Chương 794 Chạm mặt (1)
Hô, hô... Vị thợ săn mạnh nhất này há mồm thở dốc, cúi người nôn khan.
Klein lập tức xem nhanh lá thư một lần, biết rõ người gởi thư là Danis, vị "đại hải tặc nổi danh" này nói "Trung tướng núi băng" thần bí mất tích, mong được hỗ trợ.
Tầm mắt vừa rời khỏi lá thư, Klein kinh ngạc phát hiện Reinette Tincole thế mà còn ở đó.
Cái này không thần bí học... Tín sứ không phải đưa thư xong sẽ biến mất, sau đó lại triệu hồi mới xuất hiện sao? Klein cân nhắc, nghi hoặc hỏi:
"Cô còn chuyện gì à?"
"Chờ..." "Anh..." "Hồi..." "Âm..." Bốn đầu của Reinette theo thứ tự nói.
"Cô làm sao biết tôi nhất định sẽ hồi âm?" Klein nhìn Anderson còn chưa khôi phục, tin tưởng thợ săn mạnh nhất này không có cách nào chú ý lời nói không phù hợp hình tượng Hermann Sparrow này.
Đầu trong tay Reinette lại lần nữa mở miệng nói:
"Cô ta..." "Mất tích..." "Cực kỳ..." "Kỳ quái..."
"Cô làm sao biết?" Klein trong nháy mắt còn tưởng rằng tiểu thư tín sứ xem lén thư Danis.
Những cái đầu tóc dài vàng nhạt đều tự nói ra cụm từ đơn giản, cấu thành một câu nói đầy đủ:
"Tôi..." "Dò xét..." "Tình huống..." "Trên thuyền..."
Tín sứ của mình còn kiêm chức thám tử? Tiểu thư Reinette Tincole về sau có thể kiêm chức tay đấm hay không? Cũng không biết có phải trả thêm phí hay không... Klein vừa lẩm bẩm vừa suy tư nói:
"Không cần sốt ruột, đợi lát nữa tôi hồi âm."
Anh tính trước đi phía trên sương mù xám dùng hoa tai "Trung tướng núi băng" Edwina bói toán một chút.
Reinette Tincole không nói gì nữa, bóng dáng biến mất trong im lặng.
"Khụ..." Anderson rốt cuộc hoãn lại, đứng thẳng người, không thể tưởng tượng đánh giá Hermann Sparrow, "Tín sứ của anh, tín sứ của anh, lại là tầng cấp Bán Thần!"
Không cần cậu nói cho tôi biết, tôi vừa rồi cũng xác định không sai lắm... Nghe Anderson Hood nói, Klein mặt ngoài bình tĩnh ở trong lòng nói thầm một câu.
Từ ban đầu gặp Reinette Tincole ở linh giới, thấy thân hình khổng lồ chân thật của cô ta cùng tòa thành phong cách Gothic, Klein đã cho rằng đối phương không đơn giản, mà vừa rồi tiểu thư tín sứ biểu hiện ra dễ dàng thiếu chút đã giết chết thợ săn mạnh nhất, lại làm cho anh không hề nghi ngờ tin tưởng, đối phương là một vị Bán Thần, ít nhất danh sách 4!
Một vị Bán Thần còn vì mỗi lần một quả đồng vàng đưa thư giúp mình? Dùng ngón chân để nghĩ, mình cũng biết sự việc sẽ không đơn giản, tiểu thư tín sứ khẳng định có mưu đồ khác, đương nhiên, cũng không bài trừ mình luôn gặp phải những chuyện kỳ kỳ quái quái, làm cho cô ta cảm thấy thú vị, vừa vặn bản thân lại rất rảnh rỗi, vì thế nhận lời mời làm tín sứ...
Tình huống cùng loại còn bao gồm, "Ma kính" Arodes lấy lòng, "Rắn thủy ngân" Will Onsetin thiện ý... Mặc kệ thế nào, vẫn phải đề phòng một chút, không thể tin tưởng quá mức... Có cơ hội thương lượng chuyện này một chút, cũng đừng suy xét vấn đề gặp phải nguy hiểm, có nên thổi lên kèn ác-mô- ni-ca hay không, nói không chừng tiểu thư tín sứ đi ra sẽ trực tiếp xé xác mình... Klein trong nháy mắt suy nghĩ rất nhiều rất nhiều, vẻ mặt lại vẫn lạnh nhạt, đối mặt Anderson kinh ngạc, chỉ gật đầu biên độ rất nhỏ:
"Chuyện đó không quan hệ với cậu."
... Người này thật sự rất thần bí! Thế mà có một sinh vật linh giới cấp Bán Thần làm tín sứ của hắn! Hơn nữa, hắn tùy tùy tiện tiện đã biết một vị Nghị viên Học phái sinh mệnh... Khó trách sau khi chọc tới "Vua bất tử" vẫn trấn định như vậy thong dong như vậy... Khó trách "Vua bất tử" không có tìm kiếm trả thù, thậm chí cũng chưa từng xuất hiện! Anderson đột nhiên giật mình, nhịn không được lại cẩn thận đánh giá Hermann Sparrow vài lần.
"Hả?" Klein không chứa cảm tình liếc mắt nhìn thợ săn mạnh nhất một cái.
