← Quay lại trang sách

Chương 1195

Trong sự yên tĩnh làm người ta khó mà chịu được, thời gian thong thả trôi qua, rốt cuộc, mấy vị cảnh sát cũng ngừng lại ở cuối toa tàu, xoay người lại hô lên:

"Xác nhận toàn bộ đã tử vong!"

Vị quản lý trực ban công ty đường sắt kia đi theo run lẩy bẩy nói:

"Thiếu hai người, một trưởng tàu, một người điều khiển..."

Thấy lâu như vậy mà vẫn không có gì bất ngờ xảy ra, đô đốc dẫn đầu cũng bình tĩnh hơn, ngẫm nghĩ rồi nói với toàn bộ cảnh sát:

"Giữ nguyên hiện trạng thi thể của họ, đợi kiểm tra nguyên nhân tử vong."

"Đồng thời, phân ra hai tổ, một tổ đi đến các toa tàu khác tìm trưởng tàu và nhân viên điều khiển, một tổ tra xét dấu vết hiện trường, thu thập các tư liệu tương ứng. Đợi mặt trời lên, sẽ kiểm tra một lượt các nhân viên của chuyến tàu và hành khách đã đi trước đó, tìm kiếm điểm chung và điểm đặc thù."

Tuy có rất nhiều hành khách lúc mua vé không đưa ra văn kiện chứng minh thân phận, nhưng đô đốc dẫn đầu tin rằng luôn có thể tìm ra được một vài người đăng ký chính xác thông tin của bản thân, sau đó hỏi họ xem trên chuyến tàu có xảy ra tình huống bất thường hay là lữ khách nào đáng chú ý hay không.

Anh ta vừa dứt lời, một luồng gió lạnh thấu đến tận xương không biết từ đâu lùa tới, gào thét xuyên qua toa tàu.

Đợi đến khi tất cả trở lại bình thường, đô đốc dẫn đầu đang định nhấn mạnh lại lời vừa rồi, bỗng nhiên phát hiện có điểm không đúng:

Các nhân viên công tác trên xe lửa hơi nước dựa vào ghế ngồi vẫn trợn tròn mắt như trước, sắc mặt xanh trắng, nhưng miệng thì khép lại từ bao giờ, không để lộ ra tám cái răng nữa.

...

Trong một căn phòng xa hoa của khách sạn, đèn treo trên tường chiếu rọi lẫn nhau, khiến khu vực kê bàn trải thảm sáng rỡ như ban ngày.

Klein đã biến thành dáng vẻ của Hermann Sparrow, ngồi trên ghế sô pha một người, vắt chân trái lên đùi phải.

Bên cạnh anh là "Người thắng cuộc" Enzo bị bản địa hóa, phía trước là một hàng bí ngẫu tà giáo.

Đây chính là bộ phận nhân viên có ý đồ hiến tế toàn bộ hành khách trên xe lửa hơi nước lúc trước, gồm cả người đàn ông có khối sưng đỏ trên má và trưởng tàu, nhân viên điều khiển đứng đầu.

Họ dùng các dáng vẻ khác nhau, từ những khu phố khác nhau đi đường vòng đến nơi này tụ tập.

"Ai bảo các ngươi làm hiến tế?" Klein thấp giọng hỏi.

Sau khi tấn thăng danh sách 4, trở thành "Ngụy pháp sư", anh không những có thể đọc được suy nghĩ từ tầng ý thức cạn của bí ngẫu, mà còn có thể lợi dụng khả năng khống chế "Dây linh thể" được tăng lên mà trực tiếp làm ra các chuyện thông linh tương tự.

Đương nhiên cấp bậc của bản thân bí ngẫu càng cao, thì hiệu quả thông linh càng kém.

Sau khi im lặng một chốc, trưởng tàu rõ ràng là người Ruen, có bộ dâu dày rậm kia đờ đãn mở miệng đáp:

"Là dụ lệnh của thần."

"Thần nào?" Klein nhận chén trà gốm từ tay "Người thắng cuộc" Enzo, nhấp một ngụm rồi hỏi.

Trưởng tàu ngây người đáp:

"Thần chính là thần, không có người khác."

Klein bỏ chén xuống, hỏi tiếp:

"Người ấy hạ thần dụ bằng cách nào? Cụ thể đã nói gì?"

