← Quay lại trang sách

Chương 529 Sự việc chấm dứt?

Tốt." Melanie thanh âm xa dần, tựa như đi đến trước máy điện báo.

Chờ đợi một hồi, bên trong truyền ra thanh âm tích táp, không bao lâu, một tờ bản thảo điện báo đã được đẩy ra từ khe hở phía dưới cửa lớn.

Airland cúi người nhặt lên, nhịn xuống bốc đồng thông qua khe hở xem xét bên trong.

Ông ta nhìn bản thảo điện báo, mũi bỗng nhiên giựt giựt, từ trên tờ giấy ngửi thấy được mùi máu tươi nhàn nhạt!

Ông ta vội vàng nghiêng đầu, nhìn về phía Hermann Sparrow, dùng ánh mắt ra dấu bên trong cục điện báo có vấn đề.

Nhưng đáp lại ông ta là ánh mắt thâm trầm nội liễm không có gợn sóng, cùng với một câu nói bình tĩnh lạnh nhạt:

"Về thuyền."

Bỏ lại những lời này, Klein trực tiếp xoay người, đi về phía cuối con đường, bóng người dần dần dung nhập vào trong sương mù mỏng manh.

Danis cầm theo cái đèn bão rách nát lập tức chạy theo, không chút do dự, đám người Donna cũng là như thế.

Airland trầm ngâm hai giây, cầm bản thảo điện báo đuổi theo đám người.

Trong cục điện báo không còn thanh âm truyền ra nữa, cực kỳ im lặng.

...

Có lẽ là vì Giám mục Miller đọa lạc đã bị thanh trừ, trên đường đám người Klein quay về, không gặp cái loại người không đầu khoác áo choàng đen này nữa, cái đầu đầy vết thối rửa cũng chỉ xuất hiện hai lần, bị giải quyết thoải mái.

Không biết đi bao lâu, bọn họ rốt cuộc thấy bến tàu, thấy tàu White Agate đang có từng ánh nến thoáng hiện.

Điều này làm cho đám người Urdiain lại tìm về sức lực, từ bước nhanh biến thành chạy chậm, một đường chạy vội tới cầu thang mạn tàu.

Klein cầm theo ba toong dính đầy máu đen, thủ ở phía dưới, cho đến khi mọi người lên thuyền toàn bộ, mới liên tục nhảy vài bước trở lại boong tàu.

Lúc này, Airland đã bắt đầu triệu tập tài công chính, phó 2, hàng hải trưởng, súng pháo trưởng dưới ánh nến, để cho bọn họ tổ chức thủy thủ, điều chỉnh hỏa pháo, làm tốt chuẩn bị chiến đấu bất cứ lúc nào. Tuy nhiên ban đêm rời cảng tồn tại tai hoạ ngầm không nhỏ, nhưng nếu sự việc rõ ràng chuyển biến xấu, vậy đây chính là biện pháp tránh né nguy hiểm khả dĩ nhất!

"Chú Sparrow..." Donna lôi kéo em trai Denton, chạy chậm đến bên cạnh Klein, có một bụng lời muốn hỏi.

Klein gật đầu, chỉ vào khoang thuyền nói:

"Trước về phòng.

"Ngày mai nói sau."

Nguy hiểm còn chưa giải trừ!

Donna nhu thuận gật đầu, cùng Denton dựng thẳng ngón trỏ lên, để ở bên môi:

"Hư!"

Chờ một nhà Branch cùng một nhà Di Murdo tiến vào khoang thuyền, Klein đi đến bên cạnh Airland, lấy đặc tính phi phàm Giám mục Miller ra, đưa qua nói:

"Nếu còn 'Kẻ Trừng Phạt' còn sống, thì đưa cho bọn họ."

Một vị Giám mục có lẽ là danh sách 6 lưu lại đặc tính phi phàm, tất nhiên sẽ bị giáo hội Gió Bão cường lực truy tra, mà tất cả mọi người trên tàu White Agate chính là đối tượng hoài nghi, Klein cũng không muốn vừa mới rời bến, đã bị thế lực hàng đầu trên đại dương truy nã.

