← Quay lại trang sách

Chương 853 Thu hoạch (2)

Chỉnh thể mà nói, là một món vật phẩm thần kỳ tương đương không tệ, nhưng đối với mình tác dụng không phải quá lớn, dù sao ngay cả 'Nghị viên vận mệnh' Richard cũng không thể thay đổi vận may của mình... Ừm, trước mang bên người, nó hầu như không có ảnh hưởng xấu đối với mình, có cơ hội thì bán đi, hoàn lại nợ nần cho tiểu thư tín sứ... Tiểu thư tín sứ cần là đồng vàng, mà mình có là đồng bảng vàng, muốn thông qua ngân hàng cùng thị trường chính quy đổi đến 10.000 đồng vàng, hầu như là chuyện không có khả năng, xem ra, phải để cho mỗi thành viên hội Tarot đều tự phụ trách một bộ phận..." Klein rất nhanh định ra kế hoạch, cực kỳ tùy ý đặt tên cho cái vòng cổ:

"May mắn cân bằng"!

Tiếp theo, anh lại đưa ánh mắt hướng về "Thượng tướng máu" Senol cung kính đứng ở bên cạnh, tập trung nghiên cứu oan hồn có năng lực nào.

Mạnh mẽ phụ thân, khống chế kẻ địch, tiếng rít oan hồn, lóe qua mặt kính, xuyên thấu chướng ngại, pháp thuật loại tử vong, "Ẩn thân" sẽ không bị tuyệt đại bộ phận người danh sách trung thấp phát hiện... Klein nhất nhất tiến hành phân biệt, đối chiếu xác minh cùng Sharon và Maric đã nói qua, cùng bản thân cảm nhận ở trong chiến đấu.

Anh rất nhanh đã xong tất cả cái này, sợ ngọn nến trong thế giới hiện thực đã cháy sạch, mà sơn động không có ánh sáng gì đối với anh hiện tại đang sợ đen mà nói là cực kỳ không ổn.

Klein lúc này rút ra một người giấy từ trong đống tạp vật, phối hợp lad bài "Hoàng đế đen", hỗn hợp một chút lực lượng phía trên sương mù xám, mang nó hóa thân thành "Thiên sứ" phản bói toán.

Thiên sứ này nhanh chóng mở ra cánh chim, ôm lấy một đồng vàng, chỗ phản quang đồng vàng này có bóng dáng Senol.

Sau đó, Klein mang đồng vàng này, còi đồng Azcot, súng ngắn "Chuông tang", vali hành lý các vật phẩm đưa trở về thế giới hiện thực, về phần "Mấp máy đói khát" cùng "Grossel du ký", một cái bởi vì tạm thời không có thực vật, một cái bởi vì đã mang theo thời gian dài, không biết khi nào sẽ nuốt thân thể Klein vào trong sách, nên lưu lại ở trong đống tạp vật phía trên sương mù xám.

Trở lại sơn động, Klein bận rộn mang đồng vàng cùng còi đồng Azcot để vào trong hộp thuốc lá bằng sắt, dùng "Tường linh tính" hoàn thành phong tỏa.

Anh thu thập hiện trường, thay vest, cầm theo vali hành lý, dọc theo biển tìm nơi có người ở, phát hiện mình thế mà ở phụ cận cảng Pulitzer.

Anh không lập tức về Backlund, mà là biến hóa bộ dáng, ngồi xe lửa hơi nước, trước tới thành phố Conard vịnh Disi, chuẩn bị từ nơi đó vòng một vòng, lại đổi một thân phận.

...

Cảng Bansi.

Arges Wilson ở trong ánh mặt trời sau giờ ngọ ngắm nhìn tòa thành thị bị hủy diệt này.

Hắn thấy nhà cửa toàn bộ sụp đổ, mặt đất có từng khe rãnh thật sâu, nơi nơi đều là dấu vết cháy đen.

Cảnh tượng như vậy vẫn kéo dài đến chỗ sâu ở trong đảo, thậm chí có cả ngọn núi sụp xuống.

Lúc này, cũng không có người giáo hội Gió Bão trông coi phế tích, bởi vì nơi này không còn gì cả, mà kế hoạch trùng kiến cảng vẫn chưa đưa lên nhật trình.

Arges nhảy xuống "Kẻ báo thù u lam", cùng với bọn thủy thủ dạo qua một vòng ở trong phế tích, không có phát hiện thứ gì có giá trị.

"Đi thôi." Hắn trầm ổn nói.

Bọn họ lên thuyền thực nhanh, giương buồm rời xa đảo này.

Không biết qua bao lâu, ở chỗ sâu trong phế tích đột nhiên đi ra một bóng dáng.

Hắn mặc trường bào nhân viên thần chức cúc đôi thuần đen, tóc ám vàng, ngũ quan giống như điêu khắc cổ điển, không có một chút nếp nhăn.

Hắn có một đồng tử lam sậm gần hắc, một cái kia lại nhìn như ảm đạm không ánh sáng, nhưng có mạch máu thật nhỏ dày đặc.

Quận Disi, thành phố Conard, số 67 phố Red Indus.

Klein đổi gương mặt tương đối thông thường của vương quốc Ruen, tiến lên một bước, kéo vang chuông cửa.

Không đến một phút, cửa nhà kẹt một tiếng mở ra, một nữ hầu mặc váy dài đen trắng thăm dò đánh giá vài giây, nghi hoặc hỏi:

"Chào buổi tối, ngài tìm ai?"

