← Quay lại trang sách

Chương 741 Phân tích cảnh trong mơ (1)

Tư tư tư, một cái lôi cầu thật lớn chiếu sáng căn phòng chất hẹp nên không có cách nào tránh né, chợt mang theo Hermann Sparrow trong kính cùng nhau biến mất không thấy.

Không biết vì sao, Klein giờ khắc này cảm thấy mình trầm tĩnh hơn không ít một cách khó hiểu, tựa như tiến nhập thời gian hiền giả.

Anh quay đầu, một lần nữa nhìn về phía Leo Masterton nói:

"Tổ chức tôn giáo mà anh gia nhập đến cùng gọi là gì?"

Leo Masterton run rẩy trả lời:

"Hội Cực Quang..."

Hội Cực Quang? Klein ngạc nhiên, nhịn không được nhướng mày.

Ngay ở lúc này, bên ngoài phát ra một tiếng nổ loảng xoảng, cửa sắt khóa trái tựa như bị người đá văng ra.

Thùng! Thùng! Thùng!

Tiếng bước chân trầm trọng giống như đánh trống trực tiếp đi về phía góc, giống như đã phát hiện chỗ Klein cùng Leo Masterton ẩn thân.

Klein hoài nghi là động tĩnh tia chớp gió bão vừa mới rồi đã làm cho "Thánh giả đen" có phát hiện!

Không có cách nào ẩn tàng rồi... Klein tay cầm "Quyền trượng Hải Thần", một cước mang cửa gỗ màu đen phòng chứa đồ đá bay ra ngoài, đá về phía "Thánh giả đen"!

Trong khi cửa gỗ quay cuồng, anh thấy rõ ràng bộ dáng mục tiêu:

Vị kỵ sĩ mặc khôi giáp toàn thân màu đen kia không biết khi nào đã đẩy cao giáp mặt, lộ ra một gương mặt nếp nhăn thật sâu, lộ ra một chút tóc đen thui bóng loáng, lộ ra vết sẹo cũ kỹ trên gương mặt.

Bộ dạng của hắn giống như đúc với Leo Masterton, ngay cả chỗ đặc thù rất nhỏ cũng hoàn toàn ăn khớp!

Chỗ khác nhau duy nhất là, ánh mắt hắn bốc lên hào quang đỏ thẩm.

Klein kinh ngạc một chút, bản năng liền nghiêng đi thân thể, không để lưng về phía Leo Masterton đang hoảng sợ run run ở trong phòng chứa đồ.

Anh đã không thể khẳng định "tù phạm" mặc áo bào ngắn vải đay này có vấn đề hay không!

Lúc này, kỵ sĩ mặc khôi giáp toàn thân màu đen, gương mặt giống như Leo Masterton trong mắt rực lên màu đỏ thẩm, hai tay giơ lên thanh kiếm thẳng u trầm to lớn kia.

Thịch!

Hắn bước tới một bước, bổ mạnh về phía trước, tốc độ nhanh làm cho mắt Klein thiếu chút nữa không thể bắt giữ.

Klein đang quay xéo về phía hắn theo bản năng nâng "Quyền trượng Hải Thần" lên, để cho bảo thạch màu xanh lam đỉnh đồng thời sáng lên.

Ô!

Cơn lốc thực chất trống rỗng dựng lên, từng tầng vờn quanh Klein, bảo hộ anh ở vị trí mắt gió.

Xoẹt! Lưu quang màu đen bổ tới, cuồng phong tầng tầng sụp đổ, bắn nhanh về bốn phía, đánh cho cả tòa đại sảnh lắc qua lắc lại.

Oành đùng!

Dưới đại kiếm đen đúa, cơn lốc phát ra thanh âm như nổ tung, hóa thành sóng xung kích, bao phủ khu vực này, nhấc lên toàn bộ đống tạp vật, quẳng ra giữa không trung.

Va chạm kịch liệt này rõ ràng đã dao động cảnh trong mơ, Klein tinh thần bỗng nhiên hoảng hốt, không tự chủ được lăn lộn hai vòng.

Bùm!

Anh từ trên giường trong phòng mình ngã ra sàn tàu, ngã đến mở mắt.

"Thánh giả đen" kia thật sự rất mạnh... Hoặc là nói, mình không ở thế giới hiện thực chân chính dùng "Quyền trượng Hải Thần", cho nên cho trong mộng không thể hoàn nguyên toàn bộ uy lực của nó... Đợi một chút! Cái này vẫn là đêm tối! Klein đột nhiên chú ý tới một vấn đề:

Lúc này, vị trí cửa sổ cũng không có ánh mặt trời chính ngọ chiếu vào!

Nguyên nhân anh thức tỉnh là từ đối kháng kịch liệt trong cảnh trong mơ, mà không phải biến hóa tự nhiên!

Nói cách khác, anh phải lập tức lập tức nhanh đi vào giấc ngủ, nếu không rất có khả năng biến mất không thấy ở trong bóng đêm này, không ai có thể tìm được!

Trong khi suy nghĩ xoay chuyển, Klein tay phải chống đất, thân thể bắn lên, bay về phía giường ngủ của mình, vững vàng nằm ở trên đó.

Sau đó, anh quan tưởng vô số chồng quang cầu, rất nhanh tiến vào cảnh trong mơ.

Trong quá trình này, mắt Klein đảo qua cửa sổ, mơ hồ thấy bên ngoài bóng đêm thâm trầm trong trẻo nhưng lạnh lùng, yên tĩnh an hòa, không có chút hương vị tà dị.

