Chương 1172 Rút bài (2)
Quả nhiên là dùng bài Tarot làm biệt hiệu... Leonard hít sâu một hơi, nhịn không được lại hỏi thêm một câu nữa:
"Klein Moretti rút lá bài nào?"
"Thế giới." "Kẻ Khờ" bâng quơ đáp: "Đó là anh ta, mà cũng không phải là anh ta."
Có ý gì... Leonard không dám hỏi nhiều, vươn tay phải ra rút lấy một lá từ trong số bài Tarot kia.
Sau khi lật ra, anh ta nhìn thấy sao đầy trời và nữ thần đang đổ nước thánh.
Lá "Ngôi Sao"!
Lá bài này không hợp với thẩm mỹ của Leonard lắm, nhưng nếu nghi thức đã được hoàn thành trước sự chứng kiến của Ngài "Kẻ Khờ", thì anh ta cũng đành phải chấp nhận.
"Trở về đi, ba giờ chiều thứ hai hàng tuần giờ Backlund, đúng giờ tới tụ hội." "Kẻ Khờ" bị "sương mù xám" bao phủ phẩy tay xuống, để Leonard đang vội vàng cúi chào biến mất khỏi cung điện cổ xưa.
"Kẻ Khờ" Klein lập tức khẽ cười, lật toàn bộ số bài Tarot trước mặt lên.
Tất cả chúng đều có chung hình dạng, đó là bầu trời đầy sao.
Lá bài nào cũng là "Ngôi Sao"!
Klein cười một trận, sau đó chuyển ánh mắt về phía ngôi sao đỏ đại diện cho Leonard.
Lúc thử kéo người bạn học thi sĩ vào phía trên sương mù xám, anh đã cẩn thận quan sát từ trước, phát hiện ra trong cơ thể Leonard Mitchell ẩn chứa một quả cầu ánh sáng, quả cầu ánh sáng đó dường như được tạo thành bởi vô số con sâu, trốn sâu ở trong thể tinh thần.
Điều này khiến Klein xác nhận Pares Zoroaster mới chỉ là bước đầu ký sinh, chứ chưa hoàn toàn nắm được tâm trí của Leonard trong tay. Thể tinh linh dùng thái thể và thân thể máu thịt để tấn thăng lên Bán Thần. Klein hiểu rõ sâu hơn về không gian thần bí phía trên sương mù xám, thì khi kéo người anh không chỉ nhằm vào toàn bộ linh hồn nữa, mà còn có thể đưa ra lựa chọn và phân chia hữu hiệu.
Cho nên, Klein quyết định không động vào thể tinh thần của Leonard, chỉ kéo tinh linh thể của anh ta đến phía trên sương mù xám, việc này có thể tránh kích thích đến Pares Zoroaster, hoặc là kéo cả ông ta vào không gian thần bí này. Đương nhiên, Thiên sứ danh sách 1 con đường "Kẻ ăn trộm" có thể phát hiện ra điều gì đã xảy ra.
Mà năng lực để người phi phàm con đường "Đêm tối" tiến vào giấc mơ của người khác vốn thuộc về thể tinh linh, không ảnh hưởng đến việc Leonard phát huy sở trường của mình trong không gian thần bí này.
"Hi vọng anh ta có thể từng bước thoát ra khỏi sự ký sinh của Pares Zoroaster..." Klein bỗng thở dài.
Sở dĩ anh cho Leonard vào hội Tarot, là vì muốn giúp người bạn này dần dần trở nên mạnh hơn, từng chút thoát ra khỏi bóng đen mà Pares Zoroaster mang đến.
Nếu vị Thiên sứ con đường "Kẻ ăn trộm" kia không có ác ý, chỉ để Leonard giúp ông ta trốn khỏi Amon và khôi phục lại, thì sẽ ép ông ta đi tìm đối tượng ký sinh khác.
Thu lại tầm mắt, Klein ngẫm nghĩ, rồi ném phối phương ma dược "Chuyên gia âm mưu" danh sách 6 con đường "Thợ săn" vào trong điểm sáng đại diện cho Danis kia, rồi dùng giọng của Hermann Sparrow dặn hắn rời khỏi nam đại lục, quay về "Tàu Golden Dream".
...
"Mắt kép nhện đen săn bắn, đầu nhân sư..." Danis kinh ngạc nhớ lại nội dung mình vừa "nhìn thấy", vui mừng đứng bật dậy.
Hắn quyết định lập tức đi tìm Anderson Hood để nói lời tạm biệt, trốn khỏi nam đại lục đầy hiểm nguy.
Đứng ở ngoài phòng của thợ săn mạnh nhất đã đến Biển sương mù kia, hắn khẽ gõ cửa, liền thấy cánh cửa gỗ mở vào trong.
Anderson lại không đóng cửa?
Danis kinh ngạc, nhòm vào trong phòng, chỉ thấy Anderson đang cầm con dao ngắn rạch lên bụng mình.
Danis sợ hết hồn, buột miệng nói ra:
"Xin lỗi, đã làm phiền..."
Hắn còn chưa dứt lời, đã giơ tay bắt lấy nắm đấm cửa, kéo cửa phòng về phía mình.
Rầm!
