← Quay lại trang sách

Chương 5 Hồi kết

“Nezumi, đây là?”

“Vở kịch Macbeth của Shakespeare.”

“Tất cả sách ở đây đều là văn học cổ điển?”

— NO.6 #1, Asano Atsuko

Inukashi gửi thư tới.

Bức thư sau một thời gian dài.

Shion, cậu vẫn khỏe chứ?

Ở đây vẫn thế. Ông chú Rikiga vui lắm, vì không còn tường ngăn nên có thể tự do đi lại. Có khi ông ấy sẽ đến tìm mẹ cậu cũng nên. Cẩn thận đấy! Ở đời không lường trước được chuyện gì đâu. Nếu ông chú trở thành cha dượng của cậu, đó sẽ là một tấn thảm kịch đấy.

Dạo trước, mẹ cậu gửi bánh táo và bánh cuộn tới cho tôi và Shion của tôi. Ngon đến mức khó tin. Giúp tôi gửi lời cảm ơn đến cô. Nhóc Shion sắp ba tuổi rồi, (chắc thế. Vì tôi không biết ngày sinh của nó mà).

Kì nghỉ tới, cậu có thể tới đây giúp tôi tắm cho lũ chó không? Giờ cậu là thành viên của Hiệp hội ủy viên Tái thiết, nhờ một người có máu mặt như cậu tắm cho chó thật không hay, nhưng tay nghề của cậu chẳng ai sánh bằng.

Mà, cho dù cậu có trở nên vĩ đại hay có máu mặt thế nào, với tôi cậu vẫn chỉ là cậu công tử bột ngây thơ thôi.

Nhờ cậu đấy.

Thư viết ngoáy trên tờ giấy nhám. Shion gấp lại một cách cẩn thận rồi cất đi.

Tôi nhất định sẽ đến, Inukashi.

Chít chít chít!

Tsukiyo kêu lên dưới chân cậu. Con chuột nhắt này đã lựa chọn ở lại với Shion. Dù đã có tuổi nhưng nó vẫn khỏe mạnh và thông minh. Nó vô cùng thích Karan, buổi tối đều ngủ trên giường của bà.

Một bức thư nữa được gửi từ một người không ngờ tới.

Sasori, người đàn ông ở thế giới dưới lòng đất. Vài ngày trước, một con chuột màu nâu đã ngậm bức thư đến chỗ Shion.

Trong thư chỉ có vài lời cảm ơn ngắn gọn.

Hiện mọi người đang sống trong rừng. Nhờ cậu mà mọi thứ đều thuận lợi.

Thực sự cảm ơn cậu.

Sau khi Trại Cải tạo sụp đổ, những người ở dưới lòng đất, theo mệnh lệnh của Lão, đã lên mặt đất và trốn vào rừng.

Xin hãy hứa với tôi sẽ cho mọi người có chốn dung thân yên bình.

Shion trình mẩu tin nhắn của Lão lên Hiệp hội ủy viên Tái thiết. Hiệp hội chấp nhận cắt một phần khu rừng phía Bắc cho cư dân dưới lòng đất.

Khu vực đó là vùng ven của Mao, nơi Người Rừng từng sinh sống. Những người đã quen sống trong bóng tối, không thể thích ứng với ánh sáng chói lòa, thì sống trong cánh rừng rậm rạp sẽ tốt hơn. Shion đã suy nghĩ rất kĩ mới chọn địa điểm đó.

Lão ở lại dưới lòng đất cùng với những người cao tuổi, sống hết quãng đời còn lại.

Tàn tích của Trại Cải tạo giờ đây đã trở thành công viên. Inukashi nói thỉnh thoảng sẽ dẫn bé Shion đi chơi.

Thời gian trôi qua.

Mọi thứ đều thay đổi.

Thế nhưng, cậu không hề quên.

Shion đứng dậy, đến bên cửa sổ.

Mở toang nó ra.

Vào đi, Nezumi.

Như cái đêm hôm ấy.

Chỉ có cơn gió nồng mùi cỏ cây ập tới.

Cậu vẫn chờ.

NO.6.

Thành phố mang cái tên đó từng tồn tại ở vùng đất này.

Tồn tại như một thành phố lý tưởng, tinh hoa của trí tuệ loài người.