← Quay lại trang sách

CÁCH CHƯNG DIỆN LÀ TẤT CẢ ĐỪNG ĐỂ NGÀY “TỒI TỆ” CỦA BẠN TRỞ THÀNH NGÀY “MAY MẮN” CỦA CÔ TA

Không gì kích thích đàn ông hơn những đường cong duyên dáng trên cơ thể bạn, làn da mịn màng, hình dáng của đôi mắt bạn, và cái bĩu môi của bạn - đôi bắp chân mang đôi giày cao gót gợi cảm, cách bạn uyển chuyển lướt qua căn phòng, và mọi bộ phận trên cơ thể bạn chuyển động theo một cách hoàn hảo, hòa điệu tuyệt vời. Những điều đó khiến chúng tôi mê đắm. Đó dứt khoát là điều đầu tiên chúng tôi để ý đến nơi bạn - luôn là thế.

Chúng tôi không quan tâm bạn làm việc ở đâu.

Chúng tôi không quan tâm bạn kiếm được bao nhiêu tiền.

Chúng tôi không quan tâm liệu bạn có thể nói một vài câu trôi chảy hay không, thực sự là vậy - ít nhất là vào lúc mới đang quyết định liệu có nên cố thu hút sự chú ý của bạn. (Khi buộc phải chọn một đối tác để sinh con cùng, chúng tôi có xu hướng kén chọn hơn một chút.)

Tất cả những gì một người đàn ông quan tâm trong lần đầu gặp gỡ là vẻ ngoài của người phụ nữ, cô ấy ăn vận ra sao, và cô ấy sẽ như thế nào khi tay trong tay đi dạo cùng chúng tôi. Đối với cánh đàn ông, các thứ ấy nói lên những điều sau về bạn:

BẠN CÓ QUAN TÂM ĐẾN BẢN THÂN

Giả sử làn da của bạn nhợt nhạt, móng tay thì sứt mẻ, bàn chân trông giống như bạn vừa chạy việt dã bằng chân trần, thợ làm tóc thậm chí còn chẳng nhớ tên bạn nữa, kiểu tóc quá lỗi mốt, và tủ quần áo thì trông như được gửi thẳng đến từ kho quần áo trong một bộ phim dài tập ở thập niên 1980. Điều đó tiết lộ gì về bạn? Chẳng có gì tốt cả, tôi chỉ nói thế thôi. Với một người đàn ông - chậc, hay với bất kỳ ai đang chứng kiến - điều đó thực sự đã hét to với chúng tôi rằng, “Mặt tôi, cơ thể tôi, quần áo tôi chẳng có gì đặc biệt cả - hoàn toàn không xứng đáng với thời gian và sự chú ý của bất kỳ ai, thậm chí cả của tôi.” Tuy nhiên, người phụ nữ mà thoạt nhìn ta đã biết là luôn để ý chăm sóc bản thân - chăm sóc da mặt và cắt sửa móng tay (hoặc, nếu cô ấy không đủ khả năng để đến spa, cô ấy có thể tự tạo ra spa cho riêng mình tại nhà), trang điểm tự nhiên và hấp dẫn, để kiểu tóc làm tôn lên vẻ đẹp bề ngoài, quần áo và giày có phong cách - thì tất cả toát lên rằng, “Tôi thực sự yêu thích bản thân, nếu nhìn vào tôi bạn sẽ nhận ra điều ấy.” Đàn ông đánh giá cao những phụ nữ biết coi trọng bản thân, bởi vì điều đó thường có nghĩa rằng những phụ nữ đó hạnh phúc với bản thân mình và coi trọng giá trị của bản thân. Hẳn nhiên, chúng tôi không ngần ngại nói rằng bạn xinh đẹp. Nhưng nếu chúng tôi có ý định quan hệ với bạn, chúng tôi không muốn phải chịu trách nhiệm về việc làm sao cho bạn yêu quý bản thân mình. Đấy là điều quá sức đối với đàn ông, thành ra thay vì tưởng tượng cảnh chúng tôi phải tự mình gánh vác trách nhiệm lớn lao ấy, chúng tôi chỉ cần tìm kiếm một người phụ nữ trông có vẻ biết tự chăm sóc cho bản thân.

BẠN QUAN TÂM ĐẾN HÌNH ẢNH CỦA MÌNH TRONG MẮT ANH TA

Giả sử bạn ở câu lạc bộ với một chiếc váy hơi quá bó, cổ áo có vẻ khoét hơi quá sâu, trang điểm hơi quá đậm, mái tóc hơi quá bồng và rõ ràng là tóc giả, và đôi giày thì hơi quá cao. Ôi, bạn có lẽ thực sự lôi cuốn được vài người khi ăn mặc theo kiểu đó. Nhưng tôi có thể cam đoan với bạn rằng những người đàn ông tiếp cận bạn đều nhẩm tính vài phép toán đơn giản: hai ly Long Island + ba điệu nhảy + vài cuộc hẹn hò nửa vời không cần mấy nỗ lực = một lần quan hệ chớp nhoáng, chẳng cần bất kỳ cam kết nào cả. Người phụ nữ sẽ chỉ có được những người đàn ông sẵn sàng ném thẳng cô ta vào danh mục “cá để chơi (chơi xong rồi bỏ)” cực kỳ chóng vánh. Bạn còn nhớ điều tôi đã nói trong Cư xử như đàn bà, suy nghĩ như đàn ông về “cá để chơi” không? Cô ta là người gửi đi tín hiệu rằng mình hoàn toàn không có quy tắc, không có yêu cầu nào hết, cũng không có lòng tự trọng và rằng cánh đàn ông chúng tôi có thể đối đãi với cô ta theo bất kỳ cách nào chúng tôi vẫn hay làm và tuyệt đối không cần nỗ lực để duy trì mối quan hệ bền vững. Thực tế, điều duy nhất chúng tôi thấy ở người phụ nữ đó là dấu hiệu của sự tuyệt vọng, sự hèn mọn, và trên đầu cô ta có cái bảng hiệu nê ông nhấp nháy, “Tình một đêm!” - rồi ngay khi đêm vui vẻ ấy qua đi, chúng tôi không phải bận tâm đến cô ta thêm nữa. Người phụ nữ ăn mặc luộm thuộm cũng gửi tín hiệu đến chúng tôi: (a) bạn không có khả năng tự làm đẹp bản thân, rằng bạn không biết phải làm sao để khiến bạn trông nóng bỏng, và rất có thể bạn có vài vấn đề về vệ sinh; (b) bạn không quan tâm đến vẻ bề ngoài và có thể khiến anh ta bối rối nếu giới thiệu bạn với những gã bạn thân hay gia đình; và (c) bạn là chủ một ngôi nhà bừa bộn. Không điều nào trong số đó kích thích được chúng tôi. Không một điều nào.