Nếu "Kẻ Trừng Phạt" cảng Bansi không còn ai, tổng bộ trợ giúp cũng phải chờ một hồi mới có thể đến, lưu cho Klein đầy đủ thời gian xử lý cùng rời khỏi, ậy anh khẳng định sẽ luyến tiếc trả lại, sẽ tìm lý do để lấy về.

Airland tiếp lấy đồ vật lớn bằng ngón cái nọ, hơi nghi hoặc ngắm nhìn một hồi.

Ông ta không có hỏi cái này đến cùng có thể sử dụng để làm cái gì, ha ha cười nói:

"Không cần lo lắng giáo hội Gió Bão điều tra, tôi sẽ ám chỉ bọn họ, anh là một hội với tôi."

Như vậy, mình sẽ bị giáo hội Gió Bão xem là người của MI9? Klein nhẹ nhàng gật đầu, không có nói nhiều.

Airland nhìn Danis bên cạnh, dò hỏi:

"Lửa cháy?"

"Ha ha." Danis cười gượng hai tiếng, học người nào đó nói, "Ông đoán."

"Tôi cho rằng không phải." Airland ăn ý đáp lại.

Đơn giản bàn giao mọi việc, Klein đi đến bên mép thuyền, nhìn về phía cảng Bansi trong sương mù bao phủ, đề phòng nguy hiểm dấu diếm.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, đỉnh núi sơn mạch trên bờ sáng lên từng đợt ánh sáng của sấm sét.

Từng đạo tia chớp màu trắng bạc dữ dằn càn quét ở nơi đó, dần dần bình ổn xuống.

Sương mù cảng Bansi bắt đầu tiêu tán, hào quang trăng đỏ càng ngày càng rõ ràng.

Đã xong sao? Klein thấy một màn như vậy, không dám hoàn toàn thả lỏng.

Lại qua chừng nửa giờ, ba người nam tự xưng "Kẻ Trừng Phạt" đi vào bến tàu, muốn gặp thuyền trưởng Airland.

Thông qua Hermann Sparrow bói toán xác nhận, cùng điều tra đối phương một lần, Airland để cho thủy thủ buông cầu thang mạn tàu xuống.

Ba "Kẻ Trừng Phạt" trước ra dấu thuyền viên xung quanh rời khỏi, tiếp theo đè thấp giọng thông báo tình huống với thuyền trưởng.

Klein không đi qua nghe, kiên nhẫn chờ đợi sự việc kết thúc.

Vài phút sau, Airland mang đặc tính Giám mục Miller lưu lại trả lại cho nhóm "Kẻ Trừng Phạt", nhìn theo bọn họ rời khỏi tàu White Agate, đi các nơi khác xử lý tàn cục.

Hô... Airland thở hắt ra, đi đến bên cạnh Klein cùng Danis, vừa thả lỏng vừa nghĩ mà sợ nói, "Sự việc đã giải quyết, không còn vấn đề."

Thật sự đã giải quyết sao... Klein bỗng nhiên nhớ tới Pavo Court cùng Melanie phía sau cửa cục điện báo, nhớ tới ông chủ Fox nhà hàng Green Lemon cùng những người khách ngủ lại lẳng lặng nhìn chăm chú vào mình.

Airland tiếp tục nói:

"Cụ thể là như vầy, Jess ngẫu nhiên phát hiện tập tục ăn người cùng truyền thống tế sống xa xưa đang sống lại, xác nhận một số dân chúng cảng Bansi biến thành tà giáo đồ.

"Anh ta cuống quít quay về giáo đường, báo cáo với Giám mục Miller, nhưng không nghĩ tới là, vị trước mặt lại chính là thủ lĩnh, kẻ đọa lạc tà giáo đồ chân chính, anh ta bị đao gió của Miller cắt đứt cổ ngay tại chỗ, chết ở trong giáo đường chính.

"Miller đang muốn xử lý thi thể, lại bị những người giúp việc phát hiện, vì thế sự việc trở nên không thể vãn hồi.

"Bộ phận người giúp việc bị chuyển biến thành quái vật, bộ phận ở dưới các mục sư dẫn dắt, trốn vào lòng đất.

