← Quay lại trang sách

Q.5 Chương 14 Báo thù.

Bề ngoài, Johnton luôn tỏ vẻ nhanh nhạy tháo vát,nhìn xa trông rộng nhưng thực chất hắn chỉ là một kẻ tự cho mình thông minh. Hắn cho rằng cả hai đều cùng một cấp độ như nhau nên cơ hội chiến thắng là 50 50 cho mỗi bên. Nhưng cho dù ở cùng đẳng cấp, khả năng vận dụng năng lực và kinh nghiệm chiến đấu sẽ khiến khoảng cách chênh lệch về thực lực giữa cả hai như trời với đất. Mặc khác,Gambling Snake đã sử dụng sách đọc nội tâm Gibson II từ lâu nên biết được năng lực của Johnton. Đối với một tên thích khách nhiều kinh nghiệm, hiểu địch rõ ta tất đánh trăm trận trăm thắng.

Khi khoảng cách giữa hai người chưa đủ hai mét, Gambling Snake lập tức di chuyển đến phía sau Johnton trong nháy mắt, kiếm giấu trong người đâm tới. Johnton lập tức bắt kịp tốc độ ra đòn vừa rồi, xoay người tránh né, tiện thể ngăn chặn lại nhát kiếm của Gambling Snake. Trong chớp mắt, Johnton thậm chí cảm giác mình đã chiến thắng.

Năng lực của hắn là lây nhiễm tinh thần, chỉ cần tiếp xúc với mục tiêu trong vòng hai giây trở đi là có hiệu lực ngay lập tức. Đúng như thế, Gambling Snake sau đó biểu hiện ra sự khác thường. Hắn hét lớn một tiếng, thô bạo thoát khỏi kiềm chế trên cổ tay mình. Tiếp theo nhảy ngược về sau mười mấy mét, thân thể thì run rẩy khắp mọi bộ phận. Vẻ mặt Gambling Snake không còn giữ được sự bình tĩnh nữa, khuôn mặt hắn đỏ chót, nổi đầy gân xanh. Đã qua mười mấy giây, hắn tựa hồ là không kìm nén được nên đột nhiên cười ha hả, khuôn mặt vặn vẹo khó coi, còn khua tay múa kiếm một cách rối loạn. Trông rất giống một gã điên đang say rượu.

Khóe miệng Johnton cười khẩy, hắn đối với phản ứng này cực kì hài lòng. Những người bị năng lực của hắn ảnh hưởng, biểu hiện của họ như vừa hít heroin quá liều, chỉ là bọn hắn sẽ không trúng độc dẫn đến miệng sùi bọt mép hoặc tử vong.

Giống như ngươi uống năm mười viên thuốc tăng lực được pha chế đặc biệt. Đối với người bình thường dùng một ít thứ này, lập tức tỏ ra phấn khích trong năm tiếng đồng hồ. Thử nghĩ rộng ra một chút, nếu hiệu quả gấp mấy chục lần như thế mà bùng nổ ra thì biểu hiện của Gambling Snake cũng hợp lý.

Johnton cười đắc ý, nói với Gibson II:" Ngài Bá tước, hắn hiện tại đã không có ý thức. Mỗi một thớ thịt đều đang vận động cực mạnh, máu trong mạch máu trong cơ thể hắn đang chạy như phi mã. Bây giờ ta mang ngài đi phòng an toàn lẫn tránh,để một mình hắn ở đây gặp chuyện không may. Người bình thường trúng năng lực của ta, nhiều nhất sau một giờ thì kiệt sức mà hôn mê. Cỡ như hắn ta đoán chịu đựng chưa được mấy phút, đến lúc đó, ngài có thể bắt sống hắn. Tiếp theo, hắn sẽ chịu hành hạ tra tấn như trong địa ngục."

Gibson II nở nụ cười như bị bệnh, giống như trong chớp mắt từ Địa Ngục lên Thiên Đang: "Ha Ha Ha!!! Mi thế mà có ngày như hôm nay!" Hắn rít gào hướng về Gambling Snake, kẻ đang múa kiếm lung tung khắp nơi.

Johnton nói: "Chúng ta phải rời khỏi nơi này trước thưa ngài Bá tước. Hắn hiện tại vẫn có chút nguy hiểm. " Johnton nói không sai, lây nhiễm tinh thần tuy rằng phá hủy lý trí đối phương nhưng bản năng cơ thể vẫn còn, hơn nữa vì bị kích thích mà trở nên nhạy cảm hơn bao giờ hết. Đối với người có bóng ma sợ hãi Gambling Snake từ lâu như hắn mà nói, tuyệt đối không thể lại gần tên đó.

Hắn cúi người xuống nâng Gibson II dậy. Bất ngờ trong nháy mắt, một thanh kiếm đâm vào phía sau cổ, xuyên thủng yết hầu. Mũi kiếm suýt nữa chạm vào con ngươi của Gibson II. Máu theo thân kiếm nhỏ giọt một đường xuống khuôn mặt Bá Tước, để hắn nhận ra rằng mình vẫn chưa thoát khỏi Địa Ngục. Mà là rơi vào tầng sâu nhất.