Chúng tôi sẽ chú ý và tiếp cận một phụ nữ ăn mặc gợi cảm / gọn gàng - tinh tế và hấp dẫn hơn kiểu gợi cảm / khiêu khích hoặc quá đỗi giản dị. Một phụ nữ trông hài hòa và hấp dẫn - người khéo léo chưng diện vẻ ngoài mà không quá phô trương, biết cách ăn mặc, tạo kiểu tóc và trang điểm sao cho đạt được hiệu ứng tốt - sẽ là người nói với đàn ông rằng, “Em xinh đẹp, em đáng được tôn trọng, anh có thể giới thiệu em với mẹ và các anh em của anh mà không cảm thấy bất tiện hay xấu hổ. “

BẠN SẼ KHIẾN CHÚNG TÔI TRÔNG TUYỆT

Đây là điều cực kỳ quan trọng đối với đàn ông. Đây là một trong số những điều đầu tiên sẽ xuất hiện trong tâm trí khi chúng tôi nhìn thấy bạn - Tôi sẽ miêu tả cô ấy với những cậu bạn tôi thế nào nhỉ? Cô ấy sẽ trông thế nào trong vòng tay tôi tại bữa tiệc chiêu đãi? Hay tại một trận đấu của đội Yankees? Nếu tôi dẫn cô ấy về nhà để gặp mặt gia đình, họ sẽ nhận xét về cô ấy thế nào? Trong khoảnh khắc đầu tiên nhìn bạn, một người đàn ông đã kịp đánh giá cách hành xử của bạn trong những hoàn cảnh cụ thể - bạn sẽ ăn mặc ra sao khi anh ta đưa bạn đi dạo công viên, khi hai người cùng nhau đến nhà thờ, khi bạn đi chơi ở câu lạc bộ hay dùng bữa tối với bạn bè của anh ta, khi anh ta dẫn bạn ra mắt đồng nghiệp của mình, gồm cả những người nắm quyền quyết định về tiền lương và cơ hội thăng tiến của anh ta. Chúng tôi xem xét và đánh giá mọi thứ, xuất phát điểm dựa vào vẻ ngoài của bạn. Ngay cả trong vô thức, chúng tôi cũng sẽ xem xét bạn toàn diện từ cách bạn cột tóc ra sao, móng tay của bạn trông thế nào, quần áo của bạn phù hợp ra sao với những bắp chân khoe ra trên đôi giày cao gót và cơ thể bạn trông ra sao ở trạng thái tự nhiên. Nếu bạn trông hấp dẫn, chúng tôi ngay lập tức hình dung bạn ở bên cạnh chúng tôi trong tương lai, cùng chúng tôi bước tiếp về phía trước. Chúng tôi đánh giá rằng bạn có thể là mảnh ghép phù hợp giúp chúng tôi hoàn thành ba điều quan trọng nhất đối với người đàn ông: chúng tôi là ai, chúng tôi làm gì, và chúng tôi kiếm được bao nhiêu. Điều này rất quan trọng bởi vì vẻ bề ngoài là tất cả đối với đàn ông; cảm nhận như thế nào, thực tại như thế ấy. Điều này hoàn toàn tự nhiên. Nó không phải do được dạy bảo hay học hỏi - nó là bẩm sinh. Tất cả các loài động vật đều dùng một cái gì đó để làm chúng trở lên hấp dẫn hơn - để trông hung hãn nhất, hấp dẫn nhất đàn: những con công có bộ lông sặc sỡ đến không ngờ; những con sư tử có bờm rực lửa, rậm rạp; những con voi có cặp ngà dài, mạnh mẽ. Đàn ông chúng tôi có tiền và vẻ bề ngoài - đồng hồ đẹp, xe thời thượng, công việc đáng ghen tị có chức danh đâu ra đó. Và chúng tôi có người phụ nữ của riêng mình.

Người phụ nữ xinh đẹp, ăn mặc chỉn chu đi bên cạnh chính là biểu tượng cho ba động lực quan trọng dẫn dắt chúng tôi và chắc chắn là giúp khẳng định giá trị của chúng tôi trước mặt mọi người. Nếu bạn đang ở trong vòng tay một người đàn ông, trông vô cùng lộng lẫy, hoàn toàn ưa nhìn, và tư thế đường hoàng, thì mọi con mắt sẽ đổ dồn về phía hai bạn rồi tự hỏi, “Chết tiệt, thằng cha ấy làm nghề gì nhỉ? Hắn chắc phải rất khá.” Trong thế giới đàn ông, sự tự tôn đó hết sức cần thiết, một điều chúng tôi không thể sống mà không có. Hầu hết phụ nữ tôi biết thường đi mua sắm khi họ cảm thấy buồn. Cánh đàn ông chúng tôi thì cần nâng cao lòng tự tôn. Và một lần đi dạo với người phụ nữ xinh đẹp có thể mang lại cảm giác mạnh mẽ chẳng khác gì đánh được cú ăn điểm quyết định trong một trận bóng chày vậy.

Một người phụ nữ quan tâm đến bản thân và cách cô hiện diện trước mọi người, một người giúp nâng tầm giá trị của chúng tôi, chính là mẫu phụ nữ sẽ nhận được sự chú ý của chúng tôi; cô ấy là người sẽ khiến gã đàn ông nuốt ực chén rượu, vỗ lưng đám bạn của mình, rồi rảo bước qua đám đông trong câu lạc bộ chỉ để mời bạn một điệu nhảy, hay tiến tới khu vực rau củ quả tại một cửa hàng tạp hóa giả đò hỏi về sự khác nhau giữa cà chua chín đỏ thường và cà chua Roma chỉ để nhằm bắt chuyện cùng bạn.

Trước khi bạn cảm thấy khó chịu về những gì tôi đang nói ở đây, hãy nhớ rằng triết lý này tôi học được từ mẹ mình, bà luôn ăn mặc chỉnh tề bất cứ khi nào bà rời khỏi nhà - và bà làm điều này ngay cả khi đã kết hôn. Chính bà đã dạy các chị em gái của tôi chỉnh sửa đầu tóc, mặc quần áo đẹp và trang điểm nhẹ trước khi họ ra khỏi nhà - kể cả khi họ chỉ đi đến cửa hàng để mua một gói kẹo cao su, điều quan trọng là họ bước vào cửa hàng một cách “đường hoàng”. “Hãy cư xử một cách đường hoàng để ít nhất khi bạn gặp một người đàn ông, anh ta có thể tự nhủ, ‘Ồ, đó là một phụ nữ đàng hoàng’. Ít nhất anh ta biết rằng mình đang giao thiệp với một người biết tự chăm sóc bản thân.” Cách bạn ăn mặc thể hiện một phần con người bạn. Nếu bạn nghiêm túc mở lòng cho một mối quan hệ, tại sao lại để lỡ cơ hội gặp gỡ ai đó chỉ vì bạn không ăn mặc tử tế trước khi rời nhà? Tôi đang nói với bạn, một người phụ nữ độc thân nghiêm túc tìm kiếm một nửa của đời mình thì không thể ăn mặc luộm thuộm suốt nhiều ngày trời. Rất có thể, Quý ngài phù hợp của bạn đang hiện diện đây đó và bạn phải chuẩn bị sẵn sàng để trông giống như một Quý cô phù hợp. Và nếu bạn trông không giống vậy, người đàn ông cũng sẽ không cho rằng bạn phù hợp.