Trưởng tàu kia chợt trở nên vô cùng cung kính:

"Ngài ấy thông qua thần vật để ban dụ lệnh, bảo chúng tôi dùng một lượng lớn sinh mệnh để hiến tế, làm vui lòng ngài ấy. Còn ngài ấy sẽ cho chúng tôi được bất diệt trong đất nước của ngài."

Hiến tế một lượng lớn sinh mệnh... thích những chuyện tương tự hơn cả Linh Giáo Đoàn, Học phái Hoa Hồng, từ trước đến nay họ nổi tiếng với cách hiến tế đẫm máu... Nhưng cách nói nhận được sự bất diệt ở trong đất nước của thần lại có chút gì đó tương tự với tư tưởng của Linh Giáo Đoàn, đương nhiên không loại trừ là cố ý bịa ra để lừa nhãng người này... Klein cân nhắc một hồi rồi nói:

"Thần vật gì?"

Vị trưởng tàu kia không trả lời, liếc mắt nhìn người đàn ông có vết sưng đỏ ở má.

Người đàn ông này lập tức lấy ra một thứ ở trong túi cạnh sườn áo:

Đó là một con búp bê vải giống như được làm bằng tay, có đôi mắt và miệng cong cong.

"Vào những thời điểm đặc biệt, thần sẽ thông qua nó để truyền đạt mệnh lệnh cho chúng tôi. Đây là thứ tôi mua ở ngoài chợ tạp hóa." Người đàn ông có vết sưng đỏ ở má nói đều đều, giọng không hề lên xuống.

Thứ này... Trong chớp mắt, Klein nghĩ đến rất nhiều khả năng, sau đó để "Người thắng cuộc" Enzo cầm lấy con búp bê vải kia, cẩn thận kiểm tra, nhưng không phát hiện ra chỗ bất thường nào.

Với kinh nghiệm của anh, vấn đề thực sự không nằm ở con búp bê, tình huống thế này sẽ chia làm hai loại:

Một là có ai đó ở nơi cách đó không xa, dùng con búp bê vải để che mắt, giả vờ làm thần linh.

Hai là thật sự có một tồn tại bí ẩn nào đó, đặc biệt đánh dấu thứ này, mượn nó để truyền đạt thần dụ.

"Nếu là giả thiết trước thì chắc chắn đã phát hiện ra các nhân viên tàu đều tử vong, bắt đầu có đề phòng... Nếu là giả thiết sau, có lẽ còn chưa phát hiện ra được gì..." Klein suy xét một hồi, để "Người thắng cuộc" Enzo đặt con búp bê vải kia lên chiếc bàn trước cửa sổ.

Còn anh lập tức đứng dậy, nháy mắt biến thành một nhân viên công tác khác của chuyến tàu, đứng vào cùng hàng với những kẻ tà giáo kia.

Sau khi "Người thắng cuộc" Enzo quay về, cũng bắt đầu biến đổi giống thế.

Không biết thời gian trôi qua bao lâu, bóng đêm ngày càng sâu. Đột nhiên trên mặt bàn đang chìm trong ánh trăng đỏ rực, con búp bê có mắt và miệng cong cong kia động đậy tứ chi, sau đó thong thả đứng lên.

Khi thân thể của búp bê vải đứng lên, tròng mắt không hề có chút thần thái, hoàn toàn không thể chuyển động của nó cũng theo đó nhìn về phía khu vực ánh trăng đỏ rực không thể chiếu đến. Người đàn ông có cục sưng tấy ở má và những kẻ tà giáo khác vốn đang lẳng lặng đứng đó, lúc này lần lượt cúi đầu xuống, giơ hai tay lên, giống như muốn làm tư thế cầu nguyện, thành kính nghe "thần dụ".

Chỉ hai ba giây sau, con búp bê vải rốt cuộc đứng thẳng người dậy, nó vừa định há cái miệng vốn không có lưỡi kia, phát ra giọng nói không thuộc về "cơ thể" này, thì toàn bộ động tác đột nhiên khựng lại, giống như máy móc bị rỉ sét nghiêm trọng.

Klein trốn trong người một kẻ tà giáo, ban nãy có nhìn thấy con búp bê này kéo dài "Dây linh tính" một cách kỳ dị, vì thế không chút do dự bắt đầu thao túng!

