Chương 953 Van xin (2)
... Phía trên sương mù xám, Klein lại một lần nữa nhận được "Ngọn nến tâm yểm".
Vật phẩm thần kỳ này hình như đã bị đốt quá nửa, bên ngoài được bao bọc một thứ giống như da người, có vài nốt mụn nhọt nổi lên.
Phần bấc nến rất ngắn, cả vật thể tối đen, có hoa văn giống như vảy nhỏ.
Klein không chần chừ thêm nữa, không cho nhân cách phụ có cơ hội trưởng thành, thừa dịp nó còn đang yếu ớt, giải quyết triệt để vấn đề. Nếu không thứ chờ đợi anh chính là vận mệnh mất khống chế không thể thay đổi được. Mà không gian phía trên sương mù xám thần bí này sẽ che chắn hoàn toàn những ảnh hưởng xấu từ cuộc nội chiến giữa hai nhân cách đối với cơ thể anh.
Phù... Klein chậm rãi thở ra, đưa tay gọi "Quyền trượng Hải Thần" tới.
Giờ phút này, anh không làm bói toán, bởi vì không thể xác định đại từ "ta" này sẽ chỉ về ai, kết quả đương nhiên cũng không có ý nghĩa gì.
Tách!
Klein búng tay một cái, đốt "Ngọn nến tâm yểm" lên.
Trên bấc nến đen sì, một ngọn lửa linh tính màu lam nhạt lẳng lặng tỏa ra ánh sáng, chiếu rọi cung điện giống như chỗ ở của Người khổng lồ.
Bất tri bất giác, quang cảnh xung quanh bắt đầu thay đổi, tủ bát, bàn, lò sưởi, giường hai tầng và công tơ gas đồng thời rơi vào mắt Klein, ánh trăng đỏ rực bên ngoài cửa sổ hắt tia sáng vào phòng, khiến mỗi thứ đều được phủ một lớp lụa mỏng.
Đây là phòng trọ mà trước đó gia tộc Moretti đã ở trọ!
Đây cũng là nơi mà Klein Moretti đã nổ súng tự sát!
Lúc này, một bóng người đang ngồi ở tầng dưới của chiếc giường hai tầng, chính là Klein mang vẻ mặt nhăn nhó, tay cầm "Quyền trượng Hải Thần".
Hắn có mái tóc đen, đôi con ngươi màu nâu, dáng người mảnh khảnh, ngũ quan bình thường, đường nét khá sâu, mang theo phong độ của người trí thức, đây là một "Klein" khác.
"Klein" này giận dữ nói:
"Ngươi chiếm cơ thể của ta, chẳng lẽ còn muốn linh hồn của ta hoàn toàn mất đi?"
"Ta mới là Klein Moretti! Ngươi là tên xuyên không mặt dày vô liêm sỉ, một kẻ ký sinh!"
Hắn giống như vừa trưởng thành, còn chưa biết cách dùng sự vật bên ngoài.
Klein không đáp lại, nét mặt đầy nghiêm trọng, bước từng bước đến gần.
Vẻ mặt của "Klein" kia chậm rãi biến hóa, nỗi sợ hãi dần chiếm lấy đôi mắt hắn.
Cơ thể hắn chợt co rúm lại, van xin bằng giọng run rẩy:
"Tha cho tôi, tha cho tôi đi."
"Anh đã cướp anh trai tôi, cướp em gái tôi, cướp cuộc đời tôi. Chẳng lẽ còn chưa đủ hay sao?"
"Tôi yên lặng đợi trong cơ thể, giúp anh phân tích vấn đề, đưa ra các đề nghị cho anh. Tuyệt đối không tranh đoạt quyền kiểm soát cơ thể với anh."
"Tha cho tôi, tha cho tôi đi..."
Klein vẫn không nói gì, nâng tay phải đang cầm "Quyền trượng Hải Thần" lên.
"Klein" kia đã dàn giụa nước mắt, vừa giận dữ vừa sợ hãi hô lên:
"Tôi chỉ muốn nhắc nhở anh!"
"Nếu không phải để nhắc nhở anh, thì sao lại để lộ bản thân chứ?"
"Tha cho tôi, tha cho tôi đi... tôi không có ác ý!"
Klein lặng lẽ nhìn chăm chú vào đối phương, để một viên bảo thạch màu xanh lam trên "Quyền trượng Hải Thần" sáng lên.
Một tia sét đột nhiên lóe lên, uốn éo, vặn vẹo, giống như bão táp phủ lên "Klein" kia.
Một tiếng thét thê lương vang lên, bóng người nhanh chóng biến mất, bị từng tia sét xóa đi toàn bộ dấu vết.
"Không hổ là bản thân mình... Biết chỗ nào trong lòng mình mềm yếu nhất, biết nói thế nào đề van xin hữu hiệu nhất... Nhưng, lúc trước ta đã nhận thức rõ bản thân, đã dung hòa mảnh vỡ ký ức của Klein và tình cảm của Chu Minh Thụy. Nếu tha cho ngươi, thì chẳng khác nào tách hai người đó ra, thừa nhận sự đối lập. Vậy thì ta chỉ cần trở lại thế giới hiện thực là sẽ mất khống chế ngay lập tức..." Klein bỏ quyền trượng xuống, nhắm mắt lại, thấp giọng than thở.
