← Quay lại trang sách

Chương 6 NGÀY 6, THÁNG 12, NĂM 2004

Ở TUỔI BA MƯƠI BA, Jenn Barber Corbin là hiện thân của những gì mà những bà vợ và bà mẹ trẻ cố gắng đạt được. Cô không đẹp theo lối thông thường hay “tầm tầm,” mà có cặp mắt màu nâu thu hút và biết nói, những dợn vàng hoe trên mái tóc dày, và một dáng vẻ đầy khêu gợi.

Jenn luôn mỉm cười, bất chấp những rắc rối nào đó cô có thể đang đối phó. Ðó chính là tính cách nổi bật mà mọi người nhớ về cô lúc này.

Công việc bán thời gian của Jenn với tư cách là giáo viên mẫu giáo cho phép cô có thời gian chăm sóc Bart và hai cậu trai nhỏ. Cô làm việc vài tiếng vào ngày thường ở trường trong Nhà thờ Giám lý Ðồi Sugar. Chủ nhật gia đình cô dự thánh lễ ở đó.

“Trước khi mọi thứ thế này xảy ra,” bạn thân của Jenn và đồng nghiệp Jennifer Rupured nói, “phải nói rằng Jenn sẽ là một nhân vật tuyệt vời trong bất kỳ loại sách nào khác [chứ không phải một cuốn sách án mạng có thật].” Rupured liệt kê những cuốn sách vốn có thể thêm vào thể loại của Jenn: “Martha Stewart không thể lột sạch tiền bạc của Jenn Corbin!” hoặc “Người mẹ của Năm: Làm thế nào nướng sáu cái bánh pa-tê và dọn sạch nhà trong lúc vẫn có thể đưa con đi chơi bóng chày.” Hoặc thậm chí “Cắt giấy với niềm đam mê: làm thế nào tạo ra các bảng yết thị trường mẫu giáo bằng 700 dấu tay cá nhân”.

“Jenn có tính cách mà tác giả có thể thẩm thấu và hiểu được bởi vì nó quá mạnh mẽ và đáng yêu,” Jennifer Rupured nói, nhớ lại Jenn đã tìm những chậu nhỏ cỏ ba lá cho học trò của cô trong ngày lễ Thánh Patrick như thế nào, và giữ những đồng xu “may mắn” để trao cho ai đó cần một điều ước trở thành sự thật.

Dù bận cách mấy, Jenn Corbin cũng sẽ dừng lại lắng nghe nếu người nào đó cần một tấm lòng ân cần, có khả năng hiếm hoi là tập trung hoàn toàn vào người đang nói chuyện. Không nghi ngờ gì nữa đó là vì cô thực sự quan tâm, và cô lo lắng cho người khác - dù đó là một trong những người học trò mẫu giáo mà cô dạy hay một người bạn trưởng thành. Hay thậm chí là một người thực sự không quen biết.

Nhưng chắc chắn cô không phải là loại phụ nữ tốt bụng dễ dãi, và cô được biết cũng văng tục khi cần. Khả năng hài hước của cô đôi lúc có thể biến thành thô tục. Cả cô lẫn chị em và mẹ cô đều không phù hợp với mẫu phụ nữ đẹp quí phái ở miền Nam. Hơn nữa, vẫn còn trong Jenn quan niệm chối bỏ sự hoài nghi khiến cô tin vào những kết thúc có hậu, bất kể nhiều lần cuộc sống đã cho cô những bài học.

Nếu Jenn có những thiếu sót - và tất nhiên cô có thiếu sót vì, suy cho cùng, cô chỉ là con người - thì đó là cô quá tin vào mọi người trước khi hiểu họ một cách đầy đủ, bao gồm những người ở bên lề cuộc sống của cô và thậm chí một số người thuộc nhóm thân thiết nhất. Cô đã tha thứ nhiều, bỏ qua những chuyện mà hầu hết phụ nữ thường không bỏ qua, và luôn tìm cách giữ kín những rắc rối của riêng mình để tránh cho gia đình khỏi lo lắng. Vào thời điểm lìa đời, cô đang vật lộn với những quyết định dường như không thể vượt qua được. Cô, người luôn tin vào hôn nhân, không muốn gì ngoài việc hủy bỏ những lời thề cô đã thốt ra tám năm trước.

Cô đã đâm yêu một người khác.

Nhưng rất ít người biết chuyện đó. Trong mắt của hầu hết mọi người, Jenn Corbin là một người mẫu mực, không chê vào đâu được. Cô không thể cố tìm hạnh phúc nào vốn chỉ có thể đạt được bằng cách coi thường luân lý truyền thống.

“Cô là cô giáo tuyệt vời, người mẹ phi thường, và người bạn đích thực,” một trong những phụ huynh học sinh viết về cô. “Không đời nào cô ấy tự tử. Cô không phải típ người ấy. Và cô ấy sống vì hai cậu con trai mà cô yêu quí. Cô có một nguồn cổ vũ lớn lao từ gia đình và bạn bè và sẽ không bao giờ tự ý rời bỏ họ. Cô yêu thương hai đứa trẻ bằng tất cả cuộc sống của mình và yêu thương tất cả những đứa bé cô dạy dỗ nữa. Cô sẽ không bao giờ để chúng (hai cậu con trai của cô) nhìn thấy cô bị đạn bắn vào đầu. Cô lạc quan, vui vẻ, và ai cũng muốn ở gần cô.”

Ý kiến này được lặp đi lặp lại khi các phóng viên và các cảnh sát điều tra tản ra chung quanh để có thể nghe mọi chuyện về cô ta. Và thậm chí trong khi giới truyền thông Georgia đưa tin Jenn Corbin có vẻ như đã tự tử, các bác sĩ pháp y biết rằng chứng cứ đạn đạo và vật thể đã loại trừ khả năng cô ta tự bắn mình. Và những người quen biết cô trong cuộc sống tin bằng trực giác của mình rằng một kẻ nào đó đã chủ tâm muốn cô chết.

Ðể đem lại cho cô ta công lý mà cô xứng đáng được hưởng, những biến cố trong đời cô sẽ phải được bóc ra từng lớp một, phơi bày những gì lẽ ra là bí mật của cô, những giấc mơ của cô, và những hy vọng vào tương lai của cô. Có lẽ không ai không có những khát vọng giấu kín và thậm chí là những tội lỗi - hay những gì họ cho là tội lỗi - mà họ không bao giờ muốn người khác biết. Ðiều gì Jenn Corbin đã và đang muốn giữ kín?

Cuộc đời cô đã kết thúc trong tích tắc, bị phụt tắt bởi một viên đạn duy nhất. Và giờ đây thế giới bên trong của Jenn sẽ được đặt dưới kính hiển vi để chọn ra những manh mối khả dĩ. Không ai háo hức làm việc đó, cả cảnh sát hạt Gwinnett lẫn biện lý Danny Porter, và chắc chắn kể cả gia đình cô.

Vì rằng các điều tra viên hạt Gwinnett biết cuộc hôn nhân của Jenn đã gần như hoàn toàn kết thúc, họ hiểu tại sao Bart Corbin có thể đã không ở nhà khi cô được phát hiện. Người ta có thể lường được điều đó.