Thay vào đó, anh ta sẽ chỉ chú ý người phụ nữ luôn quan tâm tới trang phục của mình dù chỉ để đi tới tiệm tạp hóa. Ngày “tồi tệ” của bạn có thể hoàn toàn là ngày “may mắn” của cô ấy - vào thời khắc người đàn ông thấy cả hai bạn và quyết định anh ta sẽ tiếp cận người phụ nữ nào, tôi cam đoan với bạn rằng người phụ nữ có sự chuẩn bị kia sẽ được anh ta chú ý đầu tiên.

Luôn. Là. Vậy.

Vậy tại sao bạn không thực hiện một trong những khẩu hiệu yêu thích của tôi - điều tôi luôn tuân theo: chuẩn bị sẵn cho một cơ hội rồi chẳng có cơ hội nào vẫn tốt hơn là có một cơ hội mà lại không được chuẩn bị. Điều này cũng không khác với cách bạn khẳng định bản thân tại nơi làm việc. Ông chủ của bạn sẽ quyết định về số tiền bạn kiếm được, vị trí hiện tại của bạn, chức vụ sắp tới của bạn, bạn có nên trở thành người đại diện công ty hay không, không chỉ căn cứ trên thái độ với công việc và đóng góp của bạn cho những vấn đề then chốt, mà còn căn cứ vào cách ăn mặc của bạn nữa. Bạn biết điều này là thật. Ông ta sẽ không chọn nhân viên mặc bộ đồ nhếch nhác, đầu bù tóc bết và mắc chứng hôi miệng kinh niên để ngồi trong cuộc họp hội đồng quản trị hay phát biểu tại buổi đại hội cổ đông quan trọng; ông ta sẽ chọn nhân viên đã sử dụng ít nhất một phần thu nhập của mình để sắm vài bộ quần áo lịch sự, một kiểu tóc hợp mốt, móng tay đều tăm tắp và có phong thái khỏe mạnh để đại diện cho công ty - trở thành đại sứ hình ảnh tốt nhất mà công ty muốn đưa ra. Ông chủ của bạn không muốn mọi người nhìn vào người đại diện cho công ty và đưa ra hàng loạt những đánh giá bất lợi căn cứ trên vẻ bề ngoài của người đó.

Mới hôm trước tôi vừa giải thích điểm này cho nhân viên của mình khi tôi nhận thấy một vài người uể oải đến công ty trong bộ dạng rất kém chuyên nghiệp. Tôi đã nói với họ rằng dù họ có vừa trải qua một buổi tối tồi tệ đi chăng nữa, tôi cũng không muốn nhận ra điều ấy ở đầu tóc hay trang phục của họ. Tôi không cần phải biết họ đang phải trải qua giai đoạn khó khăn dựa trên biểu hiện của họ ở văn phòng. Tôi biết có những chuyện không ổn xảy ra với họ ở nhà - tôi hiểu rằng đang có chuyện xảy ra khiến bạn cảm thấy vướng víu với bộ đồng phục cùng đôi giày cao gót, trong khi quần jean và dép sandal mang lại cho bạn cảm giác thoải mái, nhưng đó là loại trang phục không được chấp nhận trong môi trường làm việc chuyên nghiệp. Chúng ta phải giữ hình tượng của mình. Tôi không quan tâm mình mệt thế nào, tôi sẽ luôn ăn mặc tử tế để chắc chắn mình luôn bảnh bao. Tôi sẽ không rời nhà trong bộ đồ chạy bộ và bộ râu lởm chỏm. Tôi không thể dung túng việc để bản thân mình luộm thuộm.

Bởi vì luôn có ai đó đang dõi theo tôi.

Cũng hệt như vậy với những người phụ nữ đang sẵn sàng cho một mối quan hệ: bạn không thể đi dự tiệc trong một bộ đồ thể thao, trong bộ dạng nhếch nhác, nếu bạn nghiêm túc tìm kiếm bạn đời của mình. Tôi không nói rằng bạn phải đến cửa hàng tạp hóa trong một chiếc váy dài với chùm bông tai; tôi không hề nói vậy. Nhưng khi bạn ra khỏi nhà, hãy chú ý hơn tới bản thân. Lịch sự không có nghĩa là phải hoàn hảo, nhưng ít nhất cũng trông gọn gàng. Lẽ tự nhiên, điều này sẽ thu hút ánh mắt của đàn ông - khiến cho anh ta quyết định sẽ ném mồi về phía bạn.

Tôi lưu ý với bạn rằng, ăn mặc trau chuốt không chỉ giới hạn trong buổi gặp mặt đầu tiên và trong vài buổi hẹn hò đầu tiên. Nếu người đàn ông vẫn đang băn khoăn không biết liệu anh ta có muốn cam kết cùng bạn hay không, bạn không thể sớm bộc lộ phong cách tự nhiên của mình. Bạn phải tiến hành từ từ đối với anh chàng - chỉ khi anh ta đã thực sự mê mẩn bạn thì mới trưng những cái lô cuốn tóc, những bộ áo dài mặc ở nhà và khuôn mặt mộc của mình ra, nếu không thì bạn đang cho anh ta một lý do hợp lý để đào tẩu vội vã đấy. Nếu bạn muốn một mối quan hệ lâu dài, hãy giữ phong cách ăn mặc tươm tất cho đến khi biết được liệu hai người có cơ hội đến với nhau không (và nếu bạn làm theo hướng dẫn của tôi, bạn sẽ phải sử dụng ít nhất 90 ngày để tìm ra điều đó, đúng chứ? Đúng, chính xác là thế!).

Tôi có anh bạn đang hẹn hò với một người phụ nữ, cô ấy xuất hiện hoàn toàn hoàn hảo trong lần gặp đầu tiên - vẻ ngoài ưa nhìn và cách cư xử chừng mực của cô khiến cô chẳng có mấy đối thủ. Điều này được cậu bạn của tôi xác nhận sau ít nhất ba lần hẹn hò với người phụ nữ đó. Sau lần hẹn hò thứ ba, cô ấy mời cậu ta đến nhà, cho một buổi hẹn hò riêng tư thân mật hơn - chỉ có hai người họ.

Thế rồi, khi cậu ta đến nhà, cô ra mở cửa với đôi tất thủng lỗ chỗ xỏ trong đôi giày đi trong nhà và chiếc quần thể thao nhàu nhĩ, mái tóc hất ngược ra sau, mặt hoàn toàn không trang điểm. Cô ấy đang ở nhà nấu ăn và khi đang nấu cô nói vọng ra, “Em tưởng tượng hôm nay chúng ta sẽ chỉ nghỉ ngơi và thư giãn cả ngày.”

“Điều này làm tiêu tan toàn bộ hình ảnh của tớ về cô ấy,” cậu ta nói. “Tớ không sẵn sàng với điều đó.”

