Q.5 Chương 13 Cạm bẫy
Ngày 4 tháng 4 năm 2101.
Sắp tới nửa đêm, bầu trời không có ánh trăng và gió thổi mạnh,rất thích hợp với công việc giết người.
Gibson II đang ở trong phòng khách sạn chờ đợi, hắn nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính hiển thị nhiều hình ảnh của mấy chục máy theo dõi. Tâm trạng Gibson II khá bồn chồn, đứng ngồi không yên.
Buổi sáng ngày này, chưa tới một canh giờ Gambling Snake đã tới Vegas. Sự giám thị của Ngụy Tỉnh bị gián đoạn, rất đơn giản vì Gambling Snake chọn một phòng của khách sạn năm sao,đồng thời kéo hết rèm cửa sổ lên. Ở nơi này, loài chim và chuột không thể thâm nhập, động vật không có xương sống càng không có khả năng làm việc này. Cho nên trước đó hắn liền xuống phố lớn, đề việc giám sát cho bọn sát thủ thay phiên nhau làm.
Gibson II bây giờ như chim sợ cành cong, hắn không muốn nhớ lại cảnh tượng kinh khủng vào bảy năm trước. Vì vậy hắn vội vã phái ra tất cả thủ hạ cấp cường, tổng cộng sáu người đi đến cái khách sạn này. Cho dù đem tất cả kiến trúc hủy đi cũng không thể để Gambling Snake còn sống. Mặt khác, dù Gambling Snake có phương pháp rời đi thì bắt buộc phải trong tình trạng không hề có sức chống cự và được mang đến trước mặt Gibson II.
Trong trường hợp xấu nhất theo suy nghĩ của Gibson II là Gambling Snake bị giết chết. Hắn không thể dằn vặt Gambling Snake bị phen, chỉ đến thế mà thôi. Gibson II chắc chắn không cần lo lắng đối phương có cơ hội lấy người thân của mình ra uy hiếp bản thân.
Nói đến cao thủ cấp cường, thủ hạ Bá tước có một kẻ không đi tham gia màn tập kích. Đó chính là “Chó săn” Johnton. Trong tiếng Anh, từ “chó’ ở phần lớn các tình huống không phải là sỉ nhục người này, mà đại biểu cho sự trung thành, lanh lợi và giỏi săn bắn.
Gibson II vẫn luôn tin tưởng Johnton, sau vài lần suy đoán, hắn nghĩ bản thân mình có lẽ nên đặt sự kỳ vọng vào Johnton. Cho nên cuối cùng thì Johnton vẫn được giao cho trọng trách bảo vệ Bá tước.
Tất cả mọi việc đã được sắp xếp, Bá tước chỉ đợi một cái tin tức mới nhất đến đúng giờ mà thôi. Nhưng không rõ nguyên nhân vì sao, Gibson II vẫn khó áp chế được cảm giác sợ hãi trong lòng, phảng phất có hai bàn tay đang từ từ siết chặt cổ họng của mình.
Ngụy Tỉnh cũng cảm thấy điều khác thường. Từ đầu đến cuối hắn đều có cảm giác không yên tâm. Tuy rằng nhiệm vụ của mình đã hoàn thành từ sớm, nhưng trên lý thuyết Gambling Snake không thể chạy thoát khỏi sáu tên cao thủ cấp cường vây đánh. Tuy nhiên trực giác của Ngụy Tỉnh lại nhắc nhở hắn vẫn có điểm không ổn.
Ngụy Tỉnh điều khiển một con bồ câu bay đến một nơi gần khách sạn. Sau đó khống chế nó bay xung quanh khoảng không trên đường phố để tìm kiếm nhưng vẫn không có chút thu hoạch nào. Lúc hắn cảm giác mình quá nhạy cảm rồi chuẩn bị bỏ đi thì giữa ánh sáng trưng của ngọn đèn đường, một gã đàn ông mặc áo đen tiến vào tầm mắt của chim bồ câu. Ngụy Tỉnh lập tức nhận ra đó chính là Gambling Snake. Hắn không hiểu được, đối phương làm sao có thể từ trong khách sạn trốn ra được?
