Chương 527
Ô!
Cuồng phong quét ra từ trong cơ thể Giám mục Miller, bốc lên y phục giáo sĩ màu lam sậm của ông ta.
Răng rắc răng rắc răng rắc! Hàng cây bên đường phụ cận bị gãy, bay về phía không trung.
Thân thể Donna không tự chủ được bốc lên, bị hất tung đi mấy thước, ngã ở trên đất, cả người đau đớn.
Không chỉ có cô, đám người Cecil, Denton, Di Murdo, Harris cũng bị phong hất bay, té ngã ở vị trí khác nhau, chỉ có Crivis, Teague cùng Urdiain, hoặc bởi vì rèn luyện lâu dài mà thể trọng không nhẹ, hoặc bởi vì thân thể mập mạp nặng nề, chỉ lảo đảo ngã xuống đất, quay cuồng vài vòng.
Airland đối diện Giám mục Miller liên tục làm ra động tác rút lui ra sau, tránh thoát gió mạnh đập thẳng vào mặt.
Klein cùng Danis không đi cứng rắn kháng lại, thuận thế lùi ra sau, như con diều phiêu đãng trong cơn gió, mắt thấy sắp ngã, lại vẫn bảo trì cân bằng.
Cơn lốc vừa mới dừng lại, trong sương mù bị thổi tán đi đã hiển lộ ra sáu bóng người, chúng nó toàn bộ khoác áo choàng màu đen, mất đi đầu của mình, chỉ còn cổ còn đang chảy máu, chỉ có những luồng gió xoáy đang đỡ lấy cái mũ.
Hà! Hà!
Trong cổ họng của chúng truyền ra tiếng gầm nhẹ của dã thú đang vận sức chờ phát động.
Vù! Vù! Vù!
Từng luồng đao gió mỏng mà bén nhọn bắn ra, ở chỗ mà Klein lăn tròn để lại khe hở rõ ràng, khắc sâu.
Thịch thịch thịch!
Giám mục Miller cầm theo đèn bão, áo bào giáo sĩ lam sậm nhẹ nhàng phất lên, sáu người không đầu đã xông về phía đám người Klein, Airland, giẫm mặt đất có chút rung động.
Một quái vật không đầu đã rất khó đối phó, hiện tại trực tiếp đến sáu... Lại có Giám mục rõ ràng đã bị ô nhiễm! "Lửa cháy" Danis thấy một màn như vậy, nhịn không được da đầu có chút phát tê.
Ngay ở lúc này, trước mắt hắn một vệt hào quang đồng thau bay qua, hướng về phương xa.
Keng, keng, keng, còi đồng Azcot rơi ở trên đất, tung lên vài cái.
Hô một tiếng, sáu người không đầu đồng thời cải biến phương hướng, xông về phía vị trí còi đồng Azcot rơi, lưu lại Giám mục Miller cô đơn một mình đứng ở đó.
Klein bắt lấy cơ hội, nâng lên tay trái, lấy xuống "Ghim cài áo Mặt Trời" ở trong áo choàng, quăng cho thuyền trưởng Airland cách anh gần nhất, cùng ngắn gọn hô:
"Đưa vào linh tính, 5 giây, thánh thủy."
Nói xong, anh không quản mũ dạ tơ lụa bị thổi bay, cúi nửa người, khi trái khi phải xong về phía Giám mục Miller.
Vù vù vù!
Từng đạo đao gió bắn ra dày đặc, toàn bộ nhắm ngay Klein.
Mặt đất nháy mắt hiện ra các dấu vết như đao chém búa bổ, mà Klein hoặc quay cuồng, hoặc nhảy né, hoặc lấy tay chống đất, bắn ngược lên, tránh thoát đợt tập kích thứ nhất.
Hào quang đỏ sậm trong mắt Giám mục Miller càng tăng lên, đồng thời nâng lên hai tay.
Vù vù vù vù vù!
Giờ khắc này, đao gió công kích giống như súng máy đang bắn phá, Klein chỉ kịp né được hơn phân nửa, thân thể đã bị xé rách, hóa thành vụn giấy vừa mỏng vừa nhẹ, bay lượn ở giữa không trung.
Klein đổi sang một phương hướng khác, tiếp tục xông về phía Giám mục Miller, muốn mang khoảng cách giữa hai người kéo lại gần đến trình độ thích hợp phát huy!
...
Airland tiếp được "Ghim cài áo Mặt Trời" lúc này cảm nhận được tư vị nóng bức, hận không thể cởi quần áo trên người, nhảy vào trong nước sắp kết băng.
Ông ta hơi nhất cân nhắc lời nói Hermann Sparrow lưu lại, rồi từ bên sườn lấy ra một cái bình rượu hình chữ nhật bằng nhôm, mở nút mang toàn bộ rượu mạnh Ranzi ở bên trong rót ra, hương rượu nồng đậm nhanh tràn ngập bốn phía.