Gambling Snake thì thầm bên tai đối thủ đang hấp hối:"Nói cho mày khỏi hối tiếc, trước khi đến đây tao đã uống trước một liều lớn thuốc an thần. Để có được dịp đâm một nhát này,tao phải cố ý làm động tác chậm lại, để có cơ hội cho phép tao lại gần mày.

Vì thế,mày mới đoán không nổi tốc độ nhanh nhất của tao, đồng thời không chút nghi ngờ tiết mục xiếc cỏn con này. Cuối cùng ngu xuẩn buông lỏng cảnh giác mà quay lưng lại, phơi bày nó ra trước mặt một gã thích khách nguy hiểm."

Hắn rút kiếm ra khiến máu tươi văng tung tóe lên cơ thể Gibson II. Cổ họng Johnton vang vọng tiếng khanh khách, hắn nói không ra lời nữa. Gambling Snake tiếp tục đâm thêm một nhát vào lưng cho đến khi đối phương tắt thở mới đá thi thể sang một bên.

Khuôn mặt Gibson II trở nên trắng bệch, hắn như con cừu non không có bất kì khả năng chống cự nào trước mặt con sói đói khát này, ồ không, là ma quỷ mới đúng.

"Thầy giáo của ta từng dạy,nếu như ngươi muốn nói gì đó với con mồi thì hãy cắt cổ họng của nó rồi mới bắt đầu, từ đó đến giờ ta đều làm như vậy." Gambling Snake vừa nói, vừa xoay người lại đi tới chỗ vứt dây thừng.

"Nhưng ta sẽ phá lệ một lần cho ngài, Bá tước!" Gambling Snake nhặt dây thừng lên,nói tiếp:"Bảy năm trước ngài đã làm cho ta phá lệ, người ta muốn giết xưa nay chưa ai còn sống. Nhưng ngài, lại may mắn sống sót." Hắn từng bước áp sát Gibson II:" Cũng may là, ta có cơ hội cứu vãn đồng thời chấm dứt luôn việc nên giải quyết từ sớm."

"Mi....." Gibson II chỉ vừa nói một chữ liền bị Gambling Snake cắt ngang.

"Ta biết ngài muốn nói gì. Cái vẻ mặt đó của ngài ta đã thấy qua. Nếu như ta dễ bị mua chuộc như vậy thì bảy năm trước ta cũng bị ngài mua chuộc rồi." Gambling Snake ngồi chồm hổm xuống, đưa tầm mắt ngang hàng với Gibson II: " Vấn đề giữa ngài với ta không phải là chuyện tiền bạc. Chỉ có tính mạng mới giải quyết được!"

"Tại sao....? Mi từ lâu đã không còn là thích khách thiên minh mà...? Buông tha ta! Ta thừa nhận bản thân phạm sai lầm mới đi truy sát mi. Hãy lý giải cho ta, ta xin thề sẽ không..." Gibson II lại bị cắt đứt lời một lần nữa.

"Ta đương nhiên hiểu ngài". Gambling Snake lấy ra một quyển sách có bìa đen,trên bìa không có bất cứ chữ viết nào. "Ta hiểu rõ ngài đến mức vượt xa tưởng tượng của ngài!" Nói xong hắn liền châm lửa đốt quyển sách kia rồi ném sang một bên. "Nếu như trên thế giới này còn có kẻ tìm ra được một tí tẹo phẩm chất đáng thương hại từ ngài, hoặc thứ đáng giá để cứu rỗi ngài. Người kia phải là ta!"

Giọng điệu và ngữ khí của Gambling Snake ngày càng đanh lại:" Có một câu chuyện cũ. Vào một ngày bảy năm trước, có hơn một nghìn người biểu tình xung quanh phủ Bá tước. Bọn họ chỉ là dân thường, bởi vì không chịu đựng nổi mệnh lệnh tàn khốc,đồng thời không có cách nào thay đổi chính sách của ngài mà tụ tập tại một chỗ, giơ cao tấm bảng, hô hào khẩu hiệu, thuận tiên nguyền rủa cả nhà Bá tước chết không yên ổn!" Gambling Snake nói tiếp: " Có nhiều người đã bị bắt. Không phải do cảnh sát, mà do chính lực lượng tư nhân của ngài tóm lại.

Hơn một trăm người bị bắt hôm đó, sau đó bị biến mất một thời gian, để cho quận Song Ưng chìm trong mấy đen bóng tối đầy kinh khủng. Những kẻ dám phản kháng lại biến mất trong nháy mắt.

Số phận những người kia, tổ chức tất nhiên là biết, tất cả bọn họ đều bị giết chết để cho ngài hả giận, hơn nữa còn bị mang tội phản quốc. Thật buồn cười!