"Tôi tìm phu nhân Nel, tôi là bạn của David Raymond phụ thân của cô ta." Klein bình tĩnh hồi đáp.

David Raymond là vị "Ác mộng", là "Bao tay đỏ" bên trong "Kẻ Gác Đêm" mà anh phóng thích từ trong "Mấp máy đói khát" ra kia, điều mà ông ta nhớ nhung nhất là Nel Raymond, đối với không thể cùng con trưởng thành, cực kỳ áy náy khi để cho con đồng thời mất đi mẫu thân cũng gần như mất đi phụ thân, Klein lúc ấy đáp ứng ông ta, nếu có cơ hội, sẽ đến tòa thành thị xinh đẹp ven biển này giúp ông ta xem con gái ông ta thế nào một lần.

Trải qua hỏi thăm trước đó, Klein đã bước đầu nắm giữ tình huống đại khái của Nel Raymond, cô gái này sau khi tốt nghiệp từ trường văn, tiến vào công tác ở "Hội Chăm sóc Phụ nữ và Trẻ em" giáo hội Nữ Thần Đêm Tối, lương tuần đạt tới 2 bảng 10 saule, là đối tượng hàng xóm xung quanh hâm mộ.

Cô còn kế thừa một số di sản nguyên từ phụ thân "thương nhân" của cô, cụ thể là bao nhiêu, người khác không quá rõ ràng, chỉ biết là cô có tiền hơn so với đại bộ phận giai cấp trung sản.

Bình thường mà nói, loại cô gái có đủ tài phú này, đối với hôn nhân sẽ cực kỳ thận trọng, sẽ lặp lại chọn lựa cùng khảo sát, thế cho nên thường xuyên kết hôn muộn, nhưng Nel sau khi công tác gần một năm, đã kết hôn cùng một nhân viên chính phủ.

Bởi vì hai bên tín ngưỡng đều là "Nữ Thần Đêm Tối", cô cũng không có đổi sang họ chồng, vẫn gọi là Nel Raymond, vẫn ở tại số 67 phố Red Indus, chưa từng dời đi.

Nghe Klein trả lời, nữ hầu vội mời anh chờ một chút, bản thân xoay người tiến vào phòng khách báo cáo.

Không bao lâu, một cô gái mặc y phục ở nhà đi ra cửa, cô ta tóc đen mắt lam, hai má tương đối gầy dài, ngũ quan coi như không tệ, có vài phần giống với David Raymond.

"Chào buổi tối, ngài, tôi là Nel con gái của David Raymond, xin hỏi ông biết đến cha tôi khi nào?" Nel Raymond khách khí nhưng đề phòng hỏi.

Klein lấy mũ xuống, cười cười nói:

"Biết ở trên biển, cũng đã nhiều năm trước đây."

Nel Raymond hơi cảnh giác liếc mắt nhìn người đối diện một cái rồi nói:

"Có lẽ ông còn không biết, ông ấy đã qua đời."

Klein thở dài nói:

"Tôi biết, tôi quen biết với ông ta là ở trong trận tai nạn đó, ông ta lúc ấy có nói một ít lời, tôi nguyên bản cùng không quá để ý, nhưng mấy năm này càng nghĩ càng cảm thấy hẳn nên để cho cô biết."

"Phải không?" Nel nói nhỏ ra tiếng, ngẫm nghĩ rồi nói, "Mời vào, ông có để ý chồng tôi cùng nghe không?"

"Cái này chỉ có liên quan đến quyết định của cô." Klein thản nhiên đáp lại.

Nel gật đầu, một đường dẫn Klein tiến vào phòng sách, chồng của cô, một nhân viên chính phủ bề ngoài bình thường khí chất nhã nhặn tạm thời buông tờ báo, tiến vào theo.

Hai bên sau khi phân biệt ngồi xuống, Klein nhìn vợ chồng trên sô pha đối diện, cân nhắc rồi nói:

"Ngài David Raymond từng trải qua một lần tai nạn, mất đi phụ thân, mẫu thân, vợ, anh chị em của ông ấy."

Nel không có vẻ mặt gì gật đầu nói:

"Tôi biết."

Klein ngẫm nghĩ, tiếp tục nói:

"Ông ta mặt ngoài là một thương nhân, trên thực tế lại đang đuổi bắt nhóm hung thủ tạo thành trận tai nạn kia."

"Tôi biết." Nina không có phản ứng quá lớn mở miệng nói.

Klein nhìn cô ta một cái, rồi nói tiếp:

"Toàn thân tâm của công ta đều đầu nhập vào chuyện này, thật đáng tiếc không có thể cùng cô trưởng thành, làm cho cô đồng thời mất đi mẫu thân, cũng gần như mất đi phụ thân."

Nina lặng lẽ một giây, tốc độ nói rất nhanh đáp lại:

"Tôi biết!"

Klein ánh mắt đảo qua những bộ sách cũ kỹ ở xung quanh, không tiếng động thở dài nói:

"Ông ta nói hy vọng lớn nhất của ông ta là có thể thấy cô ở dưới nữ thần chứng kiến, có được hôn nhân cùng gia đình của mình, không có cô đơn, tôi nghĩ ông ta hiện tại hẳn thực vui mừng."

Nel tầm mắt thong thả dời khỏi gương mặt Klein, miệng mấp máy, ngừng hai giây mới trả lời:

"... Tôi biết."