"Lửa cháy" Danis nhìn quanh một vòng, đối với tình thế có nắm chắc nhất định.
Hắn nhe răng nhếch miệng ngồi xổm chống một gối xuống, hai tay đột nhiên đặt ở trên mặt đất.
Hai đạo hỏa xà đỏ đậm trống rỗng xuất hiện, dán sát mặt đất lan tràn về phía vị trí của còi đồng Azcot, bốc lên tường lửa hừng hực thiêu đốt ở bốn phía.
Hắn nguyên bản muốn tạo ra hỏa cầu, đánh về phía Giám mục Miller, để cho Hermann Sparrow có thể mượn dùng lửa, thoải mái xông tới phụ cận đối phương, triển khai công kích, nhưng sau khi nhìn nhìn khu vực xung quanh vị Giám mục kia vẫn có cuồng phong lạnh thấu xương, hắn lại lý trí bỏ qua quyết định này, chuẩn bị trước càn quét hết quái vật không đầu, tránh cho chúng quấy nhiễu Hermann Sparrow phát huy chân chính thực lực.
Crivis, Cecil, Teague cùng Harris lúc này đã đứng lên, tìm về súng ống, mang đám người Urdiain, Donna, Di Murdo bảo hộ ở giữa, đề phòng khả năng quái vật khác cũng đến.
Kinh nghiệm của bọn họ nói cho bọn họ, ở dưới tình huống trước đó chưa có luyện tập phối hợp qua, tốt nhất không cần nhúng tay lung tung vào chiến đấu không thuộc về nhân loại.
Thịch! Thịch! Thịch!
Sáu người không đầu không thèm để ý tới lửa cháy, xông qua vách tường lửa đỏ đậm, như chó đói tranh mồi tranh đoạt còi đồng Azcot.
Cái này cho thời gian Airland, để cho ông ta có thể thong dong mang linh tính cho vào "Ghim cài áo Mặt Trời", chờ đợi thánh thủy ngưng kết, chảy vào bầu rượu hình chữ nhật.
Danis thấy đám người không đầu kia quấn thành một đoàn, trong lòng khẽ động, nửa cúi thắt lưng, sắc mặt đỏ lên để tay phải ngưng tụ ra một thanh trường thương mũi quấn lên ngọn lửa màu trắng.
Hắn đạp về phía trước một bước, chuyển lưng vung cánh tay, mang thanh trường thương lửa này quẳng ra ngoài, gào thét trúng vào một người không đầu, đồng thời mang nó đóng đinh ở trên đất.
Ánh lửa màu trắng bốc lên, non nửa thân thể người không đầu nọ trực tiếp hóa thành tro tàn, phần còn lại vẫn đang thiêu đốt, không ngừng bốc lên khí thể màu xanh đen.
Mắt thấy công kích đắc thủ, Danis đang muốn tiếp tục, bỗng nhiên lại nhận ra điên cuồng, khủng bố đói khát nào đó.
Trong nháy mắt này, hắn giống như đi tới trước vực sâu, chỉ kém một bước, sẽ ngã vào.
Hắn biết, Hermann Sparrow không hề áp lực linh hồn điên cuồng trong cơ thể nữa.
Sau khi dùng ba lượt người giấy thế thân liên tục, Klein rốt cuộc tiến vào khoảng cách dự định.
Bao tay trên tay trái của anh bộc phát ra đói khát áp lực đã lâu, mấp máy mọc ra từng cái vảy màu vàng lợt.
Đồng tử Klein theo đó trở thành nhạt, như đang dựng thẳng lên.
Ngay sau đó, trong con ngươi của anh chiếu rọi ra Giám mục Miller trường bào màu lam sậm đang nhẹ nhàng bay lên.
Trong im lặng, người nam trung niên đang muốn chế tạo lượng lớn đao gió này đầu đột nhiên ngửa ra sau, thân thể ngưng đọng lại một giây.
Ánh mắt nở rộ ra hào quang đỏ sậm của hắn mất đi lý trí, tràn ngập cảm giác điên cuồng, da hắn trở nên bóng loáng, trở nên sặc sỡ, tựa như da sinh vật dưới nước nào đó.
Hắn phát ra một tiếng thở dốc giống như là đến từ chỗ sâu trong biển lớn, dưới trường bào màu lam đột nhiên chui ra từng cái xúc tua trắng mịn, ghê tởm!
"Bác sĩ tâm lý" "Cuồng loạn"!
Klein nguyên bản chỉ là muốn lấy cái này đánh gãy công kích của đối phương, để sáng tạo cơ hội khống chế sau đó, nhưng không nghĩ tới, Giám mục Miller sau khi cuồng loạn đã trực tiếp mất khống chế!
Đối phương đã sớm đọa lạc hoặc đã bị ô nhiễm vừa mất đi gông xiềng cuối cùng của lý trí này, lập tức đi vào vực sâu mất khống chế!