Chưa kịp suy nghĩ nhiều thì đã thấy Gambling Snake rẽ vào một cái hẻm nhỏ, sau đó hắn dồn sức nhảy lên tường mà leo như đạp trên đất bằng, thuận tiện vượt qua mấy chỗ kiến trúc lồi lõm đến được trên nóc của ngôi nhà bốn tầng. Tiếp đó hắn nhảy lên như chim én bay trên không, rồi rơi xuống nhẹ nhàng như chuồn chuồn đậu trên mặt nước. Hắn bay từ nóc nhà này sang nóc nhà khác, đi thẳng một đường đến địa điểm cần đến.
Ngụy Tỉnh xoắn xuýt trong lòng, Gambling Snake làm sao có thể biết được nơi ẩn thân của Gibson II. Hắn chỉ vừa mới đến được Vegas mà thôi, là ai cung cấp tình báo? Lẽ nào có nội gián?
Không kịp suy nghĩ, Ngụy Tỉnh biết việc đầu tiên cần phải làm là khẩn cấp thông báo cho Bá tước biết nơi ẩn nấp đã bị lộ. Việc thứ hai là mình đang mang chức trách hành động, chỉ sợ bị tên sát tinh này tiến vào khách sạn liền gặp người giết người, khả năng bản thân cũng khó sống sót.
Hắn tiếp tục khống chế chim bồ câu, sau đó vừa điều khiển nó đi theo Gambling Snake để giám sát hành động. Tiếp đến Ngụy Tỉnh nhấc điện thoại lên điện cho Gibson II. Ông chủ của hắn đi xe lăn gắn với máy tính nên có công cụ chuyển bộ đàm, rất nhanh liền đáp lại:”Ngụy Tỉnh à? Có chuyện gì?”
Ngụy Tỉnh đáp:” Gambling Snake đã từ khách sạn trốn ra, đang chạy nhanh đến nơi của ông.”
“Cái gì?” Gibson II cả kinh, hắn lập tức chuyển cuộc gọi đến vài tên sát thủ khác:” Các ngươi đang làm gì? Bỏ chạy hết rồi à!”
Đối diện đáp lại:”Ông chủ, tòa khách sạn này rất kỳ quái, giống như một mê cung vậy. Ta nghĩ chúng ta bị nhốt lại rồi.”
“Ngu ngốc!!!” Gibson II điên cuồng hét lên:”Hắn đang giết đến tận cửa mà các ngươi còn ở trong khách sạn lạc đường! Nhanh cút về cho ta!”
Sau năm phút đồng hồ, Gibson II liên tục chửi thề còn ở một nơi khác thì hỗn loạn tưng bừng. Các năng lực giả cấp cường đều bùng nổ. Mụ nội nó! Cháu trai kia có tiền đi chăng nửa, mắng thì mắng đi,một đám người trưởng thành lại bị mắc kẹt trong khách sạn, cái quái gì vậy trời?
“Bá tước đại nhân, hắn đã tới!” Sau đó không lâu, thông tin từ Ngụy Tỉnh lại truyền tới.
Gibson II thông qua máy theo dõi nhìn thấy một gã mặc áo đen, nhất thời sợ tái cả mặt. Hắn vừa kinh vừa sợ, lưỡi hái tử thần như đang kề sát trên cổ mình khiến hắn nuốt một ngụm nước bọt cũng không nổi.
Gambling Snake tiến vào đại sảnh khác sạn liền lấy súng bắn vài phát lên trần nhà. Những kẻ không liên quan lập tức tan đàn xẻ nghé. Bảo vệ quán rượu không có súng nên chả ai dám tiến lại gần, cầm chút tiền lương ai dám đùa với tính mạng của mình, mau mau báo cảnh sát mới đúng.
Vị tiểu thư trên sân khấu tưởng đối phương nhất định sẽ tiến lại nói với mình vài thứ, sắc mặt nàng trắng bệch run lẩy bẩy dưới đáy bàn. Kết quả chỉ là nghe được tiếng giày gia trực tiếp đi thẳng qua.
Gambling Snake dường như từng đến chỗ này, hắn đi thẳng đến thang máy, ấn nút xuống một cái tầng trệt nào đó. Trước khi thang máy đóng lại trong chớp máy, hắn bắn một viên lọt qua khe hở, làm rớt chính xác một con chim bồ câu trong đại sảnh.
