← Quay lại trang sách

- 7 -

THÚY KÊ CUỐN TẬP BÌA CỨNG TRÊN ĐẦU GỐI, MỘT CHÚT BÂNG khuâng dâng nhẹ trong lòng khiến Thúy chưa muốn cúi xuống viết. Mình sẽ viết tiếp những gì đây nhỉ. Viết về chuyện mọi người hay chuyện của nàng. Viết về chuyện vui nhẹ nhàng trong lòng Thúy hay viết về những xáo trộn trong cuộc sống của mình từ ít lâu nay?

Ngôi nhà thật vắng lặng. Buổi trưa, Thúy nằm trằn trọc mãi không tìm được giấc ngủ. Hình như chỉ còn mình Thúy thức. Ba mẹ, Phượng, đi nằm từ sau bữa ăn. Thúy muốn tìm một người nào đó để nói dăm câu chuyện vu vơ, nhưng chả còn ai. Nàng nghĩ tới cuốn tập với những giòng tùy hứng.

Thúy không muốn ghi những chuyện phiền muộn vào trong cuốn tập. Lân đã trở về nơi làm việc, thỉnh thoảng gửi cho nàng mấy giòng thăm hỏi kể lể vẩn vơ. Không hiểu sao trong các chị em Lân lại thân với Thúy, dù nàng luôn luôn mắng mỏ Lân. Lá thư gần nhất, sau khi hỏi thăm chuyện gia đình, Lân kể về một đứa con gái ở tỉnh mê Lân và đòi làm đám cưới. Thúy vừa đọc thư vừa cười thương hại:

- Thằng nhỏ này không thể là người lớn.

Nghĩ tới Hồng, Thúy lại thấy buồn buồn. Người chị gái tính nết lăng nhăng khác hẳn mọi người. Hồng đã nói với nàng:

- Tao không muốn ở trong nhà này nữa Thúy ạ.

Thúy cười:

- Đi lấy chồng à?

- Có lẽ vậy.

- Lấy ai?

Hồng ngồi yên một lúc rồi chậm chạp đáp:

- Tao theo không.

Thúy nghĩ là Hồng nói đùa:

- Bà này hôm nay lại dở chứng nói vớ vẩn.

Hồng cười buồn:

- Tao nói thật đấy chứ.

Thúy vẫn không tin:

- Ai là thủ phạm rủ rê chị vậy?

- Một trong những tên mày vẫn thường gặp.

Thúy bắt đầu nghi ngại:

- Không đùa chứ?

Mắt Hồng rực sáng lạ lùng:

- Tao đâu có nói tao đùa?

Thúy ngẩn ngơ:

- Sao Hồng lại có ý định kỳ vậy? Con gái lấy chồng phải có cưới hỏi đàng hoàng chứ.

- Không cần thiết, miễn sao ra khỏi gia đình hợp pháp là được.

Nói xong Hồng bỏ đi chỗ khác. Thúy băn khoăn không hiểu và thấy tội nghiệp Hồng, dù hai chị em chẳng hợp tính nhau chút nào.

Thời gian này Huy thỉnh thoảng đến thăm, cho Thúy một tình cảm nhẹ nhàng êm dịu. Tám tháng qua đi, hai người thân nhau mau chóng. Mỗi lần đi chơi với chàng Thúy như thoát khỏi một thế giới nhàm chán và buồn nản.

Có một lần Huy kể cho Thúy nghe về chàng. Mồ côi sớm, Huy đã phải vật lộn với đời để mưu sinh từ khi chưa đầy hai mươi tuổi. Chàng tự vạch cho mình một con đường và quyết tâm theo đuổi con đường ấy. Sáu năm cực khổ Huy đã tạo cho mình một sự nghiệp với đầy vốn liếng hiểu biết. Huy gia nhập làng báo và chàng rất có uy tín trong giới cầm bút.

Thúy cúi xuống cuốn tập bìa cứng. Nàng viết những giòng chữ mới sau nhiều ngày bỏ quên:

- Hình như người tình em mong đợi đã đến. Chàng vây bọc cả người em bằng tia nhìn đắm đuối. Chàng không nói với em những lời yêu đương, nhưng chàng đã bầy tỏ tình yêu trong cái im lặng vô cùng nồng nàn như thế làm em chới với. Giữa những buồn phiền bực dọc hàng ngày, em như chỉ được sống hạnh phúc khi em ở cạnh chàng. Em muốn thoát ly khỏi những gì đang ràng buộc em vào phiền muộn, để được sống trong một thế giới đầy yêu đương và hạnh phúc. Em muốn em sẽ là của chàng và chàng sẽ chỉ của riêng em, một đời có nhau, mãi không xa rời nữa.

Nhưng em muốn nghe chàng nói. Nói đi anh, hãy nói là anh yêu em say đắm, như em yêu anh. Hãy nói thật nhiều những lời tình tứ, hãy âu yếm em bằng nhiệt tình sôi bỏng của anh. Và hãy đem em theo anh.

Em sẽ khuyến khích chàng ngỏ lời với em. Em sẽ tạo cho chàng cơ hội. Có gì đâu, em muốn có tình yêu, vì em đã tìm được nguồn hạnh phúc, em không muốn để vuột khỏi tầm tay những gì đang đến với em.

Thúy buông bút, gập cuốn tập bìa cứng lại và ngồi ôm gối nhìn ra sân. Nắng thật chói chang trên những ngọn cây trong vườn. Những chùm hoa ti gôn rực rỡ đẹp sắc sảo như má hồng con gái. Thúy thả hồn tìm đến Huy với nỗi nhớ dịu dàng bất tận.