Và ai có thể đổ lỗi cho cậu ta? Hãy để người đàn ông yêu bạn trước khi bạn cho anh ta thấy “con người thật của bạn”, bởi vì dù muốn hay không, anh ta không thấy có gì hấp dẫn ở chiếc quần thể thao và đôi tất thủng, hay ở người phụ nữ tiết lộ tất cả những điều đó quá sớm. Thi thoảng, tôi nghĩ bạn tự huyễn hoặc bản thân rằng nếu thực sự ưa bạn, chúng tôi sẽ chấp nhận bản chất con người bạn ngay từ ngày đầu. “Tôi sẽ cho anh ấy thấy con người thật của tôi!” Tốt thôi, nhưng anh ta không cần thấy tất cả điều đó. Bạn không cần tiết lộ toàn bộ những bí mật - bạn không cần cho anh ta biết mái tóc vàng óng ả trước kia từng là mái tóc nâu hạt dẻ và đôi lông mi cong kia không phải là thật và chiếc quần bó Spanx mới là thành phần then chốt khiến cho chiếc váy quyến rũ hơn khi thu hút ánh nhìn của anh ta. Hãy để anh ta có tình cảm sâu sắc (hơn) dành cho bạn đã, rồi mới tiết lộ những mưu mẹo bạn dùng thu hút anh ta.

Vợ tôi, Marjorie, người tôi mới gặp lại và kết hôn sau 20 năm kể từ lần đầu chúng tôi gặp nhau và có vài cuộc hẹn hò ngắn ngủi, đã thực hiện rất tốt chiến thuật trên, và tôi tôn trọng cô ấy vì điều đó. Trong khoảng năm hay sáu tháng đầu tiên chúng tôi ở cùng nhau, vợ tôi luôn thể hiện sự nhã nhặn - ngay cả khi chúng tôi ở riêng với nhau. Nếu cô ấy vừa chợp mắt một giấc, cô ấy sẽ đứng lên đi vào phòng tắm để chỉnh trang lại trước khi ra gặp tôi. Đối với tôi điều này thực sự có ý nghĩa bởi vì bất cứ phụ nữ nào hẹn hò với người đàn ông ở địa vị như tôi cũng sẽ bị lọt vào tâm điểm chú ý của mọi người, và bằng cách luôn quan tâm đến những chi tiết nhỏ nhặt nhất kể cả khi chỉ có hai chúng tôi, cô đã cho thấy mình có thể đảm đương tốt vai trò của mình khi mối quan hệ của chúng tôi trở nên sâu sắc hơn. Điều tương tự cũng đúng với tất cả các anh chàng - không chỉ với riêng người nổi tiếng lo lắng hình ảnh người bạn đời sẽ xuất hiện trên các tạp chí. Mọi anh chàng có thu nhập đều làm vậy bởi vì cuối cùng anh ta cần có một phụ nữ khiến anh ta cảm thấy mình làm tốt mọi việc (hoặc ít nhất là tốt hơn con người thực của mình) trong vòng tay.

Tất nhiên, sau khi kết hôn thì Marjorie đã thoải mái hơn nhiều, nhưng trong nhà chúng tôi, thậm chí sau vài năm chung sống, cô ấy vẫn quan tâm đến vẻ bề ngoài của mình. Cô ấy buộc tóc kiểu đuôi ngựa, nhưng làn da của cô luôn tươi sáng, móng tay và móng chân luôn được sơn sửa. Và cô ấy không bao giờ ra khỏi nhà - thậm chí khi làm những việc lặt vặt nhất - mà vẻ ngoài không toát ra phong cách.

Tôi nhận ra rằng không phải mọi phụ nữ đều thích ăn diện mỗi khi bước ra khỏi cửa, nhưng liệu bạn có thể tự cho phép mình không làm thế? Bởi đừng quên rằng bên ngoài cánh cửa nhà bạn luôn có một cuộc cạnh tranh. Và cô ta sẽ làm việc đó: mọi thứ từ mái tóc và trang phục, từ hình dáng cơ thể đến màu sơn móng tay đều “hoàn hảo”. Khi một người đàn ông nhìn thấy chúng, anh ta sẽ bị cô ta thu hút.

Đàn ông chúng tôi không đơn giản đến mức để vuột mất thứ quan trọng chỉ bởi vì có ai đó khác đi ngang qua trông ngon lành. Nhưng nếu một người đàn ông vẫn đang phân vân - anh ta chưa tuyên bố tình yêu với bạn, chưa từng chu cấp cho bạn, và không sẵn sàng bảo vệ bạn bằng mọi giá - thì đừng ban cho anh ta một lý do để bỏ đi. Đây là điều bạn có thể kiểm soát; nếu anh ta tiến tới bắt chuyện với bạn và mời bạn đi chơi, rồi lại tiếp tục mời bạn nhiều lần sau đó nữa, thì rõ ràng bạn đang làm điều đúng. Nhưng đừng hài lòng quá sớm và tạo lợi thế cho các đối thủ tiếp cận người bạn đời tiềm năng của bạn.

Ngay cả khi đang sống chung, bạn vẫn cần phải cẩn thận; vẫn có vài điều bạn phải làm để giữ vững sức hấp dẫn mà bạn và người đàn ông của mình dành cho nhau. Chắc chắn điều này phải đến từ hai phía: không người đàn ông nào nên nghĩ rằng khi đã dấn sâu hơn vào mối quan hệ thì anh ta có thể dễ dãi với bản thân trong khi lại mong đợi người bạn đời của anh ta cứ tươm tất 24/7. Hai chúng tôi cưới nhau đã lâu nhưng tôi vẫn ăn vận chỉn chu. Ngay cả trong những ngày nghỉ, khi suốt cả ngày tận hưởng thời gian rảnh rỗi, tôi vẫn vận sơ mi và quần thụng tử tế, cạo râu và tắm rửa sạch sẽ trước khi xuống ăn tối. Tôi làm vậy bởi vì tôi không muốn cô ấy luôn nhìn thấy tôi chải chuốt và chỉn chu trên sân khấu, còn ở nhà lại buông thả và suồng sã quá mức. Đó là một thái độ đúng đắn mà tất cả đàn ông phải có, nhưng nó đặc biệt ý nghĩa đối với người vợ và người bạn đời của họ. Tôi đã nói với bạn trong cuốn Cư xử như đàn bà, suy nghĩ như đàn ông rằng lý do đầu bảng để một người đàn ông lừa dối là bởi vì có quá nhiều phụ nữ sẵn sàng gian dối cùng họ. Giờ tôi muốn nói rằng điều bạn không nên làm trong ngôi nhà của mình là cung cấp cái cớ cho người đàn ông của bạn tìm kiếm cái đẹp ở bên ngoài. Rất tiếc, song cánh đàn ông chúng tôi phải có được điều đó. Đó là sở thích và ham muốn của chúng tôi. Đơn giản bạn sẽ không còn hấp dẫn khi trở nên quá suồng sã, xuất hiện trong bữa tối với chiếc khăn trùm đầu, đôi giày đi trong nhà từ thời sinh viên, và quần thể thao. Chúng tôi không muốn hít thứ mùi váng vất hòa quyện kem tẩy trang và nước tẩy sơn móng tay khi chúng tôi ôm ấp bạn. Vào buổi sáng, chúng tôi thấy bạn rời nhà xúng xính trong bộ váy đẹp và đôi giày cao gót - bạn cố thuyết phục chúng tôi rằng nó cần thiết, dẫu cho chúng có giá đắt ngang một buổi nghỉ dưỡng cuối tuần - môi son tự nhiên nhưng sáng bóng, và một mái tóc dễ thương. Chúng tôi ngửi thấy mùi nước hoa phảng phất trong không khí. Chúng tôi nhìn thấy nụ cười trên gương mặt bạn và sức sống trên từng bước chân khi bạn mang tất cả những thứ tươi đẹp đó vào văn phòng. Chúng tôi thấy tất cả những điều đó khi bạn bước ra khỏi cửa, nhưng sau đó chẳng còn lại gì khi quay về nhà. Sự thay đổi này sẽ khiến bạn mất điểm nếu chúng tôi ngồi trong văn phòng cả một tuần dài, nhìn thấy tất cả các đồng nghiệp nữ của mình ăn diện và hấp dẫn, nóng bỏng và thơm phức, đến khi trở về nhà lại gặp một người vợ không ưa nhìn. Giữa bạn và người đàn ông của mình có thể sẽ có chuyện chẳng lành nếu bạn cứ để người phụ nữ khác ngày nào cũng “may mắn” trong khi bạn chẳng mang lại gì cho anh ta ngoài sự “tồi tệ”.

