nhưng những lời nói của Michael về mặt nào đó đang làm cô hứng khởi.

Có gì hứng khởi trong việc rời bỏ ngôi nhà của họ? Có gì hứng khởi về một căn hộ nhỏ, về việc không biết chắc Michael sẽ làm gì hàng ngày? Có gì hứng khởi về việc không biết chắc chính cô sẽ làm gì hàng ngày? Đây không phải những gì cô mong đợi ở cuộc hôn nhân. Tuy nhiên, cô cũng có cảm giác buồn cười là mình đang trở lại là một cô gái trẻ.

Dần dần, giống như quang cảnh biển cả hiện ra qua làn sương mù, cô nhận ra điều gì đó. Lần đầu tiên cô hỏi Michael “Tại sao?” và lắng nghe anh. Câu trả lời của anh khiến cô ngạc nhiên.

Sự việc diễn ra như thế đó. Khi người đàn ông hiện đại nổi bật lên trong mối quan hệ vợ chồng, thì hoặc là mối quan hệ đó sẽ đổ vỡ hoặc là người phụ nữ xưa phải thay đổi. Cô ấy phải ra đi, hoặc cô ấy bắt đầu thấy những trách nhiệm mới.

Michael và Ruth chuyện trò thâu đêm, như trước đây họ đã từng – đã nhiều năm rồi họ chưa lắng nghe nhau. Michael nói về niềm đam mê viết sách của mình và về tình yêu anh dành cho cô. Ruth nói về những khát vọng cá nhân, một số đã xưa cũ, một số rất mới mẻ và đáng ngạc nhiên. Cả hai cũng nói về những nỗi sợ hãi của họ.

Dần dà cuộc sống chung kiểu cũ của họ bắt đầu trở nên nhạt nhòa đi. Nhìn vẻ rạng rỡ của Michael vào mỗi buổi sáng, Ruth đang thấy anh theo cách mà cô chưa bao giờ thấy. Với cô, anh là người tiên phong, đồng thời là một người bạn tâm giao.

Cô tự hỏi sự cộng tác này sẽ tiến triển tới đâu.