Chương 1173 Thế giới thực
Danis cảm thấy Anderson có âm mưu, không muốn để đối phương xác nhận mình và Hermann Sparrow thường xuyên liên hệ, nên đề nghị:
"Thật ra, với chuyện này, anh hoàn toàn có thể nhờ thuyền trưởng của chúng ta giúp đỡ. Cô ấy có tri thức uyên bác, lại giỏi nghiên cứu, nắm giữ nhiều loại bí thuật. Hơn nữa, cô ấy còn có thể xin giáo hội Thần Tri Thứ cùng Trí Tuệ giúp đỡ, hẳn la có thể đưa ra được cách thức giải quyết "Kén tằm" trong bụng anh."
"Ha ha, nếu anh ngại thì tôi có thể nói với cô ấy giúp anh."
Hắn vừa dứt lời, liền thấy nụ cười trên mặt Anderson càng thêm tươi, sau đó nghe thấy đối phương đáp lại với tốc độ nói khá nhanh:
"Được, làm thế đi!"
"Tôi đã thu dọn xong hành lý rồi, khi nào thì có thể xuất phát?"
"..." Danis ngây người vài giây, cứ luôn cảm thấy mình lại bị Anderson gài bẫy rồi.
Hắn trở lại phòng, uống nốt bia còn thừa, nhanh chóng thu dọn đồ đạc ném vào hành lý, chỉ để lại một chiếc lá cây phơi khô có hoa văn màu vàng lại.
Đây là tín vật mà lúc trước Danis đã dùng để thiết lập liên hệ với thuộc hạ của tướng quân Mesanyes bang chủ đạo giả phương Bắc, dựa theo lệnh của Hermann Sparrow, hắn đặt số lá cây này ở trong p hòng, đợi người phụ trách bước tiếp theo xử lý.
...
Trong căn phòng Danis vừa ra khỏi, cây nến đột nhiên được đốt cháy, ngọn lửa đỏ thẫm cao hai mét bốc lên.
Một bóng người bước ra khỏi ngọn lửa, đội mũ dạ tơ lụa, mặc âu phục đen, thái dương hoa râm, mắt lam sâu thẳm, khí chất chín chắn, diện mạo xuất chúng, chính là Klein biến thành dáng vẻ của Dwayne Dantes.
Sau khi cầm lấy chiếc lá khô có hoa văn màu vàng, Klein rời khỏi khách sạn, từ quảng trường Phục Sinh bị phong tỏa đi vòng qua bên cạnh, tới khu vực trung tâm thành phố Avarua, quảng trường Lông Vũ Trắng.
Phủ của tướng quân Mesanyes ở chỗ này, bên cạnh một tòa giáo đường Tử Thần.
Là một quý ngài Ruen chuẩn mực, lúc Dantes đi đến thành phố này, cứ có một cảm giác không hài hòa không ăn nhập. Ở nơi này dường như rất ít người ngoại quốc, gần như chỉ ở những nơi xung quanh quảng trường Chào Mừng chỗ lãnh sự quán mới thường xuyên nhìn thấy. Còn những nơi khác đều là dân Byron bản địa lui tới.
Họ có màu da hơi nâu, tóc đen xoăn, đường nét ôn hòa, trong mắt rất nhiều người ở bắc đại lục, người cùng giới tính chỉ có chia ra cao thấp béo gầy, còn tướng mạo thì có phần đồng nhất.
Người bản địa bất kể nam nữ, đều thích hút thuốc lá đông Byron được làm từ lá thuốc lá phơi khô bọc với thảo dược. Cả đường đi, Klein thỉnh thoảng lại nhìn thấy cư dân đang thở ra hít vào khói thuốc lá ở ngoài cửa hai bên đường.
Ngoài ra, phần đông trong số họ sẽ giắt một loại quả có tên là "Dalava" ở bên hông.
Loại quả này to bằng hai nắm tay, vỏ rất dày, sau khi móc hai lỗ ăn hết thịt quả thì có thể đựng các loại rượu và đồ uống.
Theo Klein quan sát, phần lớn họ sẽ uống thứ nước có tên "Gwadar" màu da cam, thứ nước này vừa chua vừa ngọt, dùng để giải khát xua nóng, nâng cao tinh thần.
Lúc trước còn chưa kịp thưởng thức một chút... Klein lẩm bẩm một câu, tìm thấy vệ binh canh gác trước phủ của tướng quân, bèn cầu kiến một người đàn ông có tên là Haggis.
Căn cứ vào cách ăn mặc như quý ngài và bề ngoài người Ruen của anh, vệ binh không từ chối cũng không làm khó anh, cử một người đi vào gọi một người đàn ông chưa đến ba mươi tuổi ra.
Người đàn ông này có ngũ quan và màu da đều thuộc người Byron gốc, nhưng mái tóc xoăn đen lại bị kéo ra rất thẳng, chải chuốt mượt mà sau lưng, giống như bắt chước nhân vật cao cấp ở các quốc gia bắc đại lục.
Hắn mặc áo sơ mi màu trắng, gi-lê đen, thắt một chiếc nơ vô cùng nghiêm chỉnh, vừa nhìn thấy Dwayne Dantes, hắn đã dùng thứ tiếng Ruen tiêu chuẩn nói:
"Chào ngài, tôi là Haggis, rất vinh hạnh khi được gặp ngài."
Ngữ điệu của hắn hơi nhanh, không giống với phong cách ngôn ngữ của bất cứ nơi nào ở Ruen.