Thống đốc lúc đó thuộc bè đảng của ngài. Hắn ngầm đồng ý, thậm chí là trợ giúp ngài che giấu tội ác tàn sát trắng trợn. Đối với người chết lại chẳng hề quan tâm. Vì sự kiện đó, chúng ta mới hành động vào tháng mười hai."

Gibson II nhớ lại sự viêc, vẻ mặt thay đổi mấy lần, nói: " Mi muốn báo thù cho họ? Đám người đó không có quan hệ đến mi! Một đám dân đen mà thôi! Chả lẽ vì lí do này mà ta phải chết?" Hắn điên cuồng hô lên, dưới cái nhìn của hắn, tính mạng của bản thân quý giá hơn bất kì tên bình dân nào. Thực tế, có khá nhiều người quan niệm về giá trị của dân đen đều nhất trí với Bá tước. Đây không phải là thời đại của chính nghĩa và công lý. Để đánh giá một người, không phải dựa vào phẩm chất đạo đức, mà là tiền tài và địa vị.

Gambling Snake không trả lời, nói tiếp:" Thầy của ta là người vĩ đại nhất Thiên Minh, Giovani Peter Raahe, ông ấy không phải năng lực giả có địa vị cao nhưng mỗi người chúng ta đều tôn kính như cha mẹ. Ông ấy dạy dỗ cho bọn ta kỹ thuật và tinh thần của một thích khách, đưa lưng ra gánh vác sự giết chóc cùng bóng tối vì sự công chính và quang minh cho toàn thế gian. Linh hồn mỗi người bọn ta đều in đậm dấu ấn của Thiên Minh.

Ông ấy là một người như vậy, cho nên,khi lãnh đạo tổ chức cho rằng nhiệm vụ không thể hoàn thành. Thầy đã quyết định dứt khoát đi đến đây cứu giúp hơn 100 người này." Gambling Snake dừng lại điều chỉnh hơi thở rồi nói tiếp: " Thầy đã qua sáu mươi tuổi, ý chí và kĩ thuật đã dần mai mọt, thân thể thì già yếu. Vết thương tích lũy sau nhiều năm đã đánh bại thầy, ông đã bị bắt. "

Trong mắt Gibson II lóe lên một cái, hắn hình như nghĩ đến một số ký ức xui xẻo của mình.

"Bọn ngươi tra hỏi, dằn vặt nhưng ông vẫn không hé ra một chữ. Cuối cùng, thầy vẫn khó thoát khỏi cái chết. Thế nhưng ngài lại bất ngờ trở nên ngu xuẩn, treo cổ thầy ta rồi đem thi thể của ông treo trong sân của mình để thị chúng."

Gibson II không dám nhìn thẳng vào mắt Gambling Snake, đối phương thì cứ tiếp tục nói:"Ngài đáng lẽ ra không nên làm thế. Ngài bóp nghẹt những người dân phản đối, coi rẻ sinh mạng của họ. Đây là những điều không thể tha thứ. Nhưng ngài giết chết một thích khách,rồi sỉ nhục hắn, ngài đạp lên vinh quang của thầy ta.

Ngài nên biết, treo cổ là hình phạt cho kẻ có tội."

Nói xong câu này, một chiếc dây thừng được lồng vào cổ Bá tước.

Gibson II đã hiểu được thứ gì là động lực cho buổi tối đẫm máu đó. Tại sao một cỗ máy giết chóc như Gambling Snake, cho dù hắn có thể sử dụng tất cả thủ đoạn để giết một người nhưng vẫn lựa chọn treo cổ Bá tước ở bên ngoài tháp gác chuông.

Giết người phóng hỏa mà lưng đeo thắt lưng vàng, làm cầu sửa đường lại chết không còn xác. Đã có nhiều chuyện như vậy xảy ra, nhưng trên đời này thật sự có thứ gọi là báo ứng.

Quảng trường phía trước của khách sạn đã chật ních xe cảnh sát. Từ trên mái nhà nhìn xuống có thể nhìn thấy khách mời được sơ tán, công nhân viên, người qua đường và một lượng lớn cảnh sát.

Lúc này, trên mái nhà khách sạn bỗng xuất hiện vệt sáng. Một viên đạn tín hiệu màu đỏ giống như pháo hoa bay lên nổ tung thắp sáng một khoảng trời.

Tất cả mọi người đều ngước nhìn lên, họ thấy được một cái xác nam nhân đầy máu bị ném ra ngoài. Cổ của hắn bị dây thừng thô buộc chặt lại, giống như đang bị thi hành hình phạt treo cổ, nó lơ lửng ở trên tường.

Thi thể ở trên không lắc lư theo chiều gió, khuôn mặt sợ hãi cực kì dữ tợn chứng tỏ hắn chết không nhắm mắt. Cái gương mặt đó giống như đang kể một câu chuyện cũ đầy kinh khủng, dính dáng đến báo thù dài đến bảy năm.