← Quay lại trang sách

- 5 -

LẦN THỨ HAI ĐẾN THĂM THÚY!

Thúy lặng người, ngẩn ngơ nhìn Huy không chớp mắt. Huy cười hóm hỉnh:

- Không mời anh vào nhà à?

Thúy lúng túng:

- Sao anh trở lại? Có chuyện gì thế?

Huy thản nhiên:

- Anh không trở lại. Anh đến chơi lần khác đấy chứ?

Thúy đứng nép sang bên nhường lối cho Huy vào. Mùi hoa đêm thoang thoảng đến mũi hai người.

- Mời anh vào nhà.

- Mình đứng ở sân cho mát.

- Để Thúy bảo đem ghế ra …

Huy xua tay:

- Thôi đừng.

Chàng nhìn nàng:

- Thúy ăn cơm rồi chứ?

Thúy dạ nhỏ. Huy lại hỏi:

- Hai bác đâu rồi Thúy?

- Ba mẹ Thúy đi chơi.

Huy mỉm cười, nụ cười ranh mãnh Thúy từng thấy buổi chiều:

- Thúy chưa quên lời hứa “lần trước”?

Lời hứa đi chơi với Huy, Thúy chưa kịp quên. Và quên sao được trong khoảng thời gian ngắn ngủi đó.

Nàng nói:

- Nhớ chứ.

- Anh tới để được thấy Thúy thực hiện lời hứa đó với anh.

- Anh … khôn như quỷ.

- Quỷ cũng không qua nổi anh. Nhưng với phụ nữ anh là kẻ bị qua mặt dễ như không.

Thúy tựa mình vào khung cửa sắt, tay mân mê cánh lá ti gôn ngắt ở hàng rào:

- Anh chỉ giỏi đổ thừa.

Huy nhìn Thúy trìu mến:

- Anh mời Thúy đi chơi tối nay. Thúy nhận lời nhé.

Thúy ngước lên Huy. Ánh mắt chàng thật sáng, nụ cười thật quyến rũ. Lòng Thúy mềm đi, nàng không thể từ chối được nữa:

- Chịu thua anh.

- Cảm ơn Thúy.

- Bao giờ đi?

- Ngay bây giờ.

Thúy đứng lên.

- Chờ Thúy vài phút nhé.

- Đừng. Anh sẽ chờ ba mươi phút.

Thúy cười vui:

- Thúy không đến nỗi mất nhiều thì giờ vào việc trang điểm đến thế đâu. Tuy nhiên, anh có thể … ngủ một giấc để khỏi sốt ruột.

Huy cười lớn, giọng cười sảng khoái. Chàng nhìn theo nàng. Người con gái bước yểu điệu. Nửa thân trên uốn éo nhịp nhàng, đong đưa thật nhẹ trông khêu gợi nhưng không nặng nề, thô tục. Huy nghĩ:

- Xinh!