Chương 1201 Khắc chế (2)
Mà đi xung đột với một vị Bán Thần không rõ chỉ vì một con tàu chở khách bình thường lại là hành động không lý trí, cho dù Nast là "Vua năm biển" cũng sẽ không tùy tiện làm ra chuyện như thế, trừ khi hai bên có đủ lợi ích trực tiếp hoặc là đứng ở hai phe đối lập.
Xuất phát từ góc độ này, Bán Thần đối diện chỉ đang che giấu tàu chở khách, chứ không hề làm ra hành động đánh trả, cũng chứng tỏ người này không muốn phát sinh xung đột dữ dội với "Hoàng đế đen" và "Vua năm biển", cho nên chỉ bày ra sự tồn tại như để uy hiếp.
Lúc này Byrd Mustang cho đám thủy thủ rời khỏi mạn thuyền, điều khiển "Hoàng đế đen" đổi hướng.
Đúng lúc này, một con đại bàng biển đầu đỏ vừa lớn vừa nặng đột nhiên rời khỏi đàn, bay về phía "Hoàng đế đen", lượn mấy vòng trên không trung của chiếc thuyền u linh này.
Trong lúc đám hải tặc còn đang mờ mịt, con đại bàng biển đầu đỏ này nhìn xuống boong tàu, dùng giọng của con người trầm thấp nói:
"Tôi muốn chào hỏi Bá tước."
Byrd Mustang ngây ra một giây, lập tức chuyển ánh mắt đến vị trí khoang thuyền.
Giọng nói đầy uy nghiêm của "Vua năm biển" Nast lại vang lên, không trực tiếp trả lời con đại bàng biển đầu đỏ kia, mà lệnh cho cấp dưới của mình:
"Cho người đó vào."
Byrd Mustang đang định làm theo mệnh lệnh, thì con đại bàng biển đầu đỏ kia đã lao mình xuống trong cơn mưa gió mịt mùng, cơ thể dần dần biến đổi, vặn vẹo uốn éo thành hình người.
Đến khi nó hạ xuống boong tàu, đã không còn hình dáng của đại bàng biển đầu đỏ nữa, mà là một người đàn ông đội mũ dạ cao cao, trang phục dạ hội, trên mặt đeo một chiếc mặt nạ lông chim.
Đồng tử Byrd Mustang thoáng phóng to, hắn dường như muốn nhìn đối phương rõ ràng hơn chút.
Nhưng bất kể hắn quan sát thế nào, từ chính diện cũng không thể phát hiện ra được sự bất thường nào từ người đàn ông lòe loẹt này, giống như vừa rồi chưa từng xuất hiện một con đại bàng biển đầu đỏ.
Vài giây sau, đồng tử Byrd Mustang phóng càng to hơn, bởi vì người đàn ông đeo mặt nạ lông chim kia đi ngang qua trước mặt hắn, để hắn thấy sườn người.
Thân hình người đàn ông giống như được mời tham gia tiệc tối này rất mỏng, chỉ dày bằng hai ngón tay chập lại!
Có một nháy mắt, Byrd Mustang dường như nhìn thấy người giấy đang đi lại, nhưng đối phương lại dày hơn người giấy một chút!
Quái vật... hắn khó khăn nuốt nước bọt, nhìn theo vị Bán Thần đáng sợ này đi về phía khoang thuyền.
Đám hải tặc trên boong tàu đồng loạt lùi lại mấy bước, dựa vào mép thuyền, dường như người vừa đi qua là một cơn ác mộng.
Với họ mà nói, người đàn ông có tỉ lệ vô cùng kỳ quặc này quả thực là hiếm có trong cuộc đời, khiến người ta cảm thấy kinh sợ hơn rất nhiều con quái vật từng được chứng kiến.
Bên ngoài phòng thuyền trưởng ở khoang tầng ba.
Klein nắm lấy tay nắm cửa, xoay tròn nó, mở cửa ra.
Anh để hình tượng của mình kỳ dị như thế là hành động nửa bị động nửa chủ động. Bị động là vì hình thể con đại bàng biển đầu đỏ không đủ lớn, sau khi chia một phần ra để chế tạo quần áo và mặt nạ, cho dù không cần nội tạng, cũng không thể đủ để tạo ra hình thể của con người bình thường. Chủ động ở chỗ anh bắt đầu lần mò và thử nghiệm sắm vai "Quỷ pháp sư", đã hơi có chú ý tưởng:
Pháp sư không phải điểm quan trọng, điểm quan trọng là dùng cách của pháp sư để thể hiện ra từ "Quỷ"!
Một tiếng "kẹt" rất nhỏ vang lên, cửa phòng đen kịt mở ra, để lộ cảnh tượng trong phòng thuyền trưởng:
Từng cây nến từ trên cao rủ ngược xuống, bên trái bốn mươi mốt cây, bên phải bốn mươi cây, số lượng không đồng đều, ở cuối hai hàng nến là một cái bục đen sì được dựng lên, vây quanh một chiếc ghế sắt màu đen.
Hình thể của "Vua năm biển" Nast lúc này khá bình thường, cao một mét chín, không giống hình tượng Người khổng lồ mà Klein gặp trước đó.