Cùng lúc đó, anh mơ hồ cảm thấy ở nơi hơi xa có một mảng sương mù bao phủ mặt biển, mà bên trong sương mù, có một tòa giáo đường đỉnh nhọn kiến trúc phong cách cực kỳ xa xưa, toàn thân nó là một màu đen, không tồn tại gác chuông, đỉnh có một con quạ đen đen thui đang bồi hồi xoay quanh, giống như đang tế điện cái gì đó, ai điếu cái gì đó.

Bốn phía tòa giáo đường này phân bố không ít kiến trúc, có nhà dân hai tầng bình thường, có nhà gỗ đơn sơ, có nhà treo biển bán bánh mì, có nơi xay bột xám trắng lấy guồng nước làm động lực... Từng người qua đường qua lại ngõ nhỏ phố lớn, thân hình lờ mờ, khó biết cụ thể.

Ảo ảnh? Nguồn suối nguy hiểm ban đêm? Toàn bộ người mất tích là không có tâm trí, đi đến nơi đó? Klein ở trong mộng tỉnh táo lại, trong đầu theo bản năng hiện lên nghi vấn tích lũy trước đó.

Tiếp theo, anh mạnh mẽ thu liễm suy nghĩ, lấy ra "Quyền trượng Hải Thần" từ trong "Khu vực linh giới đặc thù"!

Anh nhớ rõ trước đó khi thoát ly cảnh trong mơ là đang kịch chiến cùng "Thánh giả đen"!

Hào quang màu vàng hơi ảm đạm chiếu vào mắt Klein, tất cả rộng mở trong sáng.

Ánh mắt anh có thể nhìn thấy không hề là kỵ sĩ cao lớn mặc khôi giáp toàn thân màu đen, cũng không phải là Leo Masterton một thân áo bào ngắn vải đay, mà là một loạt cửa sổ sát đất đang chiếu lên ánh chiều tà.

Cửa sổ nọ cực kỳ sạch sẽ, ánh mặt trời ở bên ngoài chiếu qua, lộ ra vẻ trong sáng khó có thể diễn tả bằng lời.

Bên cạnh cửa sổ, là những cái bàn dài bằng gỗ nguyên cùng những cái ghế bành màu nâu, nơi càng xa một chút có từng hàng giá sách, ở trên bày đủ loại bộ sách.

Thư viện? Kho sách? Mỗi lần tiến vào thế giới cảnh trong mơ này, đều sẽ tùy cơ đến những nơi khác nhau trong phạm vi nhất định? Klein cẩn thận quan sát trái phải một hồi, xác nhận nơi này tạm thời an toàn, không có vị "Thánh giả đen", cũng không có các loại sinh vật tà ác kỳ kỳ quái quái.

Anh nắm "Quyền trượng Hải Thần", đi đến trước cửa sổ sát đất, nhìn ra hoàn cảnh bên ngoài.

Đầu tiên đập vào mắt anh là quần thể kiến trúc rộng lớn bao trùm ngọn núi đối diện, cung điện thật lớn, tháp nhọn hùng vĩ, tường thành cao ngất kia toàn bộ ngưng đọng lại ở trong hoàng hôn, cực kỳ có rung động thị giác.

Chẳng sợ đã không phải lần đầu nhìn thấy, Klein vẫn ngừng thở, yên tĩnh thưởng thức cảnh sắc như kỳ tích này vài giây.

Anh chợt di động tầm mắt, nhìn về phía bên vách núi, thấy tường cao Tu Đạo Viện màu đen, thấy tảng đá lớn bên canh gốc cây khô vàng, nhưng bởi vì bị che khuất, không thể xác nhận "Thượng tướng ngôi sao" Capella còn ở chỗ đó hay không.

Quả nhiên, ở trong phạm vi nhất định, không có rời khỏi khu vực này... Mình đây là xâm nhập Tu Đạo Viện màu đen? Klein có chút suy nghĩ thu hồi ánh mắt, từng bước một đo đến bên giá sách.

Anh tạm thời không có thời gian đi suy nghĩ "Thánh giả đen" cùng Leo Masterton ở trong cảnh trong mơ trước đó đến cùng là chuyện gì, bởi vì trước tiên phải xác nhận tình cảnh trước mặt.

Sau khi tới gần giá sách, Klein phát hiện bộ sách bày ở trên đó đều có tên, không phải cái loại mơ hồ không rõ ở cảnh trong mơ bình thường.

"Linh tính sinh mệnh" "Sách phù chú" "Đóa hoa nội tâm" "Trong ngoài vũ trụ cùng tinh không chân thật"... Đây đều là sách về lĩnh vực thần bí học... Klein cẩn thận đưa tay, rút ra bản "Sách phù chú" kia.

Anh lật xem một chút, phát hiện đại bộ phận nội dung trên quyển sách này mình đều nắm giữ, nhưng có bộ phân nhỏ thuộc về loại hình anh chưa bao giờ tiếp xúc qua.

Có thể xác nhận, cái này không phải cảnh trong mơ của mình thể hiện... cô gái "Ẩn giả"? Tri thức truy đuổi cô ta cũng thể hiện ở trong thư viện Tu Đạo Viện màu đen này sao? Klein không có xúc động ra bên ngoài thăm dò, cầm bản "Sách phù chú" này trở lại bên cửa sổ sát đất, tìm vị trí ngồi xuống, nương hào quang hoàng hôn, tập trung lật xem.

Ở trong mộng, ngươi thậm chí có thể học tập! Anh vừa tự lẩm bẩm vừa lấy ra giấy bút, viết viết vẽ vẽ.