← Quay lại trang sách

CUỘC PHIÊU LƯU THỨ MƯỜI BA Sư tử Noble, Ysengrin và Renard cùng đi săn

Một hôm, Renard đang ở trong rừng để rình những con chim trĩ thì nó nhìn thấy vua sư tử Noble đi đến gần. Cùng đi với sư tử là Ysengrin, giữ chức nguyên súy* ở cung đình. Cả hai đang trò chuyện thân mật.

* Một chức quan đại thần.

- Xin được chào đón những người danh giá! – Nó nói và cúi đầu rất thấp.

- Là người đấy à, Renard. - Nhà vua nói. Sư tử đã biết những điều không may xảy ra với Ysengrin và không nhịn được cười. - Ta chúc người may mắn trong những trò tinh quái mới.

- Tôi rất cần lời chúc tốt đẹp của bệ hạ vì từ sáng đến giờ, tôi đi săn mà vẫn chưa lấy được gì cho Ermeline và những đứa con yêu dấu của tôi. Cũng cho tôi xin phép để tiếp tục những cuộc tìm kiếm của mình.

- Không đâu, Renard, - nhà vua nhấn mạnh với giọng vui vẻ, - người ở đây với chúng ta, và cả ba chúng ta sẽ đi săn cùng nhau. Không phải thường xuyên mà chúng ta có may mắn được đồng hành với một nhân vật vui nhộn như ngươi.

- Đó là một vinh dự lớn với tôi, thưa bệ hạ. Nhưng tôi hiểu rất rõ rằng tôi chỉ là một nam tước kém cỏi. Ngài thích các quan đại thần của ngài như gấu Brun, lợn rừng Baucent, chó ngao Rooniaus và Ysengrin đây hơn là tôi.

- Này! Renard, đó là những lời đùa cợt thông thường của ngươi... Ta vui lòng đồng ý cho ngươi đi săn cùng ta, vậy hãy ở lại.

- Tâu bệ hạ, hãy tha lỗi cho tôi về sự nài nỉ này. Nhưng tôi e rằng sự có mặt của tôi chỉ làm cho Ysengrin nổi giận. Ông ấy không chịu nổi tôi. Có Chúa mới biết tại sao! Bởi tôi luôn mong điều tốt lành cho ông ấy.

Chó sói muốn phản đối, nhưng Noble xen vào:

- Chúng ta hãy kết thúc những hiểu lầm này. Ta không muốn nghe những lời tranh cãi giữa hai người nữa. Ngươi, Renard, hãy cố gắng hạn chế những trò đùa cợt. Và ngươi, Ysengrin, đừng nổi nóng với một vài trò đùa cợt không quan trọng nữa.

Ysengrin rất muốn cãi lại về sự nghiêm trọng của các trò chơi xấu của Renard. Nhưng nhà vua đã ra lệnh nên nó tuân theo, và hai kẻ thù trao cho nhau cái ôm hôn hòa bình.

- Này! - Sư tử nói. - Renard, ngươi biết nhiều nơi tốt, ngươi có thể chỉ cho chúng ta một vài cánh đồng, lùm cây, đồng cỏ nơi mà chúng ta sẽ bắt gặp một con mồi lớn?

- Thưa ngài, tôi không thể đảm bảo được gì. Tuy nhiên, tôi biết trong chỗ trũng của thung lũng nhỏ gần đây, đôi khi người ta đến chăn thả gia súc của làng.

- Ta đồng ý đến đó.

Thế là cả ba cùng lên đường. Chúng tiến vào thung lũng.

- Này! - Ysengrin nói. - Tôi phát hiện những con mồi tuyệt vời: một con bò mộng, một con bò cái và con của chúng. Cần phải cử Renard đi trinh thám xem những người nông dân và chó canh nhà có đến cản trở kế hoạch của chúng ta hay không.

- Nguyên súy nói quả có lý. Renard nhỏ và lắm mưu mẹo, nó sẽ nhận biết được địa bàn tốt hơn bất kì ai khác.

Ngay lập tức, Renard chạy băng qua những cánh đồng để đến đích thật nhanh.

Con mồi vẫn ở đó như Ysengrin đã nói, không có trở ngại nào...

Tuy nhiên, sau một hồi tìm kiếm, Renard phát hiện ra người chăn bò đang tắm dưới một con suối trong được bao quanh bởi các bông hoa lau.

Trước khi người nông dân trẻ tuổi kịp nhận ra nó, Renard nhảy lên vai anh ta, ấn đầu anh ta xuống dưới nước, rồi lại ấn tiếp, khiến anh ta bị chúi mặt xuống chào các con tôm ở dưới đáy suối. Trong lúc anh nông dân bị ngạt thở, rồi lắc mạnh người để ngoi đầu lên khỏi mặt nước, Noble và Ysengrin đã kịp thời giấu vào một chỗ những chiến lợi phẩm mà chúng vừa giành được dễ dàng. Renard quay lại, được nhà vua khen ngợi. Rồi chúng tiến hành chia phần.

- Nguyên súy, đến lượt nhà người chia phần. - Nhà vua ra lệnh.

- Xin tuân lệnh bệ hạ, vì đó là ý muốn của bệ hạ. Vậy theo tôi: con bò mộng, phần chính, chắc chắn dành cho bệ hạ. Con bò cái tơ to béo này cũng vậy. Về phần tôi, tôi sẽ hài lòng với con bé nhỏ xíu này. Còn cái thằng lông hung xấu xí kia, vinh dự được đi săn cùng với chúng ta là đủ cho nó rồi. Hơn nữa, nó không thích loại thịt này lắm. Thịt gia cầm hợp với khẩu vị của nó hơn và cũng được Ermeline và những con cáo con của nó ưa thích hơn. Tôi nói đúng chứ bệ hạ?

Nhà vua trả lời Ysengrin bằng một cái tát mạnh khiến cho nó lăn đi mười bước.

- Ngươi không hiểu gì về chuyện chia phần. Ta đáng nhẽ đã phải ngờ trước rồi, vì nhà người là một kẻ có đầu óc đần độn.

- Đến lượt nhà ngươi, Renard, chúng ta hãy xem xem nhà ngươi có khá hơn không.

- Thưa bệ hạ, ngài là ông chủ, và ngài có thể lấy tất cả mọi thứ ngài muốn. - Cáo cúi đầu xuống và nói.

- Không - Noble phản đối, ta muốn rằng sự phân chia phải công bằng, để không ai có quyền được than phiền.

- Vâng! Vậy, thưa bệ hạ, con bò mộng này dành cho bệ hạ không phải bàn cãi, cũng như Ysengrin đã nói. Con bò cái tơ, thịt nó mềm hơn, sẽ để cho hoàng hậu. Con bê bé tẹo và thịt mềm này phù hợp với hoàng tử, con trai nhỏ bé của bệ hạ, vẫn chưa rụng răng sữa nếu tôi không nhầm.

- Đây đúng là một sự phân chia tốt! - Noble vừa nói vừa thân mật đặt đôi chân mạnh mẽ của nó lên vai trọng tài. - Này! Renard, ngươi là một kẻ tinh tế. Ngươi hiểu những điều nên nói và người tận dụng một cách tuyệt vời sự ngu ngốc của kẻ khác. Chỉ có điên mới coi thường sự liên minh với người.