← Quay lại trang sách

Chương 880 Hàm súc kiểu Ruen (1)

Leonard nghĩ lại, thấp giọng hỏi:

"Có vấn đề gì?"

"Trên người hắn có khí tức xa xưa." Tiếng nói trong đầu Leonard đơn giản hồi đáp.

"Một người phi phàm đã sống rất lâu?" Leonard nói thầm, "Tôi sẽ thử tra xét xem sao."

Cùng lúc đó, hắn thầm nghĩ trong lòng:

Lão nhân khẳng định giấu diếm tình huống, ông ta rất ít khi chủ động nhắc nhở mình ai có vấn đề như vậy... Đợi khi tìm được mục tiêu, xác nhận tạm thời không có nguy hại, trước hết làm ra vẻ mặc kệ, miễn cho bởi vậy mà cuốn vào vòng vây chính tranh của đám quái vật bất tử này... Nếu kẻ kia thực sự mang đến tai nạn, vậy liền trực tiếp báo cáo với Đại Giám mục...

...

Khu JoWod, trong một căn nhà.

"Đây là tiền trước đó mình mượn cậu." Furth đưa 220 bảng cho Hugh.

Cô đã thu được 100 bảng từ ngài "Ánh Trăng" cùng 500 bảng của cô gái "Ẩn giả".

Hugh Dilcha nghịch ngợm phần tóc mai màu vàng của mình, nhìn tiền rồi ngẩng đầu nhìn Furth, bật thốt lên hỏi:

"Cậu thật sự tham gia đánh bạc phi pháp?

"Mình nói cho cậu biết, loại đánh bạc này khẳng định đều là lừa đảo, cho cậu thắng tiền chỉ là để về sau cô thua càng nhiều! Tuy cậu là ảo thuật đại sư, có cơ hội lừa gạt bọn họ, nhưng trong đó rất có khả năng ấn nấp người phi phàm!"

"Im lặng im lặng!" Furth vừa bực mình vừa buồn cười nói, "Nhìn mình rất giống người sẽ tham gia đánh bạc phi pháp sao?"

"Giống!" Hugh không chút do dự hồi đáp, "Nếu không phải có mình ngăn cản, cậu thậm chí sẽ không đơn thuần là hút thuốc, mà còn muốn chơi ma túy!"

Đó là bởi vì trăng tròn mang đến đau đớn nên tôi phải tìm cách khiến bản thân tê liệt, hiện tại sẽ không như vậy... Furth không tranh cãi với Hugh, trực tiếp giải thích:

"Mình bán cho một người phi phàm trong tụ hội tri thức thần bí học mà mình có được, ha ha, vị kia rất khẳng khái, ra giá mấy trăm bảng."

"Như vậy sao..." Hugh nháy mắt đã ném vấn đề kia ra khỏi đầu, chuyển giọng nói, "Khu đông gần đây xuất hiện một tụ hội cho người phi phàm mới, mình được mời."

"Tụ hội cho người phi phàm mới?" Furth đầu tiên là ngẩn ra, chợt có chút chờ mong.

Căn cứ teo lời nói của thầy Dorian Gray cùng ngài "Kẻ Khờ", nàng biết Louis Wien là thần sứ hội Cực Quang lần này đến Backlund thực có thể là thay thế ngài A mất tích trước đó, trùng kiến thế lực của hội Cực Quang ở đây, cho nên, hắn có khả năng rất lớn sẽ cải trang, giả vờ làm một cái tụ hội cho tân phi phàm giả.

Furth ngẫm nghĩ, giống như vô tình hỏi Hugh:

"Cậu muốn tham gia sao?"

"Đương nhiên, mình phải chuẩn bị phối phương ma dược 'Kẻ thẩm vấn'." Hugh rất quả quyết hồi đáp.

Furth gật đầu, che miệng ngáp một cái nói:

"Cậu có tư cách mời thành viên mới, nhớ dẫn theo mình."

Đêm khuya, số 7 phố Pepinster.

Leonard Mitchell ngồi xuống ghế, nâng lên hai chân đặt trên bàn.

Tiếp theo, hắn ngửa người về phía sau, ép cho đầu gỗ liên tiếp rung động răng rắc, hô hấp dần trở nên dài ra.

Không biết qua bao lâu, mí mắt hắn cụp xuống, che khuất con ngươi.

Lúc này, Leonard đã đi tới một thế giới xám xịt, nhưng vị trí vẫn là phòng ngủ.

Hắn bay đến bên cửa sổ, thấy sương mù xám nồng đậm bao phủ khu phố phụ cận, vẫn còn đang kéo dài ra xa, tựa như muốn bao quát toàn bộ Backlund.

Đèn ở ven con đường và ánh lửa ấm áp trong phòng ốc lúc này đều có vẻ cực kỳ ảm đạm, chỉ có thể chiếu sáng khu vực rất nhỏ xung quanh, đều lộ vẻ mờ ảo mông lung.

Cùng lúc đó, những quang cầu hư ảo hình quả trứng lúc ẩn lúc hiện, lần lượt thay đổi địa điểm bao phủ, tựa như là nguồn suối tồn tại của chúng nó.

