Chương 591 Danis cố gắng (2)
Ngày nghỉ năm mới tiếp cận kết thúc, cậu quả thật cũng nên quay về trên thuyền, cậu có thiên phú nhất định ở trên ngôn ngữ, nhưng phương diện khác còn vấn đề không nhỏ, cần nghe giảng bài nhiều hơn cố gắng nhiều hơn."
Danis há miệng thở dốc, lại không có lời nào ra miệng.
Hắn bỗng nhiên cảm thấy về tàu "Golden Dream" cũng không phải là chuyện gì quá đáng giá chờ mong.
...
Thời điểm chạng vạng, Klein về tới khách sạn "Azure Wind".
Một ngày này bôn ba cũng không có giúp anh tìm được đối tượng sắm vai thích hợp, bởi vì điều tra trước đó, không ít hải tặc cùng nhà mạo hiểm có án đã bị bắt, những người còn lại vẫn cẩn thận lẩn trốn, không dám tùy ý ra ngoài, vô luận quán bar, sòng bạc, hay là kỹ viện, trước mắt đều làm ăn tiêu điều, khách khứa không nhiều lắm.
"Là như vầy." Danis đi qua đón, hắng hắng yết hầu, gượng cười nói, "Tôi lần đầu tiên dùng 'Nghi thức hàng linh', không có nắm chắc gì, cho nên phải thử trước, ha ha, thành công, tôi đã thông qua cùng thuyền trưởng, cô ta cũng cho rằng gần đây không có cơ hội săn bắn 'Thượng tướng máu', cùng chuẩn bị triệu hồi tôi về tàu 'Golden Dream', về phần phương thức liên lạc, anh không phải có tín sứ sao? Có thể để tín sứ truyền tin cho thuyền trưởng."
Tín sứ của tôi là đại lão đưa, không phải của tôi... Hơn nữa tín sứ chỉ có thể truyền tin tức qua lại ở giữa chủ nhân cùng người nắm giữ trong tín vật, không liên quan đến những người khác, ừm, cũng có thể là nghi thức giữa người sử dụng cùng chủ nhân... Như thế nhắc nhở mình, mình phải nghĩ biện pháp kiếm tín sứ thuộc về mình, nếu không rất nhiều chuyện sẽ không thuận tiện... Về phần biện pháp, đương nhiên là viết thư thỉnh giáo ngài Azcot, ông ta khẳng định là chuyên gia phương diện này... Klein không vội không chậm kéo qua cái ghế dựa, ngồi xuống, thân thể ngã về trước, giọng trầm thấp nói:
"Nói cho thuyền trưởng của cậu, tôi có biện pháp tìm được 'Thượng tướng máu'."
"A?" Danis ngẩn ra ở nơi đó, không nghĩ tới sẽ chờ được câu trả lời như vậy.
Sau đó, hắn thấy Hermann Sparrow nhếch khóe miệng từng chút một, lặp lại lời nói:
"Nói cho thuyền trưởng của cậu."
... Danis rùng mình một cái, không dám hỏi, gượng cười nói:
"Cái này phải chờ lúc lam tinh kế tiếp, cũng chính là 11 đến 0 giờ đêm nay."
"Tốt lắm." Klein vẻ mặt mang ý cười tán dương.
Nhưng Danis lại tuyệt không cảm thấy vui vẻ.
Klein chậm rãi đứng lên, vừa hồi vị một loại thực vật đặc sắc đã ăn trong bữa tối hôm nay, vừa đi về phía phòng ngủ.
Loại thực vật này gọi là "Teyatiwa", phiên dịch thành tiếng Ruen chính là "thịt trong hoa quả", đầu bếp dùng một loại quả to lớn tên là "Triana" đặc sản bản địa, vét sạch ruột của nó, chỉ để lại cái vỏ ngoài, sau đó mang thịt thịt dê cùng thịt cá băm nhét vào, nêm muối biển cùng nhiều loại hương liệu, nướng ở trên lửa mà thành, chất thịt ngon, phát ra hương thơm kỳ lạ, dung hợp hoàn mỹ với vị ngọt hơi chua của hoa quả.
Đóng cửa phòng lại, Klein trước viết phong thư, cảm tạ ngài Azcot chỉ đạo trước đó, tiếp theo lại hỏi chuyện làm thế nào mới có được tín sứ thuộc về bản thân.
Gấp giấy viết thư lại, anh lấy ra còi đồng, triệu hồi tín sứ đến.
Tín sứ không có dừng lại, một tay cầm lấy phong thư, băng giải ngay tại chỗ.
Hô... Klein nghỉ ngơi một lát, chuẩn bị tiến vào phía trên sương mù xám, xem tín đồ cầu nguyện có thể mang đến cho mình tình báo hữu dụng hay không, ví dụ như đối tượng có thể sắm vai chân thật.
Phía trên sương mù xám, trong cung điện như chỗ ở của Người khổng lồ.