Đừng bắn người đưa tin chỉ vì bạn không thích cái thông điệp họ mang tới, nhưng tôi vẫn phải hỏi: bạn nghĩ rằng một người đàn ông chịu đựng được điều đó bao lâu? Bạn có thể trút mọi cơn giận dữ lên tôi nếu bạn muốn, nhưng cái ý tưởng rằng, sau một thời điểm nhất định, đàn ông sẽ chỉ yêu con người bạn mà không cần chút hoa hòe hoa sói nào từ phía bạn, ý tưởng ấy không khả thi trong thế giới thực. Chúng tôi biết rằng bạn đã cống hiến toàn bộ sức lực nơi công sở, rồi sau đó chăm nom con cái và nhà cửa - chúng tôi hiểu chứ. Nhưng bạn phải nhận ra rằng thấy được vẻ bề ngoài được chăm chút của bạn khi trở về nhà có ý nghĩa như thế nào với người đàn ông - đặc biệt khi chúng tôi biết bạn đang làm điều đó vì chúng tôi. Thỉnh thoảng bạn hãy về nhà và nói với anh ta, “Anh biết không, anh yêu, em nghĩ nếu tối nay cả hai ta ăn tối trong trang phục chỉn chu - chỉ riêng hai ta thôi thì thật là tuyệt.”

Hãy làm thế đi, rồi thì những người phụ nữ ăn diện ở chỗ làm đột nhiên không còn quá đặc biệt nữa bởi vì anh ta đã bị lóa mắt ở nhà. Chúng tôi biết rằng khi bạn mặc vào bộ đồ bikini gợi cảm và chiếc áo thun bó sát hay mảnh đồ lót đặc biệt và buông xõa mái tóc khi ánh đèn vụt tắt, bạn đang làm thế cho chúng tôi, và điều ấy làm chúng tôi thích thú. Hãy làm vậy, rồi bạn sẽ giữ được đôi mắt người đàn ông của mình ở đúng chỗ - ngay cả khi bạn đã qua thời yêu cuồng nhiệt, và cho dẫu theo thời gian cơ thể của bạn đã trải qua những thay đổi theo quy luật tự nhiên. Khi thực sự yêu bạn, chúng tôi không quan tâm chuyện bạn không còn giữ được vóc dáng ngày xưa; với chúng tôi bạn vẫn xinh đẹp. Tuy vẻ đẹp chính là lý do hàng đầu khiến chúng tôi tiếp cận bạn, song nó không phải là lý do duy nhất khiến chúng tôi yêu và vẫn tiếp tục yêu bạn. Chúng tôi hiểu được những thay đổi ấy. Chỉ là chúng tôi không muốn bạn buông thả bản thân mà thôi. Chúng tôi muốn thấy bạn vẫn cố gắng khiến bản thân đẹp hơn ngay cả khi cơ thể bạn thay đổi theo thời gian, hầu khiến đàn ông chúng tôi hưng phấn, hệt như hồi hai bên mới gặp nhau.

Cho nên khi đàn ông được người phụ nữ của mình ghi nhận vì đã làm điều gì đó đúng, thì như thể là họ vừa phá được mật mã khu dự trữ vàng Fort Knox vậy. Như thể là họ đang lúng ta lúng túng trên đường đời, hoàn toàn không biết phải làm gì để khiến cho người quan trọng nhất với họ được hạnh phúc, chỉ để khám phá ra một cách khá tình cờ là họ vừa làm người phụ nữ họ yêu mỉm cười và nói “cảm ơn anh”. Và một khi người đàn ông biết mình vừa làm việc gì đó đúng, anh ta sẽ làm đi làm lại việc đó - mang lại cho bạn điều mà bạn muốn - chỉ để có thể say sưa trong cái cảm giác chợt đến khi biết rằng anh ta vừa khiến bạn hạnh phúc và bạn biết ơn vì chuyện đó. Bạn biết đấy, đàn ông thể hiện tình yêu theo ba cách - bằng cách tuyên bố tình yêu với người phụ nữ của mình, bảo vệ cô ấy, chu cấp cho cô ấy và gia đình mà họ cùng nhau xây dựng. Ước muốn được tuyên bố, bảo vệ và chu cấp cho bạn sẽ chỉ trở nên mạnh mẽ hơn nếu bạn khiến anh ta cảm thấy mình được đánh giá cao. Chỉ cần nói cảm ơn với người đàn ông của mình, bạn đã củng cố quyết định của anh ta là chu cấp cho bạn và khích lệ anh ta tiếp tục bày tỏ tình yêu của mình.

Đây là điều tôi đã gọi ý cho một trong các bạn tôi, Gwen, khi cô ấy phàn nàn về chồng mình, Rick, rằng anh ta bắt đầu câu kéo những lời khen sau khi một bà mẹ khác đã ca ngợi anh vì giúp mấy đứa con gái nhỏ của anh chuẩn bị đến trường vào buổi sáng. Bạn của Gwen nghĩ rằng Rick thật tuyệt vời vì chồng cô ấy không hề tham gia vào các công việc buổi sáng trong khi cô ấy sửa soạn bữa điểm tâm, là đồng phục, sửa soạn cặp sách cho bọn trẻ và đưa chúng ra xe buýt. “Anh ta hiếm khi ngẩng lên khỏi cái điện thoại Blackberry của mình để hôn lũ trẻ lúc chúng ra khỏi nhà,” chị này nói với Gwen. “Chồng cậu thì sáng nào cũng làm món trứng và là áo sơ mi, rồi đi ra bến xe buýt hả? Tớ ước gì anh ấy dạy một hai điều cho chồng tớ và mấy người khác nữa!” cô tiếp.

