Chương 530 Hù dọa (1)
Nếu tiếp tục xâm nhập tìm hiểu nghiên cứu, đại khái sẽ dẫn ra "Hoa Hồng Cứu Rỗi", thậm chí một vị "Thiên sứ đỏ" tiềm tàng... Vừa rồi có vài lần, mình vẫn đang khiêu vũ ở trên bờ vực... May mà mình khắc chế xúc động, kiềm chế lòng hiếu kỳ đối với tình huống quỷ dị trong nhà hàng Green Lemon cùng cục điện báo... Klein thu hồi tầm mắt, chỉ cảm thấy "Ghim cài áo Mặt Trời" cũng không thể tránh cho sau lưng mình thấm ra một tầng mồ hôi lạnh.
So với những chuyện như "Tạo vật chủ chân thật" buông xuống, tình huống không biết mà bị dẫn bạo là càng thêm khủng bố, ít nhất Klein hiện tại là nhịn không được suy nghĩ, nếu mình một cước đá văng cửa lớn cục điện báo, hoặc là vòng đến mặt sau, trèo cửa sổ tiến vào, đến cùng sẽ nhìn thấy cái gì, phát sinh cái gì
Anh không ngừng bổ não các loại cảnh tượng quỷ dị, đáng sợ, sự dọa bản thân tới mức không nhẹ.
Đồng thời, anh quyết định đợi lát nữa sẽ chế tác thánh thủy Mặt Trời cho hành khách tối hôm qua ở cảng Bansi đã nếm qua thứ nọ, tránh cho lưu lại tai hoạ ngầm.
"Làm sao vậy?" Airland đã nhận ra Hermann Sparrow dị thường.
"Nhớ tới một chuyện cũ." Klein dùng năng lực "Thằng hề" để cho bộ mặt vẫn bình thường như trước, trong lòng lại may mắn tối hôm qua không có mạo hiểm, hiện tại cũng thuận lợi rời khỏi cảng Bansi.
Đối với nơi tiềm tàng bí mật "Hoa Hồng Cứu Rỗi" cùng "Vua Thiên Sứ", hắn chỉ có một ý tưởng:
Nhanh cử báo!
Không cử báo chẳng lẽ để bọn họ qua năm 1351?
Nếu lựa chọn giấu diếm, đợi cho bản thân có danh sách đủ cao cùng thực lực đủ mạnh lại đến thăm dò, thu hoạch chỗ tốt tương ứng, vậy ở giữa nếu xảy ra chuyện gì, nguy hiểm bùng nổ ra trước, hoặc là tà giáo đồ vẫn còn sót lại, hại chết vị lữ khách vô tội nào đó, Klein cảm thấy mình khẳng định sẽ cực kỳ áy náy, gánh nặng trên lưng trầm trọng, cứ như vậy, cách mất khống chế cũng rất gần.
Đương nhiên, cử báo cũng phải giảng phương thức cùng phương pháp, Klein không ngốc đến mức trực tiếp nói cho Airland hoặc viết thư nặc danh cho giáo hội Gió Bão, cái này sẽ đưa tới rất nhiều rất nhiều phiền toái, đầu tiên, chính phủ khẳng định sẽ cường thế điều tra bối cảnh Hermann Sparrow, không ít chuyện chỉ cần xâm nhập tìm hiểu nghiên cứu, tất nhiên sẽ bị vạch trần, tiếp theo, có lẽ sẽ mang thân phận trước mắt này bại lộ ra với "Hoa Hồng Cứu Rỗi", đưa tới một vị "Vua Thiên Sứ" đuổi giết.
Klein tính là, qua hai ngày là thời điểm hội họp hội Tarot, dùng "Thế Giới" đề cập một chút cảng Bansi dị thường, từ "Kẻ Khờ" nhẹ nhàng bâng quơ dẫn ra "Hoa Hồng Cứu Rỗi" cùng "Vua Thiên Sứ", cùng những người có liên quan của giáo hội Gió Bão, "Người Treo Ngược" tự nhiên rõ ràng kế tiếp nên làm như thế nào.
Cái này chính là cơ hội để anh ta lập công!
Về phần vấn đề máu hậu duệ trực hệ gia tộc Medici, Klein căn bản không đi suy xét, bởi vì anh cùng tiểu thư Sharon cũng không có ý tưởng đi giải cứu ác linh trong di tích trong lòng đất kia.
Thấy Hermann Sparrow rõ ràng không muốn đề cập tới chuyện của anh ta, Airland cười một tiếng, lấy ra một cái hộp gỗ màu đen, tung qua.
Klein đưa tay tiếp lấy, dùng ánh mắt biểu đạt nghi hoặc của mình.
"Bong bóng ngư nhân, có thể mang đi chế tác vật phẩm, ở trên biển rất hữu dụng."
Tài liệu phi phàm trên thân ngư nhân... giá chừng 150 bảng... Thuyền trưởng thực khẳng khái mà... Klein suýt nữa quên phản ứng của Hermann Sparrow nên có lúc này.
May mắn, ở trên sắm vai, anh cũng rất có kinh nghiệm, lập tức trầm mặt xuống:
"Tôi cứu ông không phải vì thù lao."
Airland ha ha cười nói:
"Tôi cho cậu thứ này, cũng không phải vì hồi báo cậu đã cứu.