Đây là thành thị trong mắt "Ác mộng".

Leonard dựa theo tình huống điều tra trước đó, lấy hình thái "Ác mộng" nhảy ra khỏi cửa sổ, bay tới số 17 phố Minsk khu JoWod.

Hắn không trực tiếp xâm nhập, mà đáp đất ở trước cửa nhà đã bị sương mù nồng đậm bao phủ của đối phương, lễ phép bấm vang chuông cửa.

Âm thanh "cúc cu" "cúc cu" vang lên, Starling Summer mặc váy ngủ mở cửa lớn.

Cô lấy quạt lông chim kiểu cung đình che trước ngực, vừa mơ hồ vừa nghi hoặc hỏi:

"Anh tìm ai?"

Cô chính là chủ cho thuê nhà khi Klein sắm vai Sherlock Moriarty, là cô gái tóc vàng mắt lam chừng 30 tuổi.

Leonard lúc này đã mặc vào đồng phục cảnh sát của Ruen, tùy ý đưa ra giấy chứng nhận nói:

"Cô biết Sherlock Moriarty không?"

Vì đang ở trong mộng, Starling phản ứng rất chậm, qua vài giây mới nói:

"Anh ta xảy ra chuyện gì sao?"

Khi cô hỏi lại, bị Leonard ảnh hưởng nên bên cạnh cô tự nhiên hiện ra hình ảnh Sherlock Moriarty trong cảm nhận của cô:

Đầu đội mũ dạ tơ lụa, mặc vest đuôi tôm, trên mũi có mắt kính viền vàng, để chòm râu quanh miệng...

Gương mặt này nhất trí với Sherlock Moriarty mà Leonard biết, vì vậy không có hoài nghi, nói thẳng:

"Anh ta bị dính vào một vụ án kiện, đang bị chúng tôi điều tra.”

"Hy vọng cô có thể phối hợp với chúng tôi."

"Tốt, tốt." Starling vốn định nâng cằm lên, nhưng không biết vì cái gì lại có chút sợ hãi.

Leonard suy nghĩ một giây rồi nói:

"Anh ta thuê phòng ở từ bao giờ?"

"Tháng chín năm trước." Starling nghĩ lại rồi đáp.

Leonard tiếp tục hỏi:

"Cô biết những gì về anh ta? Hoặc là nói, ở trong lòng cô, anh ta là loại người thế nào?"

Đề cập tới cái này, Starling giống như là đã sớm suy xét đáp án, trả lời trôi chảy:

"Anh ta đến từ quận Between Sea, có khẩu âm của vùng đó, là một thám tử rất có năng lực, từng trợ giúp Mary giải quyết chuyện yêu đương vụng trộm của chồng cô ấy, bất quá, thu nhập của anh ta không cao, thậm chí không mời nổi nữ hầu toàn thời gian, chỉ có thể để nữ hầu của tôi kiêm chức hỗ trợ... Con tôi nói cho tôi biết, anh ta là người rất giỏi kể chuyện, hơn nữa am hiểu chuyện thám tử, cái này có lẽ là nguyên nhân anh ta lựa chọn ngành này..."

Không cho Leonard cơ hội ngắt lời, nàng thao thao bất tuyệt tiếp tục nói:

"Anh ta không thô lỗ như các thám tử khác, từng học qua trường văn, giỏi lịch sử, làm cho người ta hâm mộ là, anh ta được Mary cảm tạ, gia nhập câu lạc bộ Craig, nơi đó đều là người có thân phận cao quý, tôi từng tới vài lần...

"Sau đó hình như anh ta trở nên nổi danh trong giới thám tử, thường xuyên có thám tử tư tìm đến..."

Leonard nghe mà có chút không kiên nhẫn, nhịn không được xoa nhẹ thái dương.

Từ Starling, hắn không thể thu được tin tức gì hữu dụng, trừ 2 điểm tình huống kinh tế của Sherlock Moriarty không phải rất tốt và rất giỏi kể chuyện thám tử ra, còn lại đều nằm trong phạm vi điều tra trước đó, hắn thậm chí còn biết quan hệ của Sherlock Moriarty cùng Isengard Stanton rất không tệ.

Kế tiếp sẽ tra xét từ câu lạc bộ Craig cùng những người có quan hệ tốt với Sherlock Moriarty... Sau khi nghe xong Starling lải nhải, Leonard cảm tạ đối phương, rời khỏi cảnh tượng trong mơ của cô ta.

...

Số 160 phố Berklund, trong biệt thự của Dwayne Dantes.

Trong đại sảnh có thể để cả trăm vị khách khiêu vũ, Klein đang ôm lưng một cô gái hơn ba mươi tuổi khiêu vũ.

Đây là giáo sư lễ nghi mà Walter tìm đến, tên cô là Vahana Heisen.

Cô có cái tên nữ thường thấy, nhưng bản thân lại không bình thường, ngũ quan rõ ràng, dù chỉ coi như trên trung đẳng một chút, nhưng rất có khí chất, nhất cử nhất động đều rất có ý tứ.