Gwen về sau kể với tôi rằng Rick đã trêu đùa ưỡn ngực ra mà nói: “Thấy chưa? Hiếm có ông bố nào khác làm được như anh đấy!” đến lúc ấy Gwen thấy bực mình về tình huống đó. “Anh ta đương nhiên phải giúp bọn trẻ - chúng cũng là con anh ta mà!” Gwen cáu kỉnh. “Không ai đứng quanh mà vỗ tay hoan hô tôi vì nấu bữa tối, giặt đồ hay đi họp phụ huynh; thế thì lý do gì mà ai đó lại vỗ tay vì anh ta thực hiện trách nhiệm đơn giản nào đó và tham gia vào việc chăm sóc con của chính anh ta chứ?”

Cô ấy cũng có lý: cô ấy và chồng mình cùng chia sẻ trách nhiệm nuôi con; điều đó đúng. Nhưng, tôi đã chỉ rõ, thật không công bằng khi cô ấy cho rằng với chồng mình - hay, bất cứ người đàn ông nào - rán trứng và là quần áo hay chuẩn bị bài tập toán vào buổi sáng như cách một bà mẹ làm là điều hiển nhiên. Có lẽ tất cả những điều đó có trong cẩm nang “Để trở thành bà mẹ tốt nhất trên đời” của bạn, nhưng tôi đảm bảo với bạn rằng trong cuốn “Cẩm nang đàn ông” không hề nói gì về việc đàn ông đáng lẽ phải thức dậy vào buổi sáng và sửa soạn bữa sáng, đưa lũ trẻ đi học. Nấu bữa tối, thay tã và tắm cho lũ trẻ không phải điều những người cha dạy cho chúng tôi. Chúng tôi chắc chắn chưa bao giờ học chuyện đó từ mẹ mình, người hết mực chiều chuộng con trai, nhưng lại dành “Cẩm nang hướng dẫn kỹ năng” chăm bẵm và nuôi dưỡng trẻ cho các bé gái. Điều được lập trình sẵn trong ADN của chúng tôi là lao động vất vả và đảm bảo có tiền để có thức ăn trên bàn, quần áo cho con cái, một mái nhà trên đầu che mưa che nắng. Chúng tôi tiếp thu ngay từ khi còn bé tí rằng việc chăm bẵm và nuôi dưỡng trẻ em hằng ngày là việc phụ nữ làm, và nếu chúng tôi nhúng tay vào bất cứ việc gì ngoài việc ký séc ngân hàng và làm những công việc “đàn ông” hơn như sửa xe hay chăm sóc bãi cỏ, thì tức là chúng tôi đã đi quá xa ngoài những điều người ta trông chờ ở mình. Và tin tôi đi: đàn ông có thể đi xa hơn nếu bạn buông lời tán dương khi họ hoàn thành những nhiệm vụ không thuộc bản chất tự nhiên của họ. Tôi gần như nghe được những tiếng rền rĩ tập thể dội lên trong mấy trang này. Tôi có thể hình dung bạn nghiến răng và hỏi bất cứ ai chịu lắng nghe rằng vì sao một người phụ nữ lại phải tán thưởng một người đàn ông mỗi lần anh ta làm được điều gì đó đúng đắn. Là người làm việc trong lĩnh vực giải trí, tôi biết không có gì thể hiện sự ghi nhận tốt hơn một tràng pháo tay. Không cần biết tôi đang bước vào căn phòng nào - dù là câu lạc bộ nơi tôi sắp kể truyện hài, hay một bữa tiệc từ thiện nơi tôi sắp giới thiệu tên các Mạnh Thường Quân, hay một nhà thờ nơi tôi chuẩn bị thụ hưởng nghi lễ Chủ nhật cùng gia đình - đều có người vỗ tay tán dương tôi, và tôi trân trọng điều đó, bởi vì nó nói với tôi rằng có ai đó quan tâm đến những truyện hài mà tôi sắp kể, hay quỹ từ thiện tôi thay mặt, hay sự cứu rỗi mà tôi chuẩn bị tiếp nhận cho tâm hồn mình. Sự ghi nhận khiến cho hành động của tôi có ý nghĩa và tôi sẽ cố gắng nhân hành động đó lên hay làm tốt hơn nữa vào những lần sau để lại có được tràng pháo tay. Nếu thay vì vỗ tay, mọi người đứng dậy bỏ ra ngoài trong khi tôi đang nói, thì tôi biết đó là một đêm tồi tệ.

Nào, chẳng phải sẽ rất tuyệt nếu bạn cũng có được cảm giác đó sao? Sẽ thế nào nếu bạn tới chỗ làm hôm nay và ngay khi bạn bước qua cánh cửa, ai đó đến bên chiếc loa phóng thanh mà nói: “Thưa quý vị, Jill đã đến đây!” và mọi người đứng dậy, vỗ tay vì bạn? Sẽ thế nào nếu bạn đi xuống cửa hàng thực phẩm và ngay khi bạn bước qua cánh cửa tự động, ai đó thông báo: “Này, mọi người - xin một tràng pháo tay cho Sophia! Cô ấy vừa tới nơi!” Chẳng phải điều đó sẽ khiến bạn ăn mặc diện hơn một chút để đi làm? Chăm sóc tóc kỹ càng hon? Thêm tí son môi? Thừa nhận đi: bạn sẽ cảm thấy thật tuyệt vời.

Cũng vậy, người đàn ông của bạn sẽ cảm thấy lâng lâng như thế, nếu thi thoảng bạn cất lời khen ngợi anh ta và nhìn nhận giá trị của lòng biết ơn.

Tôi hiểu điều này cũng đúng với đàn ông. Giống như phụ nữ, đàn ông có xu hướng xem nhẹ giá trị lòng biết ơn. Chúng tôi sẽ đi từ cố gắng hết sức để có được bạn (gọi điện và nhắn tin hai tiếng một lần, gửi hoa, đưa bạn tới những nơi nghỉ dưỡng lãng mạn) tới việc trở nên thoải mái sau khi đã có bạn (gọi để kiểm tra thay vì trò chuyện thực sự qua điện thoại, mua hoa chỉ cho các dịp đặc biệt, và thi thoảng lắm mới đi nghỉ), cho tới việc hành động như thể quan hệ của chúng ta được xây dựng chỉ trên sự thuận tiện (không bao giờ gọi, hiếm khi tặng quà hay đi chơi xa và mong đợi những thuận tiện mặc nhiên phải có khi họ kết hôn với một phụ nữ, bao gồm bữa ăn nóng sốt, nhà cửa sạch sẽ, con cái được chăm sóc cẩn thận). Và đến lúc chúng tôi đạt đến trạng thái thuận tiện”, chúng tôi sẽ không ghi nhận công sức nào từ người phụ nữ của mình hay bày tỏ bất cứ sự cảm kích nào với tất cả những điều cô ấy làm cho chúng tôi, cho nhà cửa và gia đình chúng tôi.