Tên này không giật tiền,không cướp sắc,cũng không đánh người nào liền đi thẳng vào thang máy. Quần chúng vây quanh lập tức kinh ngạc, lẽ nào vị đại hiệp này nổ súng chỉ để cảnh cáo mọi người. Sắp tới hắn muốn làm gì? Nổ tung ngôi nhà?
Quản lí khách sạn lập tức bắt đầu dùng loa sơ tán khách mời. Trước đó hắn đã điện thoại cho Gibson II, bất quả đối phương nào để ý đến nhân vật nhỏ như hắn, mắng vài tiếng liền kết thúc cuộc gọi.
Bên trong quán rượu có kiến trúc an toàn do Gibson II tự xây dựng, tuy nhiên là ở dưới đất. Hắn nổi điên thúc giục Jonhton mau mau đẩy xe của mình đến chỗ đó. Người sau tuy mong muốn đánh một trận với Gambling Snake nhưng nếu Bá tước đã dặn dò thì hắn đành phải làm theo.
Bởi vì tất cả các sát thủ mạnh nhất đều được phái đi ra ngoài, quán rượu chỉ còn lực lượng vũ trang tư nhân của Gibson II, đa số chỉ là người thường. Dù có mấy tên năng lực giả thì cũng thuộc về kiểu như Ngụy Tỉnh, không thích hợp để chiến đấu. Trong thời gian chạy trốn, màn hình máy tính trên xe lăn đang trình diễn một bộ phim đẫm máu. Thủ hạ của hắn hễ có ai dám ngăn chặn Gambling Snake liền bị tên này dùng súng nã đạn, có lúc lại dùng một nhát kiếm đâm xuyên đầu người nếu ở trong cự ly gần.
Lúc Gibson II rốt cuộc tranh thủ thời cơ đến thang máy để đi xuống tầng dưới cùng, Gambling Snake đã biến mất bên trong màn hình giám thị, xuất hiện tại gian phòng ở tầng trệt.
Bầu không khí trong thang máy yên tĩnh không một tiếng động và cực kì ngột ngạt trong hai mươi giây, bỗng nhiên bộ đàm vang lên dọa Gibson II nhảy dựng một phát, hắn run rẩy trả lời:”Ai?”
Ngụy Tỉnh nói: “Là ta! Bá tước đại nhân,mau rời khỏi thang máy!”
“Ngươi nói cái gì? Tại sao?” Gibson II hỏi.
“Hắn đã lẻn vào thang máy rồi! Máy giám sát của ngài chắc chắn không nhìn thấy được hắn. Ta đã khống chế động vật đi vào, đại khái nắm được hướng đi của hắn. Tuy vậy Gambling Snake hành động rất nhanh, ta không biết kiên trì được bao lâu.”
“Này!!! Ta nên làm gì?” Bá tước bây giờ lòng rối như tơ vò, hoảng loạn không biết chọn đường nào.
Ngụy Tỉnh nói: “Johnton có ở bên cạnh ngài không?”
Johnton ở một bên nói:”Đúng! Có ta.” Ngụy Tỉnh nói tiếp: “Dừng thang máy lại mau, mở cửa rồi cõng Bá tước chạy xuống bằng cầu thang, hướng đến tầng cao nhất mà trốn. Tuyệt đối không được xuống tiếp, Gambling Snake đi lại rất nhanh, hắn theo dây cáp thang máy nhảy xuống, nhất định sẽ đến tầng dưới cùng trước các ngươi. Hắn cũng có thể trực tiếp xâm nhập thang máy của các ngươi, hoặc là chặn tại cửa phòng an toàn, như vậy bá tước liền gặp nguy rồi.
Các ngươi bây giờ đi ngược lại, từ cầu thanh chạy lên trên. Do Bá tước đi lại bất tiện, khẳng định Gambling Snake sẽ không nghĩ tới các ngươi chọn lựa như vậy. Lập tức tranh thủ thời gian, ta đã liên hệ trực thang tiếp ứng trên mái nhà. Chỉ cần lên máy bay liền an toàn, dù sao hắn không biết bay.”
Gibson II nghe thế lập tức vui mừng, thầm nghĩ Ngụy Tỉnh quả nhiên có tài năng, thời khắc mấu chốt gặp nguy mà không loạn, bảo hộ chủ có công, sau này chắc chắn phải trọng dụng hắn. Gibson II quay về hướng Johnton nói:”Nhanh lên! Không nghe thấy hắn nói sao!”