Trong căn phòng sáng ngời đèn tường, ánh sáng đột nhiên tối đi, con búp bê vải có mắt và miệng cong cong như bị rút mất xương sống trong chớp mắt, mềm oặt ngã xuống mặt bàn, không còn động tĩnh gì nữa.

Trong lúc một ngọn đèn đường cách đó hơn một nghìn mét nhấp nháy, Klein mất quyền khống chế cuộn "Dây linh thể" kia, lực lượng mượn con búp bê vải để giáng trần kia chỉ mất một hai giây đã nhảy ra khỏi phạm vi năng lực của anh!

Vù!

Trong phòng nổi lên gió lạnh thấu xương, thảm trải sàn bên trên có đặt chiếc bàn đột nhiên bị rút ra, cuốn lấy người đàn ông có cục sưng tấy ở má và phần lớn kẻ tà giáo, chỉ có Klein đang ngụy trang nhảy lên trước, mới thoát khỏi sự cố ngoài ý muốn này.

Đương nhiên, "Người thắng cuộc" Enzo vừa vặn đứng ở mép thảm, nên không bị ảnh hưởng gì.

Vù!

Gió rét cuốn cả chiếc thảm lên, bao chặt lấy mấy kẻ tà giáo, sau đó bịt kín miệng mũi họ, cuốn lấy yết hầu họ.

Cùng lúc đó, một chiếc bút máy bụng tròn trên bàn tự động rút nắp ra, bắn lên, cắm thẳng vào cổ người đàn ông có cục sưng tấy trên má kia, không hề có khe hở.

Khi thân thể của búp bê vải đứng lên, tròng mắt không hề có chút thần thái, hoàn toàn không thể chuyển động của nó cũng theo đó nhìn về phía khu vực ánh trăng đỏ rực không thể chiếu đến. Người đàn ông có cục sưng tấy ở má và những kẻ tà giáo khác vốn đang lẳng lặng đứng đó, lúc này lần lượt cúi đầu xuống, giơ hai tay lên, giống như muốn làm tư thế cầu nguyện, thành kính nghe "thần dụ".

Chỉ hai ba giây sau, con búp bê vải rốt cuộc đứng thẳng người dậy, nó vừa định há cái miệng vốn không có lưỡi kia, phát ra giọng nói không thuộc về "cơ thể" này, thì toàn bộ động tác đột nhiên khựng lại, giống như máy móc bị rỉ sét nghiêm trọng.

Klein trốn trong người một kẻ tà giáo, ban nãy có nhìn thấy con búp bê này kéo dài "Dây linh tính" một cách kỳ dị, vì thế không chút do dự bắt đầu thao túng!

Trong căn phòng sáng ngời đèn tường, ánh sáng đột nhiên tối đi, con búp bê vải có mắt và miệng cong cong như bị rút mất xương sống trong chớp mắt, mềm oặt ngã xuống mặt bàn, không còn động tĩnh gì nữa.

Trong lúc một ngọn đèn đường cách đó hơn một nghìn mét nhấp nháy, Klein mất quyền khống chế cuộn "Dây linh thể" kia, lực lượng mượn con búp bê vải để giáng trần kia chỉ mất một hai giây đã nhảy ra khỏi phạm vi năng lực của anh!

Vù!

Trong phòng nổi lên gió lạnh thấu xương, thảm trải sàn bên trên có đặt chiếc bàn đột nhiên bị rút ra, cuốn lấy người đàn ông có cục sưng tấy ở má và phần lớn kẻ tà giáo, chỉ có Klein đang ngụy trang nhảy lên trước, mới thoát khỏi sự cố ngoài ý muốn này.

Đương nhiên, "Người thắng cuộc" Enzo vừa vặn đứng ở mép thảm, nên không bị ảnh hưởng gì.

Vù!

Gió rét cuốn cả chiếc thảm lên, bao chặt lấy mấy kẻ tà giáo, sau đó bịt kín miệng mũi họ, cuốn lấy yết hầu họ.

Cùng lúc đó, một chiếc bút máy bụng tròn trên bàn tự động rút nắp ra, bắn lên, cắm thẳng vào cổ người đàn ông có cục sưng tấy trên má kia, không hề có khe hở.