Nói cách khác, đàn ông và phụ nữ đều là chuyên gia trong chuyện coi việc người khác làm là đưong nhiên. Chúng ta coi những nỗ lực chúng ta dành cho nhau hằng ngày là điều gì đó đương nhiên - một điều gì đó giống như nhịp tim của chúng ta vậy. Nhưng cũng giống như mỗi sáng ta thức dậy và tạ ơn Chúa vì máu vẫn chảy trong huyết quản, chúng ta có thể nhìn âu yếm người bạn đời và nói, “cảm ơn em/anh vì tất cả những điều em/anh làm.”

Thực ra, một số phụ nữ không ngần ngại yêu cầu có được sự thừa nhận đó từ người bạn đời. Đã bao nhiêu lần bạn phàn nàn rằng sẽ thật tốt nếu ai đó cảm ơn bạn vì đã đứng bên cạnh bếp nóng nực nấu ăn mỗi tối sau một ngày làm việc vất vả? Hay đáng lẽ ra phải lên lịch một bữa tối lãng mạn để tưởng thưởng cho tất cả những việc giặt giũ, là ủi, gấp quần áo mà bạn làm suốt cả tuần bởi vì nếu bạn không làm thì mọi người sẽ đi học và đi làm trần như nhộng? Tôi dám cá rằng thậm chí bạn có thể đã âm thầm thốt lên câu “đáng phải thế” vào lần gần đây nhất khi người đàn ông của bạn mời mọi người ở công ty về nhà và thể hiện trước mặt cha mẹ, anh chị em và toàn thể gia đình rằng anh ta đời đời biết ơn vì cưới được một người phụ nữ tuyệt vời đến thế. Trong đầu bạn, đàn ông đáng ra phải thể hiện sự cảm kích của họ - gửi tặng tới tấp quà cáp cho người phụ nữ của họ, và nói với họ rằng họ thật đáng yêu và công khai ca ngợi họ.

Tuy nhiên, có vẻ như không ai mong đợi người phụ nữ cũng biểu lộ cho đàn ông chúng tôi lòng cảm kích tương đương, cho dù cả đàn ông chúng tôi cũng mang lại những điều tuyệt đối quan trọng cho cuộc sống chung của chúng ta - an toàn, của cải, sức mạnh và thậm chí thỉnh thoảng còn thay tã, nấu ăn hay gấp cả đống đồ giặt là. Nghĩ mà xem: người đàn ông của bạn sáng sáng đi làm, đưa bọn nhóc tới sân tập bóng đá, đặt chúng lên giường trong khi bạn lo mấy việc vặt vào các tối thứ Tư, chạy bổ đi mua thuốc bất cứ khi nào bạn cần, mang tiền lương về mỗi thứ Sáu, cắt tỉa bãi cỏ và chuẩn bị buổi tiệc nướng vào các thứ Bảy, rồi đưa bạn tới nhà thờ mỗi Chủ Nhật nhưng rồi không được tỏ lòng biết ơn một tí nào. Làm sao có thể thế được, khi mà cậu thanh niên đóng gói thực phẩm và đề nghị được bê chúng ra xe cho bạn thì nhận được sự tán thưởng ngang với người được giải Oscar - thậm chí còn được chút tiền thưởng nếu cậu ta không làm vỡ mấy quả trứng - khi cậu ta đặt mấy cái túi vào thùng xe? Nói cách khác, ai đó làm gì đó tốt một lần thôi thì bạn thể hiện lòng cảm kích. Chẳng phải người đàn ông thuờng xuyên nhúng tay vào việc và cố gắng làm những điều tốt đẹp cho bạn và gia đình cũng xứng đáng được như thế sao? Hãy nói với anh ta rằng bạn biết ơn anh ta.

Cha của con trai bạn có thể không đưa chúng đi ngủ mỗi tối, nhưng anh ta có thể đã đưa thằng bé ra ngoài sân sau để dạy nó cách cầm quả bóng bầu dục đúng y đường khâu sao cho có thể ném vuợt qua cả cây sồi to. Và nửa tiếng mà anh ta dành để chơi với con trai rất có thể đã cho bạn được nửa tiếng yên tĩnh. Chồng bạn có thể không thức dậy vào buổi sáng để đưa lũ trẻ ra xe bưýt, nhưng tôi cá với bạn anh ta làm việc chăm chỉ để đảm bảo thanh toán tiền học phí hay có tiền dư ra để mua đồng phục bóng chày và trang phục múa ba lê. Hãy nói với người đàn ông của mình rằng bạn đánh giá cao điều đó. Tôi cam đoan với bạn, anh ta không chỉ cảm thấy dễ chịu vì sự công nhận của bạn, mà anh ta chắc chắn sẽ còn làm việc đó thêm nhiều lần nữa, chỉ để được tận hưởng thêm cảm giác được khen ngợi. Ví dụ, “Anh biết không anh yêu, em vẫn luôn muốn lũ trẻ nhà mình được đi học ở trường đó - cảm ơn anh vì đã biến nó thành hiện thực.” Hoặc, “John thực sự muốn chơi trong giải đấu đó. Cảm ơn anh vì đã biến điều đó thành hiện thực.” Tôi đảm bảo với bạn điều này sẽ khiến anh chàng của bạn ưỡn ngực sung sướng; lời tán dương đó xác nhận giá trị của anh chàng - đảm bảo với anh ta rằng anh ta đang chu cấp được đầy đủ cho bạn và gia đình. Anh ta đang chu cấp khoản học phí, anh ta đang bảo vệ con bạn bằng cách mang lại cho nó chương trình đào tạo mà thằng bé cần để vượt trội trong sự nghiệp mà sau này nó sẽ chọn. Chẳng lẽ điều đó không đáng một lời cảm ơn đơn giản sao?

Điều này không tự nhiên mà đến, sẽ dễ dàng hơn cho bạn khi tập trung tinh thần và sức lực vào làm việc, đảm bảo việc gì cần làm phải được hoàn thành. Nhưng để mối quan hệ của bạn bền vững, bạn sẽ phải mong mỏi và yêu cầu người đàn ông của mình thể hiện sự biết ơn, và chắc chắn sẽ tốt hơn nữa nếu bạn cũng thể hiện điều đó với anh ta. Cuối cùng, bạn có thể sẽ nhận được chút ít gì đó cho chính mình.

Vợ tôi, Marjorie, hiểu rất rõ điều này. Chuyến đi chơi xa một mình dịp cuối tuần tôi đã định sẵn vào mùa xuân vừa rồi là một ví dụ điển hình. Tôi đã bố trí tất cả: tôi dự định đặt chỗ trong một khu nghỉ dưỡng ở sân golf tuyệt đẹp tại Georgia vào chiều thứ Bảy, tham gia một lớp học đánh golf lúc 5 giờ chiều và dành buổi tối để nghỉ ngơi và tận hưởng vài điếu xì gà, rồi thức dậy ngày Chủ nhật, ăn một bữa sáng ngon lành, nghỉ ngơi thư giãn, đánh một trận golf lúc 3 giờ chiều và rồi về nhà vừa lúc mặt trời đang lặn để có được một giấc ngủ ngon trước khi lao vào lịch làm việc điên cuồng của mình. Đây sẽ là hai ngày nghỉ hiếm hoi của tôi - không chương trình phát thanh hay buổi họp kinh doanh nào, không chương trình hài kịch nào, không xuất hiện trên truyền hình, không tham gia hoạt động xã hội, không phỏng vấn báo chí hay chụp hình. Chỉ có tôi, câu lạc bộ golf, và sự tĩnh lặng. Trời ơi, tôi đã nói với bạn tôi hào hứng thế nào về việc này chưa nhỉ? Bạn không thể tưởng tượng nổi đâu.