Johnton nghĩ tới nghĩ lui cũng không nhận ra phương án này có vấn đề gì liền lập tức dừng thang máy lại, rồi cõng bá tước đi ra ngoài. Lúc gần đi không quên giở chút trò khôn vặt nhấn mấy nút cho tháng máy đến mấy cái tầng trệt khác mới rời khỏi.
Cõng bá tước chạy hai mươi tầng mới lên được mái nhà. Nhìn lên bầu trời đêm không có một đám mây lẫn chưa thấy bất kì chiếc trực thăng nào. Gibson II cảm thấy bất đắc dĩ vì khi nãy chạy trốn đã đem xe lăn bỏ lại, mà cả hai đều không có một thiết bị liên lạc với bên ngoài trên người.
Năm phút trôi qua, khoảng thời gian này giống như đang dày vò nội tâm Gibson. Lòng hắn dần dần chìm xuống, cảm giác không ổn ngày càng mãnh liệt. Hắn tựa hồ nghĩ đến cái gì, nhưng nó thật đáng sợ,đến nỗi hắn không dám nghĩ đến.
Đi đến lối vào duy nhất lên mái nhà, cánh cửa lập tức bị đạp ra, Gambling Snake liền đứng tại chỗ đó. Tay trái của hắn còn mang theo một bó dây thừng màu trắng.
“Tìm dây thừng vừa vặn nên trễ mấy phút,mấy vị không có đợi lâu quá đi!” Hắn vừa nói vừa tiện tay đóng cửa phía sau lại.
Gibson II giờ khắc này đang tựa lưng ngồi tại biên giới mái nhà. Hắn không cách nào nhúc nhích được, điên cuồng gào thét: “Giết hắn!Johnton! Nhanh giết hắn! Đừng làm cho hắn lại gần ta!”
Johnton che trước mặt Bá tước, cái lưng của hắn chính là tấm bình phong cuối cùng của Gibson II.
“Tốt! Như vậy càng tốt, ta cảm thấy chạy trốn cũng không thể giải quyết được vấn đề.”
Gambling Snake vứt dây thừng xuống đất, nói rằng: “Thực sự là không cần chạy trốn, nơi này cao năm mươi hai tầng. Vả lại, máy bay trực thăng chỉ là giả dối mà thôi.”
Johnton nói:”Nói như vậy, Ngụy Tỉnh là nội ứng của ngươi?”
Gambling Snake nói:”Ngươi không cảm thấy hỏi vấn đề này rất ngu ngốc sao? Cũng như trước đây không lâu ngươi ngu xuẩn tin chính mình trúng độc!”
“Tên khốn kiếp!” Johnton nghiến răng nghiến lợi nhưng không cách nào phản bác lại.
Gambling Snake nói tiếp:”Đáp án đơn giản vô cùng, ta từ bên trong máy theo dõi biến mất,cũng không có tiến vào thang máy mà là đi phòng của Ngụy Tỉnh. Khi hắn cùng các ngươi nói chuyện thì ta liền nhắm súng vào đầu hắn. Hắn thông minh hơn các ngươi nhiều, diễn kịch đến mức giống y như thật.
Gibson hoảng sợ từ lâu, khi mất đi hình ảnh theo dõi thì năng lực của Ngụy Tỉnh trở thành thủ đoạn giám thị duy nhất. Ở tình huống nguy cấp,thông tin của hắn giống như nhánh cỏ cứu mạng vậy. Trong khoảng thời gian ngắn các ngươi không thể nhận ra sơ hở được, cho nên các ngươi lập tức tin tưởng hắn. Tin tưởng tất cả động vật trong quầy rượu có thể giám thị được ta, tin tưởng cái gọi là trực thăng. Cho nên các ngươi không tiến vào phòng an toàn, mà là đi nơi này.”
“Nói xong chưa!” Johnton lạnh lùng nói:”Nói cho cùng, vẫn là một trận chiến mà thôi.”
Gambling Snake trầm mặc, hắn từ từ áp sát Johnton, tay sờ vào kiếm trong áo thủ thế chờ đợi.