Cánh cửa gỗ đóng sầm lại trước mặt hắn, tiếng động phát ra vang vọng trong hành lang.
Mãi đến lúc này, Danis mới kịp phản ứng lại:
"Vừa rồi mình đã làm gì?
"Anderson đang làm gì?"
Hắn theo phản xạ có điều kiện bỏ ngay tay ra khỏi tay nắm cửa màu đen kia, nhíu mày suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng quyết định sẽ quay về phòng mình, thu dọn hành lý, chuẩn bị rời đi.
Về phần Anderson rốt cuộc muốn làm gì, tuy hắn cũng tò mò, nhưng cứ cảm thấy việc này có chút bất bình thường, định không nhúng tay vào, tránh việc rơi vào cạm bẫy.
Thuyền trưởng từng nói, đối với những gì chưa biết thì phải giữ sự kính sợ, cho nên mình phải cách xa một chút... Danis vừa định quay người lại, đột nhiên nghe thấy tiếng ổ khóa xoay trong, cánh cửa gỗ kia mở về phía sau.
Anderson mặc áo sơ mi không cài cúc cầm một con dao ngắn đen kịt, nhìn Danis với vẻ mặt hơi phức tạp:
"Cậu không thử ngăn cản hành động của tôi sao?"
Danis ngửi thấy mùi chế giễu nồng nặc, lập tức cười ha ha nói:
"Đây là tự do của anh. Nếu anh không lập di chúc thì tôi sẽ phát tài!"
Anderson giơ tay day hai má:
"Cậu không tò mò rốt cuộc tôi gặp phải chuyện gì sao?
Danis nghi ngờ nhìn anh ta:
"Cứ luôn cảm thấy anh đang có âm mưu."
Anderson bật cười:
"Là thế này, lúc trước tôi bị người ta bắt, thả vào trong một thứ huyết tương kỳ lạ có ngâm rất nhiều loại tài liệu, trải qua một khoảng thời gian dài bị ăn mòn, chúng ta đã kết thành một cái "Kén tằm" kỳ quặc trong cơ thể tôi. Thứ này sẽ sinh ra một lực thu hút nhất định đối với cường giả danh sách cao con đường "Thợ săn"."
Vừa nói, anh ta vừa chỉ xuống bụng mình.
Danis nghe vậy thì ngẩn ra:
"Chuyện này quả thực tôi chưa từng nghe nói."
"Nếu anh đổi giới tính, có lẽ tôi sẽ nghĩ rằng anh đang mang thai..."
Hắn dừng một chút lại nói:
"Cái tên kỳ dị sống ơ quảng trường lúc trước kia, chính là bị đứa trẻ trong bụng anh, à không, "Kén tằm", dẫn tới?"
Thấy Anderson gật đầu tỏ ý khẳng định, Danis dùng hai tay ra dấu:
"Vừa rồi anh định rạch bụng mình để lấy "Kén tằm" kia ra?"
Anderson thành khẩn trả lời:
"Đúng vậy, tôi lo nó sẽ ảnh hưởng đến cơ thể mình, hoặc là thu hút Bán Thần đến. Định tranh thủ thời gian giải quyết luôn mầm tai họa này."
Danis ngẫm nghĩ, nghi hoặc hỏi:
"Vậy vì sao anh lại không thử nữa?"
"Quên không lập di chúc, muốn để tôi chứng kiến?"
Cơ thịt trên mặt Anderson giật giật, anh ta phá lên cười:
"Không tệ, ma dược "Kẻ khiêu khích" của cậu hẳn là đã tiêu hóa hết rồi."
Sau đó anh ta thở dài nói tiếp:
"Sau khi phân tích tỉ mỉ, tôi cho rằng chắc là không có cách nào trực tiếp lấy ra được. Bằng không, lúc ấy bọn họ đã không ngâm tôi vào trong huyết tương, để tài liệu ăn mòn từng chút một, mà hoàn toàn có thể rạch bụng tôi ra, nhét "Kén tằm" đó vào rồi khâu lại là xong."
Không đợi Danis đáp lại, anh ta vừa suy tư vừa nói:
"Không phải cậu có cách thức liên hệ với Hermann Sparrow sao? Anh ta đã trải qua nhiều chuyện, tri thức cũng phong phú. Tôi muốn xin anh ta chỉ bảo xem có cách nào giải quyết được vấn đề tương tự thế không?"
Mấy tháng gần đây, việc mà Danis vô cùng sợ hãi chính là bị người khác nói mình có liên quan đến Hermann Sparrow, hắn phản bác ngay theo bản năng:
"Không có! Từ sau khi anh ta rời khỏi "Tàu Golden Dream", tôi chưa từng gặp lại anh ta!"
Khóe miệng Anderson hơi cong lên:
"Khi cậu viết thư cho Hermann Sparrow lúc trước, tôi ở ngay bên cạnh anh ta và đã nhìn thấy tín sứ của anh ta."
Nét mặt Danis chợt cứng lại, mấy giây sau mới gượng cười nói:
"Vậy vì sao anh không trực tiếp triệu hồi tín sứ của anh ta?"
Anderson lại giơ tay lên sờ yết hầu mình, cười ha ha nói:
"Tôi không biết nghi thức triệu hồi tín sứ của anh ta."