"Chúng ta xem như bạn bè chứ? Tôi thấy người bạn không có vật phẩm cùng loại, giúp anh ta bổ túc thiếu hụt, không phải thực bình thường sao?"
Nói cũng có đạo lý, hoàn toàn không thể phản bác... Klein cầm hộp gỗ nhỏ màu đen, lặng lẽ vài giây, rốt cuộc gật đầu.
Airland che miệng ngáp một cái, lấy xuống cái mũ hình thuyền trên đầu rồi nói:
"Tôi phải trở về phòng bổ sung giấc ngủ một chút, giữa trưa gặp."
Klein lễ phép phất tay chào, dẫn Danis đi đến bên ngoài phòng 312.
Anh thấy hai chị em Donna cùng Denton đã sớm rời giường, chờ ở cửa.
"Chú Sparrow, chú cầm trong tay là cái gì?" Donna tò mò hỏi một câu.
Klein không nói gì, trực tiếp mở nắp hộp gỗ nhỏ màu đen.
Bên trong trải một tầng nhung thiên nga màu đen, ở giữa đặt một vật phẩm hình tròn trong suốt như bảo thạch, hào quang xanh thẳm như nước tầng tầng đẩy ra.
"Ngày đó, ngư nhân..." Denton suy nghĩ một chút, chợt nói, "Bong bóng!"
Lúc này, ở dưới ánh mắt của Klein ra hiệu, Danis mở cửa phòng.
Donna vừa bước chân nhẹ nhàng đi vào, vừa đưa tay ở sau người ra.
Cô nắm một xấp tiền mặt thật dày, có hai loại 10 bảng cùng 5 bảng.
"Ba ba, ma ma của cháu, cùng với mấy người chú Crivis, còn có một nhà Di chú Murdo, bảo cháu chuyển giao cho chú, 150 bảng!" Donna cười ngọt ngào nói, "Họ nói cái này không đủ để biểu đạt sự cảm ơn của họ, chỉ là bổ sung một chút vật tư mà chú đã tiêu hao, ừm... mấy thứ đó cũng rất mắc phải không?"
"Hoàn hảo." Klein ngẫm nghĩ, nhận 150 bảng cảm tạ, miễn cho mấy người Urdiain trong lòng thấp thỏm bất an.
Thấy chú Hermann Sparrow mang tiền mặt cùng hộp gỗ nhỏ màu đen đồng thời nhét vào túi áo, Donna rốt cuộc vì hoàn thành nhiệm vụ cha mẹ giao cho mà nhẹ nhàng thở ra.
Cô nhanh chóng tiến vào trạng thái, tìm về tâm tình chân thật khi tiến đến đây, vừa tò mò vừa có chút sợ hãi hỏi:
"Chú Sparrow, tối hôm qua đều là quái vật gì vậy? Chuyện ma quỷ đều là thật à? Chú nhảy ra từ trong lửa cùng làm cho ánh sáng hạ xuống là bản lãnh trời sinh sao? Đây là ma pháp, hay là vu thuật?"
Dừng dừng dừng, vấn đề quá nhiều rồi... Klein nóng không chịu nổi tháo "Ghim cài áo Mặt Trời" xuống, mang nó đặt lên trên bàn, đồng thời thuận miệng hồi đáp:
"Cái này gọi là năng lực phi phàm, thông qua một ít nghi thức cùng ma dược thu được.
"Rất nhiều chuyện ma quỷ đều có nguyên hình, quái vật tối hôm qua là dựa vào nghi thức tà ác mà chế tạo ra.
"Chuyện khác cháu hỏi anh ta."
Klein nghiêng đầu nhìn Danis.
"Thật thần kỳ mà..." Denton cùng Donna đồng thời cảm khái.
Ngay sau đó, Donna ánh mắt tỏa sáng mở miệng nói:
"Chú Sparrow, chú là giống như 'Siêu nhân' mà Đại đế Russell miêu tả vậy!
"Chúng cháu, chúng cháu cũng có thể thông qua nghi thức cùng ma dược trở thành người như chú không?"
Denton trùng trùng gật đầu, phụ họa lời nói của chị, hai người đồng thời dâng lên chờ mong mãnh liệt.
Đúng lúc này, Donna phát hiện trong ánh mắt chú Hermann Sparrow mơ hồ xuất hiện một chút ảm đạm.
Chợt cô thấy người chú thần kỳ này khóe miệng nhếch ra, dần dần nhếch lên trên, lộ ra một nụ cười có chút kỳ quái.
Klein giọng nói trầm thấp:
"Cái này không phải là chuyện gì đáng giá hâm mộ cùng chờ mong.
"Chỉ cần lựa chọn con đường này, thì sẽ thời khắc làm bạn với nguy hiểm cùng điên cuồng.
"Cháu có thể thắng chúng một trăm lần, một nghìn lần, nhưng chỉ cần thua một lần, thì sẽ giống như Giám mục đọa lạc kia."
Trong khi nói chuyện, anh đặt xuống ba toong, cởi áo vest, xắn lên tay áo.
Một cánh tay của anh đã trở nên khô quắt nhăn nheo, giống như một ông lão đã qua trăm tuổi, một cánh tay khác thì trong suốt không màu sắc, có thể trực tiếp nhìn thấy mạch máu, cơ thịt cùng các mô ở dưới da.