Trên đầu ông ta vẫn đội một chiếc vương miện hình tháp nhọn được thu nhỏ lại, trên người khoác áo choàng dài đen viền bạc, đường nét trên gương mặt cứng cáp, nếp nhăn trên trán hơi rõ, dưới cằm để một chòm râu màu đen không dài lắm, trong đôi mắt đen kịt lóe lên tia sáng đỏ thẫm, khiến người ta không tự giác được muốn cúi thấp đầu.
"Ta chưa từng gặp anh." Nast trầm giọng hỏi: "Ngài "Quỷ pháp sư"."
Klein tháo mũ xuống, cúi chào:
"Giờ thì quen rồi."
Giọng nói khiến linh thể phải run rẩy của Nast vang vọng trong phòng thuyền trưởng:
"Nói đi, vì sao anh muốn gặp ta?"
"Bá tước, tôi muốn biết ấn tượng của ngài về Đại đế Russell, mọi người đều biết ngài và cha ngài từng gặp đại đế không chỉ một lần." Klein không hề bị ảnh hưởng, đáp lại.
Nast quét mắt nhìn Bán Thần như người giấy trước mặt, tia sáng đỏ thẫm trong mắt hơi sáng lên một chút:
"Ngồi xuống trước đi."
Ông ta còn chưa dứt lời, Klein đã cảm nhận được một áp lực mạnh mẽ, thân bất do kỷ mà muốn nghe theo mệnh lệnh, ngồi xuống ghê bên cạnh.
Có điều, đây là chỉ bí ngẫu anh đưa đến, "Dây linh thể" bị búng một cái, bóng người mỏng như quyển sách nhanh chóng đứng vững lại.
Đợi đến khi áp lực được cởi bỏ, Klein mới tùy ý kéo chiếc ghế dựa lại gần, đặt ở cửa, ngồi đối diện cách một đại sảnh với "Vua năm biển" Nast.
Tuy vị Vua Hải Tặc kia có chiều cao hơn 1m90, ngồi trên bục màu đen khá cao, dùng tư thái từ trên cao nhìn xuống, nhưng Klein cũng không hề yếu thế, trở tay đội lại chiếc mũ dạ cao cao.
Sau một quãng im lặng ngắn ngủi, Nast có phong hào Bá tước Bạch Phong chính thống cất giọng uy nghiêm nói:
"Cho ta câu trả lời về lý do anh muốn đặt câu hỏi."
Thân thể hơi mảnh khảnh của Klein nhàn nhã dựa về sau:
"Lý do chính là, thời điểm ngài cần giao dịch với tôi trong tương lai, không cần phải nghe thấy các yêu cầu cùng loại."
Trong đôi mắt đen của Nast lóe lên tia sáng đỏ sẫm, ông ta nói:
"Trên thế giới này vẫn còn thánh giả sống sót, về cơ bản ta đều quen biết, nhưng không bao gồm anh."
Klein vuốt nhẹ mặt nạ lông chim đang che trên mặt, chỉ cười không đáp, mà hỏi ngược lại:
"Ngài từng gặp Charles Latour rồi sao?"
"Ta từng gặp ngài ấy hai lần trong cung điện của Đại đế Russell, cũng tiếp xúc với khá nhiều thành viên của hội Mật Tu." "Vua năm biển" Nast dùng giọng điệu trần thuật đều đều nhưng cực kỳ có uy nghiêm để đáp lại.
Khá nhiều thành viên hội Mật Tu... Có rảnh thì giới thiệu cho mọi người làm quen... Klein không nhịn được thầm than thở hai câu.
Anh lập tức mỉm cười nói:
"Tôi cũng từng gặp Charles Latour."
Nast giơ tay vuốt ve chòm râu màu đen không dài lắm, bóng dáng vốn cao lớn dường như cũng to lên một chút, khiến bầu không khí trong phòng thuyền trưởng thêm phần tù túng, u ám không ánh sáng.
Qua mấy giây, ông ta dùng tư thái từ trên cao trông xuống nhìn chằm chằm Klein nói:
"Ấn tượng của ta đối với Đại đế Russell rất đơn giản."
"Không có người nào thích hợp trở thành "Hoàng đế đen" hơn ngài ấy."
Ông ta không giải thích hàm nghĩa và phương hướng cụ thể của "Hoàng đế đen", cũng không quan tâm vị Bán Thần đối diện có nghe hiểu hay không.
Vậy à... Nhìn từ lời nói cua "Vua năm biển", tuy trong nhật kí đại đế thể hiện ra là đến những năm cuối mới hạ quyết tâm chuyển sang con đường "Hoàng đế đen", cũng làm các chuẩn bị tương ứng, nhưng trên thực tế, từ sớm ngài ấy đã có những nhận thức và khuynh hướng nhất định, bất tri bất giác thể hiện ra, cũng sắp xếp khá nhiều bố cục từ sớm... Klein nghĩ như có điều hiểu ra.
Anh tin rằng nhận thức của "Vua năm biển" Nast đối với Đại đế Russell cũng chừng như thế, dù sao chỉ từng gặp hai lần, thế là anh chuyển sang hỏi:
"Lúc tuổi già, đại đế có lệnh cho ngài hoặc cha của ngài làm việc bí mật gì không?"
Vương miện hình tháp nhọn trên đỉnh đầu Nast hơi lắc lư, ông ta trầm giọng nói:
"Từng có người hỏi ta câu hỏi tương tự."
Klein bật cười một tiếng, to gan suy đoán:
"Bernarde?"