Anderson vội thu hồi ánh mắt, cười gượng hai tiếng nói:
"Tôi phát hiện anh thực thích hợp làm nhân vật chính của một bức tranh nhân vật, cái loại bối cảnh âm trầm ảm đạm này, cực kỳ phụ trợ khí chất của anh.
"Thế nào, muốn suy xét một chút hay không? Tôi có thể giúp anh vẽ tranh chân dung, tin tưởng tôi, ở phương diện này tôi có tiêu chuẩn cấp đại sư!"
Klein căn bản không đi nghe hắn nói xàm, lấy đồng hồ bỏ túi vỏ vàng, mở ra nhìn thoáng qua:
"Về phòng của cậu, năm phút sau tôi tới tìm cậu."
"Tốt." Anderson nụ cười đầy mặt đáp lại.
Chờ vị thợ săn mạnh nhất này rời khỏi, Klein lấy ra còi đồng Azcot cùng giấy hạc Will Onsetin, xoay người tiến vào nhà vệ sinh, bố trí nghi thức.
Sau khi mang hoa tai trân châu của "Trung tướng núi băng" Edwina đưa lên phía trên sương mù xám, Klein ngồi ở trên cùng bàn dài đồng xanh, thể hiện ra giấy bút, viết ra câu bói toán đơn giản:
"Edwina Edwards ở đâu."
Cầm tờ giấy cùng hoa tai, Klein dựa lưng ra sau, vừa đọc thầm câu bói toán, vừa mượn dùng minh tưởng tiến vào cảnh trong mơ.
Đầu tiên là đất trời xám xịt chiếm cứ "tầm nhìn" của anh, tiếp theo một mảng bình nguyên băng tuyết bao trùm đập vào mắt anh.
Gió tuyết gào thét bao phủ tất cả, bốn phía sương mù xám sâu thẳm, biên giới không giống chân thật.
Klein nhanh chóng thấy bóng dáng Edwina, tóc dài màu nâu của cô ta được tết đơn giản sau đầu, sau đó bay múa cuồng loạn ở trong gió tuyết.
Cô ta đang mặc áo sơ mi trắng thắt eo với những họa tiết phức tạp ở cổ áo và tay áo cùng một chiếc quần dài sậm màu, ở trong hoàn cảnh như vậy, làm cho người ta cảm giác đơn bạc một cách trực quan.
Hai chân mang giày da của Edwina không ngừng di động ở trên tuyết, để lại một hàng dấu chân rõ ràng, nhưng trong gió tuyết tàn sát bừa bãi, tất cả cái này bị vùi lấp rất nhẹ nhàng.
Hình ảnh dần dần thoát phá, Klein mở hai mắt, phát hiện mình lại không thể từ trong gợi ý bói toán vừa rồi suy luận ra vị trí cụ thể của "Trung tướng núi băng".
"Cực địa? Bình nguyên bóng đêm vĩnh viễn Fossack? Hoàn toàn không có cách nào xác định a, trừ bỏ gió tuyết, không có tượng trưng nào khác..." Klein ngồi thẳng thân thể, buông xuống hoa tai trân châu cùng tờ giấy viết câu bói toán.
Anh suy xét vài giây, xác định một chuyện khác, đó chính là Edwina Edwards quả thật mất tích, không ở trên "Tàu Golden Dream", cái này cũng có thể bước đầu bài trừ khả năng là cạm bẫy.
Klein cẩn thận làm bói toán như vậy, thu được kết luận trên "Tàu Golden Dream" không có cạm bẫy.
Suy tư một hồi, anh rời khỏi không gian thần bí phía trên sương mù xám, trải qua một phen bận rộn, mang theo hoa tai trân châu trở về.
Hồi tưởng bản đồ hải vực phụ cận đảo Olavi cùng vị trí "Tàu Golden Dream" hiện tại, Klein chọn lựa một đảo hoang các ngư dân viễn dương tránh né gió bão, ở trong thư bảo đám người Danis đưa thuyền chạy đến cách nơi đó không tính quá xa.
Gấp lại lá thư, anh thổi lên kèn ác-mô- ni-ca, lại lần nữa thấy tiểu thư tín sứ cầm theo bốn cái đầu.
Đồng thời khi mang hồi âm đưa qua, Klein ho nhẹ hai tiếng nói:
"Còn có thể xác định vị trí Danis không?"
Một cái đầu trong tay Reinette Tincole gật đầu, còn lại lần lượt mở miệng nói:
"Có thể..." "Chỉ cần..." "Không vượt phạm vi..."
Klein thấy tiểu thư tín sứ vẫn lơ lửng ở nơi đó, không có dấu hiệu rời khỏi, liền nhìn sang một bên nói:
"Đồng vàng nọ từ Danis trả."
"Tốt..." Bóng dáng Reinette Tincole nhanh chóng nhạt đi.
Hô, Klein thở hắt ra, trải qua cẩn thận chuẩn bị, xử lý tốt hiện trường, cầm theo vali hành lý đã chuẩn bị xong, đi ra khỏi phòng, gõ cửa phòng Anderson Hood.
"Trước đi một chỗ khác, lại đến Bayam." Anh bình tĩnh nói cho thợ săn mạnh nhất quyết định của mình, "Cậu có thể lựa chọn đi Bayam chờ tôi, hoặc là đi theo với tôi."