Klein ngồi ở vị trí Kẻ Khờ, tay phải nhấc lên, để cho "Quyền trượng Hải Thần" giấu ở trong đống tạp vật bay ra, rơi vào lòng bàn tay.
Anh lúc ban đầu thật ra là tính mang vật phong ấn có thể so với cấp "1" này để đặt bên cạnh tọa ỷ, đây là tôn trọng đối với vật phẩm cấp Bán Thần, nhưng sau khi cẩn thận suy xét, anh cho rằng "Quyền trượng Hải Thần" vẫn có chút không thể phối với "Kẻ Khờ" thần bí cường đại, có thể đối kháng với các Tà Thần như "Tạo vật chủ chân thật", "Nguyên sơ ma nữ", "Thẻ báng bổ" tầng cấp này mới miễn cưỡng đúng quy cách, cho nên, vẫn mang "Quyền trượng Hải Thần" để ở trong đống tạp vật.
Nhìn những điểm xanh lam lượn lờ xung quanh bạch cốt đoản trượng, Klein trong đầu chợt động, đưa ra ý tưởng bước đầu phân chia chúng nó ra.
Giống như anh dự tính, điểm sáng xanh lam này căn cứ ý chí của anh mà tự hoàn thành phân hoá, đơn thuần ca ngợi "Hải thần", không có cầu nguyện gì thì trầm xuống đáy, tốc độ biến mất theo đó nhanh hơn, liên quan đến xưng tội liên quan đến khẩn cầu thì trôi nổi lên trên, càng tiếp cận với bàn tay Klein.
Anh theo linh tính trực giác, "điểm" vào một cái trong đó.
Bỗng nhiên, anh thấy cuộn sóng dâng lên cao cao, nghe được tiếng gió gào thét kịch liệt.
Một chiếc thuyền đánh cá gần biển đang phập phồng lên xuống bất định trong màu xanh lam đó, bị quăng quật bất cứ lúc nào cũng có khả năng lật úp.
Ở trên thuyền đánh, rõ ràng là dân bản xứ bản địa hoặc ôm chặt cột buồm, hoặc lôi kéo dây thừng, tận cố gắng cuối cùng, trong đó không ít người hoảng sợ bối rối tụng niệm lên tôn danh "Hải thần".
Klein nhận thấy đây chính là đang tiến hành khẩn cầu, liền nâng lên cây quyền trượng màu trắng ngà.
Đỉnh quyền trượng, các viên "bảo thạch" màu xanh lam lần lượt nở rộ ra vầng sáng, nối lại thành một mảng, chiếu vào trong cảnh tượng kia.
Các ngư dân đang dần dần tuyệt vọng, bỗng nhiên cảm giác con thuyền đang bị quăng quật an ổn xuống.
Bọn họ ngạc nhiên nhìn xung quanh, chỉ thấy sóng to tầng tầng như núi nhỏ không biết khi nào đã trở nên bình thản, cuồng phong càn quét mặt biển càng ngày càng chậm, mềm nhẹ giống như tư vị của bia Zarha vậy.
Mây đen áp trung điệp ở giữa không tiêu tán, một hồi bão táp còn chưa kịp bày ra toàn bộ dáng người, đã bị lực lượng thần bí mạnh mẽ áp trở về.
Các ngư dân rất nhanh từ trong trạng thái dại ra thanh tỉnh lại, rõ ràng đến cùng đã xảy ra chuyện gì:
"Hải thần" phù hộ mọi người, "Hải thần" thể hiện uy nghiêm!
Thịch, thịch, thịch!
Bọn họ toàn bộ phủ phục ở trên boong tàu, mở ra hai tay, áp ở bên miệng, không tính chỉnh tề tụng niệm lên tôn danh "Hải thần":
"Cảm tạ ngài, ca ngợi ngài, quyến giả biển lớn cùng linh giới, người bảo hộ quần đảo Roth, người chi phối sinh vật đáy biển, người nắm trong tay sóng thần cùng gió bão, Cavitewa vĩ đại!"
Phía trên sương mù xám, Klein không hiểu có chút buồn bực:
Rõ ràng là tôi cứu vớt các người, vì sao lại cảm tạ Cavitewa?
Con rắn biển kia chỉ có cố ý chế tạo cơn lốc, nhấc lên sóng biển, đe dọa các người, làm cho các người không thể không thành kính tín ngưỡng nó...
Klein lặng lẽ hai giây, đột nhiên cười không nổi:
"Cavitewa đã chết, Cavitewa hiện tại chính là một thân phận khác của mình.
"Ta vì sao phải vì người khác cảm tạ một thân phận khác của mình mà tâm tình không tốt?
"Đây là vấn đề phải chú ý trong sắm vai chân thật của 'Người không mặt'? Chân chính dung nhập vào thân phận, mang hỉ nộ ái ố của hắn coi là hỉ nộ ái ố của mình, nhưng lại không thể quên mình nguyên bản là ai... Cái này thật sự rất khó làm, hơi không chú ý sẽ tinh thần thất thường, mà người phi phàm tinh thần nhất thất thường, mất khống chế cũng sẽ không xa..."