"Miller thấy đã không thể che dấu, liền rời khỏi giáo đường, triệu tập tà giáo đồ, trước tới tế đàn đỉnh núi, thời tiết bởi vậy mà thay đổi, 'Kẻ Trừng Phạt' sau khi lấy ra ba vật phong ấn, chạy đến, bạo phát kịch chiến.

"Trong quá trình này, Miller bị thương chạy trốn, tà giáo đồ còn lại thủ vững ở tế đàn, cuối cùng bị công phá.

"Tổng bộ giáo hội đã gửi điện trả lời, sắp phái người đến tra rõ nguyên nhân Giám mục Miller đọa lạc, a, tôi nói cho bọn họ, bởi vì Giám mục Miller trọng thương, chúng ta mới có thể liên thủ giết chết hắn, đúng rồi, 'Kẻ Trừng Phạt' còn bảo tôi tìm một nhà Branch cùng một nhà Di Murdo ký hiệp nghị giữ bí mật."

Sau khi đại khái nói rõ ngọn nguồn sự việc, Airland thở ra một hơi thật dài, bận rộn xử lý những sự vụ còn lại.

Klein không dám hoàn toàn thả lỏng, vẫn canh giữ ở trên boong tàu, cho đến tầng mây chân trời như thiêu đốt, Mặt Trời chậm rãi dâng lên, chiếu sáng toàn bộ cảng.

Anh thấy cư dân nơi này lục tục ra ngoài, tắm rửa ánh mặt trời màu vàng, vừa đùa giỡn vừa đến nơi công tác của mình.

Cảng Bansi lại có khí tức nhân loại.

...

Thật sự đã xong rồi... Klein hơi mê hoặc trở lại, chuẩn bị chờ thuyền rời bến thì ngủ một giấc, về phần Danis, tuy đã sớm ngáp lên ngáp xuống, nhưng thấy Hermann Sparrow không nhúc nhích, cũng không dám động.

Trên đường tiến vào khoang thuyền, Klein gặp Airland cũng một đêm không ngủ.

"Chào buổi sáng, chúng ta sắp rời cảng, không cần lo lắng gì nữa." Airland cười chào hỏi.

Đồng thời khi ông ta nói chuyện, còi hơi tàu White Agate phát ra một tiếng "Ô".

Nghe thanh âm này, Klein lặng yên thở hắt ra, quyết định mang toàn bộ nghi hoặc quẳng ra sau đầu, không hề nghĩ tới chuyện cảng Bansi nữa, anh gật gật đầu, xem như đáp lại.

Airland hoạt động cổ, cảm thán một câu:

"Tối hôm qua, tôi có loại cảm giác kỳ diệu, đó chính là Binxi xa xưa cùng cảng Bansi hiện đại trùng điệp ở cùng nhau."

Klein vốn định cứ như vậy lướt qua đối phương, bỗng nhiên nắm bắt được một từ, vẻ mặt trầm ngưng hỏi ngược lại:

"Binxi?"

"Ha ha, đây là cách gọi cổ của cảng Bansi, ở ba bốn trăm năm trước, nơi này gọi là thị trấn Binxi, sau đó bởi vì nhân tố phát âm, dần dần diễn biến thành Bansi." Airland thuận miệng giới thiệu.

Nghe đáp án như thế, Klein đôi mắt chợt co rút lại.

Anh nhớ rõ cực kỳ rõ ràng, ác linh di tích trong lòng đất Backlund có nói qua, nếu muốn tìm đến Medici một trong những kẻ sáng lập "Hoa Hồng Cứu Rỗi", từng là "Vua Thiên Sứ" cùng hậu duệ huyết mạch, có thể đi thị trấn Binxi thử thời vận!

Binxi! Klein tâm linh giống như đang đông lại từng tấc một, rét lạnh từ chỗ sâu trong cốt tủy đang tán phát ra.

Anh chợt quay lại nhìn cảng ở bên ngoài, trước mắt lại một lần nữa hiện ra cục điện báo cửa lớn đóng chặt cùng những người khách ngủ lại trong nhà hàng Green Lemon im lặng nhìn chăm chú vào mình.