Đúng lúc tôi vạch nốt những bước cuối cùng trong kế hoạch của mình, Marjorie bước vào phòng làm việc, ngồi xuống ghế đối diện với tôi và nói, rất đơn giản: “ Anh biết không, Steve. Em rất yêu sự ngẫu hứng của anh!”

“Thật ư? Điều gì làm em nghĩ là anh ngẫu hứng?” tôi mỉm cười hỏi.

“Anh không chỉ rất phá cách, ở bên anh thực sự rất vui, anh dành thời gian để tận hưởng cuộc sống. Anh thích thể hiện mình là con người của gia đình và chẳng bao giờ muốn ra khỏi nhà, nhưng em rất vui khi thấy anh vẫn ra ngoài, đi chơi golf, câu cá hay làm những điều anh thích,” cô ấy nói dịu dàng. “Em thích điều đó ở anh và em mừng vì anh là người như vậy, bởi vì điều đó khuyến khích những người còn lại biết tận hưởng cuộc sống. Đó là một phẩm chất tuyệt vời ở một người bạn đời.”

Trước khi cô ấy thốt ra câu cuối cùng, tôi đã mời cô ấy cùng đi chơi golf dịp cuối tuần. Ý tôi là, làm sao tôi kháng cự được chứ? Trước mặt tôi là người phụ nữ xinh đẹp đang ca ngợi tôi về một điều tôi còn không nhận thấy ở mình, và cảm ơn tôi đã làm gương.

“Chao ôi, thật sao? Anh muốn em cùng đi chơi golf cuối tuần cùng anh?” Marjorie hỏi, bất ngờ vì được mời.

“Thật chứ!” tôi hào hứng nói không đắn đo. “Và anh sẽ đưa cả lũ trẻ theo nữa!”

Giờ, giữa lúc tôi đang mở miệng nói lời mời, tâm trí tôi lên tiếng: “Không, đồ ngốc! Đó không phải khoảng thời gian ở một mình tuyệt hảo! Lũ trẻ đó sẽ quậy phá lung tung, ở đó có trò trượt nước và chúng sẽ muốn thuê một cái thuyền và mày sẽ phải làm tất cả những trò đó với chúng và mày có thể chào tạm biệt điếu xì gà, ngủ vùi, và những ván golf thong dong đi nhé. Mày bị làm sao vậy hả?”

Thế là, đùng một cái, dự định của tôi đã trở thành một sự kiện gia đình - tất cả chúng tôi cùng tới hồ trong chuyến đi đánh golf một mình của tôi, chỉ bởi vì cô gái của tôi thể hiện một bình luận sâu sắc khiến tim tôi phồng lên sung sướng. Cô ấy không có ý câu kéo để tham gia chuyến đi này; cô ấy thực sự chân thành vui vẻ để cho tôi có một khoảng thời gian riêng. Nhưng đưa cô và lũ trẻ theo cùng là một việc làm đúng vì người phụ nữ này đã bày tỏ lòng cảm kích trước một tính cách mà tôi gần như không hề nhận thấy ở mình.

Và cho dẫu nếu chỉ đi một mình thì tôi sẽ rất thích thú, song tôi đã có một khoảng thời gian tuyệt vời gắn bó với gia đình mình. Chúng tôi thuê một căn nhà gỗ, trao đổi về cuộc sống gần đây, xích lại gần nhau bên bếp lửa (nướng và ăn số bánh quy nướng đủ cho một tiểu đội), rồi cười đùa và chơi cùng nhau tới tận khuya. Marjorie đi mát xa trong khi tôi chơi đùa với tụi nhóc, và sau đó thì cô dành thời gian với chúng trong khi tôi đi chơi golf.

Và khi người phục vụ sân golf dừng xe trước ngôi nhà gỗ của tôi, Marjorie và lũ trẻ đã dành sẵn cho tôi sự ngạc nhiên mà tôi không bao giờ quên: ngay trên lối đi vào ngôi nhà gỗ là một bức vẽ bằng phấn sáp màu do gia đình tôi thiết kế, dành riêng cho tôi. Bằng những chữ cái màu sắc sặc sỡ, họ viết “Welcum Home Deddy” (Chào mừng ba về nhà) với chữ “e” được vẽ nguợc lại, và mỗi đứa con tôi đều viết tên chúng và viết rằng lớn lên chúng muốn làm gì. Còn có cả một cây phả hệ loằng ngoằng với tên của tất cả chúng tôi cũng nhu tên của ông bà, cô, dì, chú, bác. Kế đó là hai tấm bảng to đùng viết, đơn giản: CẢM ƠN BA VÌ CHUYẾN ĐI VÀ DÀNH TẶNG BA, NGƯỜI LÀM VIỆC CHĂM CHỈ NHẤT TRONG GIỚI KINH DOANH GIẢI TRÍ, với hình vẽ tay một chiếc micro và một bức tranh điên khùng về tôi. Phía trên hiên, Marjorie đang nướng đồ ăn và bọn trẻ đều ở đó, vẫy tay, cười đùa và gọi tôi.

Nở nụ cười rạng rỡ, tôi không thể tìm được từ nào để diễn tả chuyện này khiến tôi vui đến thế nào. Việc bày tỏ lòng biết ơn từ gia đình tôi không hề tốn kém hay mất quá nhiều thời gian; chỗ phấn ấy không thể quá vài đô la, những bức vẽ cũng không thể mất hơn 20 phút. Nhưng tôi sẽ nói với bạn thế này: những lời cảm ơn của họ, trưng ra giữa lối đi để cả thế giới trông thấy, đáng cả triệu đô la với tôi. Còn nụ cười của họ ư? Vô giá. Điều đó xác nhận rằng mọi điều tôi làm để bày tỏ tình cảm, chu cấp và bảo vệ gia đình mình không chỉ là cần thiết, mà còn rất xứng đáng. Những việc này khiến tôi muốn làm việc chăm chỉ nhiều hơn nữa, để đảm bảo chắc chắn gia đình tôi có được mọi thứ cần thiết, và chắc chắn mang lại cho họ thật nhiều những điều họ muốn.

Người phục vụ sân golf của tôi, một chàng trai trẻ gần 30 tuổi, nhìn thấy quang cảnh đó, khi đưa cho tôi túi đựng đồ golf liền nói, đơn giản: “Ông thật may mắn - chắc ông phải cảm thấy hạnh phúc lắm. Tôi ước mình sẽ có một gia đình thế này trong tương lai.”

“Phải' tôi nói, gật gù sung sướng. “Tất cả mọi đàn ông đều nên có một gia đình thế này.”