Sau đó anh vẫn giữ nguyên sự tỉnh táo, rời khỏi thế giới tâm linh này.
Sau khi mở mắt ra, những tiếng đe dọa và cầu xin trong đầu Klein đã biến mất hết, ngọn lửa màu lam nhạt trên bấc nến đen kịt vẫn lặng lẽ cháy sáng.
Anh còn thật sự xem kỹ lại trạng thái linh thể của bản thân, xác nhận dấu vết hỗn loàn đã hoàn toàn biến mất, màu sắc cũng trở nên thuần khiết, không còn loang lổ nữa.
Cuối cùng cũng giải quyết xong... Klein thở phào một hơi, bỏ "Quyền trượng Hải Thần" xuống, búng tay một cái, để "Ngọn nến tâm yểm" tắt ngúm trong chớp mắt.
Anh không quay về thế giới hiện thực ngay, mà ngồi yên phía trên sương mù xám một lát, để không gian yên ắng không có bất kỳ âm thanh nào xoa dịu và sắp xếp cảm xúc tiêu cực còn sót lại.
Trải qua chuyện này, Klein càng cảm nhận sâu sắc thêm rằng con đường siêu phàm là một con đường thời thời khắc khắc phải đối diện với điên cuồng và nguy hiểm. Toàn bộ người phi phàm chỉ cần hơi sơ ý là có thể bị nhân tố bên trong hoặc kích thích bên ngoài ảnh hưởng đến, kề cận với việc mất khống chế, xuất hiện vấn đề trên phương diện tinh thần. Mà một khi bệnh trạng lộ ra ngoài, nếu không giải quyết kịp thời, thì muốn cứu vãn sẽ là một việc vô cùng khó khăn.
Lần này sinh ra nhân cách phụ, yếu tố trong ngoài đều có... Ngọn nguồn là vì bản thân mình là người xuyên qua, nhưng lại dung hợp mảnh vỡ ký ức và một phần tình cảm của Klein Moretti, tự nhiên sẽ có khuynh hướng tiềm ẩn triệu chứng nhân cách phân liệt, hơn nữa do gần đây để đánh cắp bút ký gia tộc Antigonus mà phải sắm vai Dwayne Dantes, có thể nói là đi lại bên cạnh vực sâu, áp lực vô cùng lớn. Sau khi bị tinh thần mất khống chế của người trông coi nội bộ làm ô nhiễm và kích thích, vấn đề lập tức bộc phát... Klein vừa giơ tay khẽ day huyệt thái dương, vừa biến mất khỏi phía trên sương mù xám.
Vừa quay về cơ thể mình, Klein đột nhiên cảm thấy tâm linh thoải mái hơn nhiều, giống như một tấm thủy tinh phủ đầy bụi bặm được lau cẩn thận một lượt, mà số lượng lớn ma dược "Người không mặt" ăn vào cũng đã được tiêu hóa hoàn toàn.
Nhân cách phụ xuất hiện quả nhiên là do đủ loại vấn đề tâm lý trước đó dẫn đến, lần này dùng "Ngọn nến tâm yểm" giải quyết xong, tương đương với việc tiếp nhận một lần "Phân tích tinh thần" toàn diện và hữu hiệu. Trong thời gian ngắn, phương diện này sẽ không mang tai họa ngầm nào nữa, nhưng vẫn phải luôn chú ý, tự mình điều tiết, không thể sơ suất... Klein ra khỏi phòng tắm, đi vào ban công, ngắm nhìn ngọn núi đằng xa và dải cây xanh gần đó, trạng thái khá ổn.
Anh có thể cảm nhận được rằng mức độ nhận thức bản thân của mình rõ ràng đã sâu sắc hơn, hứng thú tùy ý thỉnh thoảng xuất hiện đã giảm bớt khá nhiều.
Không thể ngờ rằng sau khi chiến thắng trận chiến với nhân cách phụ, lại còn có lợi ích như thế... Nếu không phải nhân cách phụ sinh ra thêm lần nữa sẽ càng mạnh mẽ, càng khó đối phó, thì mình muốn phân liệt thêm vài lần nữa, rồi lại giết "bản thân" vài lần... Klein lắc đầu, bật cười tự giễu hai câu.
Thẳng thắn mà nói, đổi là người khác, chỉ một lần phân liệt nhân cách cũng đã khá nguy hiểm rồi, rất khó để giải quyết. Cũng do anh biết nơi nào có "Ngọn nến tâm yểm", biết làm thế nào để lấy được, biết bản chất vấn đề và có kinh nghiệm xử lý, nên mới kịp thời loại bỏ tai hoại ngầm, không cho nhân cách phụ trưởng thành. Nếu không, tốt nhất thì cũng giống như trạng thái lúc trước của Giám mục Utravsky, mà xấu nhất là dần dần mất khống chế, khó mà đảo ngược tình thế.
Hơn nữa, mình còn có một vị "Bác sĩ tâm lý" dự bị... Klein khẽ cười một tiếng, chậm rãi đi về phòng, ngồi xuống ghế bành.
Anh một lần nữa hồi tưởng lại những gì gặp phải hôm nay, từ trong đó rút ra mấy việc sau này phải chú ý:
Danh sách trung của con đường "Người không ngủ" nếu mất khống chế, có thể thông qua cách thức kéo người khác vào giấc mơ, để trực tiếp tiến hành việc ô nhiễm tinh thần, về sau phải cẩn thận...