Klein dù sao cũng đã sống trong xã hội thượng lưu một thời gian, nghe vậy thì hơi bất ngờ, khẽ cười nói:
"Xin chào, tôi là Dwayne Dantes, không ngờ ở nơi này cũng có thể gặp được một quý ngài có thể sử dụng thuần thục ngôn ngữ quý tộc của Ruen."
Haggis nở nụ cười khó che giấu:
"Rất nhiều con cái của các gia đình quý tộc Ruen từng đến đông tây Byron để tìm kiếm cơ hội. Tôi có vinh hạnh từng được học ngôn ngữ với vài vị trong số họ."
"Ồ, chưa biết chừng có người tôi biết đấy." Klein không hề vội vã bàn chuyện làm ăn ngay, mà hàn huyên vài câu với phong độ của quý ngài.
Haggis cười nói:
"Bạn của tôi, thượng tá Alfred Hall, là con trai thứ của một vị Bá tước."
Hall... Klein khẽ cười một tiếng rồi nói:
"Tôi cũng từng gặp bá tước Hall trong một buổi tiệc từ thiện, ngài ấy là một vị quý tộc chân chính."
"Thế giới này quả là nhỏ."
Haggis gật đầu tán thành:
"Có lẽ việc này do vận mệnh sắp xếp. Đáng tiếc, năm trước Alfred đã bị điều tới Đông Byron."
Hắn không nói thêm nữa, mà mời Dwayne Dantes tiến vào phủ của tướng quân.
Lúc đi ngang qua cửa hông, Klein bỗng ngẩng đầu, nhìn về phía khung cửa sổ thủy tinh được khảm đủ màu.
Tấm kính thủy tinh bị ánh mặt trời chiếu rọi, tỏa ra các ánh hào quang khác nhau, giống như từng ánh mắt đang di chuyển.
Klein tự nhiên thu lại tầm mắt, cầm theo gậy chống nạm vàng, đi theo sau Haggis tiến vào phủ.
Phong cách kiến trúc nơi đây không hề có chút đặc sắc nào của nam đại lục, vừa không biết cách lấy ánh sáng, khiến bên trong có vẻ âm u, vừa không có gan sử dụng chút xương người để làm đồ trang trí, mang đến cảm giác chấn động cho người tham quan. Ngược lại, nơi này giống như nhà giàu của bắc đại lục di cư đến đây, hơn nữa còn mang theo màu sắc Intis không thể xóa nhòa đi được:
Mỗi một cột nhà đều được phân đoạn bọc lá vàng, bích họa trên tường dùng tông màu nóng, xung quanh được điêu khắc và khảm vàng, cầu thang xoắn tráng lệ kéo dài từ trên cao xuống, nối liền toàn bộ bốn tầng nhà, hạ xuống chính giữa đại sảnh, đối diện với cửa, trông cực kỳ quý phái.
Không thể không nói, đất nước trung tâm của giáo hội Mặt Trời Vĩnh Hằng quả là đi đầu thế giới về nghệ thuật trạm vàng, hoàn toàn không có cảm giác trưởng giả... Klein đảo tầm mắt qua tay vịn cầu thang và tượng thiên sứ cỡ bằng bàn tay vươn nghiêng ra từ giữa cột trụ, nhịn xuống xúc động giơ tay sờ vào.
Thấy vệ binh đứng hai bên, anh tùy ý tìm đề tài nói với Haggis:
"Thượng tá Alfred Hall hình như cũng lập nên công trạng ở Tây Byron?"
Haggis gật đầu tán thành tự tận đáy lòng, dùng ngữ điệu của quý tộc Ruen đáp:
"Anh ấy là một người dũng cảm lại kiên nghị, từng dẫn dắt một tiểu đội tác chiến đặc biệt hơn ba mươi người, tập kích bất ngờ một ngàn quân đội của Ince, sau đó đã đánh tan bọn chúng. Nghe nói anh ấy cũng liên tiếp lập chiến công ở Đông Byron, mới hơn hai mươi tuổi đã thành thượng tá."
Nghe có vẻ rất lợi hại... Anh trai của tiểu thư "Chính Nghĩa" chưa biết chừng đã trở thành người phi phàm, hơn nữa danh sách còn không hề thấp... Ừm, trong gia đình đại quý tộc, mỗi một đời hẳn là đều sẽ có một phần thành viên trở thành người phi phàm... Ha ha, đợi ngài Alfred trải qua gian khó cùng trắc trở, rốt cuộc đạt được mục tiêu, trở thành người phi phàm có danh sách khá cao, nhận được quân hàm chuẩn tướng hoặc là thiếu tướng quân, quay về Backlund, chưa biết chừng sẽ bi ai mà phát hiện ra, ngay cả con chó của em gái mình cũng đánh không lại... Klein trước khi ra ngoài đã uống thuốc, dùng cách thầm lẩm bẩm để điều chỉnh trạng thái tinh thần.
Anh không hỏi nhiều về chuyện Alfred, chuyển sang nói với giọng nghi hoặc:
"Tôi phát hiện phong tục giữa Tây Byron và Đông Byron cũng có sự khác biệt nhất định. Ở đây, trong rất nhiều phòng ốc đều sẽ trang trí một ít xương người, mà Đông Byron thì lại không có."
"Tôi đã tới đây khá nhiều lần, từ lâu đã có nghi vấn như thế, nhưng vẫn ngại không dám hỏi ra miệng."
Haggis ngừng lại, chỉ vào cửa cầu thang lòe loẹt đối diện:
"Ngài Dantes, chờ vài phút, tướng quân sẽ xuống nhanh thôi."