← Quay lại trang sách

Chương 1210 Lần đầu giảng đạo (2)

Làm thế là vì anh lo vị đại chủ tế, Thiên sứ trong lĩnh vực tử vong Hydra này vẫn nhiệt tình với kế hoạch Tử thần nhân tạo, thỉnh thoảng sẽ chỉ thị cho đám người Patrick làm thí nghiệm mới.

Đồng thời, anh cũng phải cam đoan trước khi nữ tiến nắm giữ thêm một bước "Tính duy nhất" con đường "Tử Thần", Hydra và hai vị thánh giả khác sẽ không phát giác ra manh mỗi, tránh việc họ làm ra hành động đối phó có tính dữ dội.

Blaine vẫn không có dị nghị nào khác.

"Vâng, thưa ngài quyến giả!"

Sau khi giao hai việc quan trọng nhất, Klein tuy ngoài mặt không có cảm xúc gì, nhưng trong lòng lại thả lỏng một chút, anh cân nhắc rồi nói:

"Điều thứ ba, nếu tôi không triệu kiến, thì ông không được chủ động tới tìm tôi, bình thường liên lạc qua tín sứ."

"Ông cũng biết ở tinh giới có rất nhiều sự tồn tại không muốn thấy thần sống lại."

Patrick Bryan gật mạnh đầu:

"Tôi rõ rồi."

"Câu triệu hồi tín sứ của tôi là "linh hồn lang thang trên thượng giới, sinh vật tuyệt đối thân thiện, cộng sự khế ước của Patrick Bryan."

Quả nhiên, một vị Bán Thần con đường "Tử Thần" không thể không có tín sứ... bình thường mà nói, danh sách 6 con đường này đã có thể nắm giữ rồi... Klein không do dự, nói bằng tốc độ không nhanh không chậm:

"Nhớ kỹ, câu triệu hồi tín sứ của tôi là "linh hồn quanh quẩn trong hư vọng, sinh vật thân thiện bằng lòng cho sử dụng, tín sứ chỉ thuộc về một mình Hermann Sparrow". Ừm, bất kể là nhận tin hay gửi tin, đều cần một đồng vàng để hoàn thành hiệp nghị."

Klein cố ý để lộ ra sự liên hệ giữa Hermann Sparrow và thân phận Dwayne Dantes, chủ yếu là muốn xem đối phương sẽ có phản ứng gì.

"Hermann Sparrow..." Patrick Bryan nghi hoặc lặp lại cái tên này, lập tức như hiểu ra, bất ngờ gọi lên: "Điện hạ Quan chấp chính tử vong?"

Cũng may, tuy là sản phẩm phụ của nghi thức, lại sùng bái cuồng nhiệt, nhưng ít ra vẫn có chỉ số thông minh bình thường, có thể thu thập tin tức và hoàn thành phân tích vấn đề một cách có ý thức... Klein khẽ thở ra, mỉm cười đáp lại:

"Không phải tôi, người là thầy của tôi."

Blaine như có suy nghĩ, gật đầu, cảm thấy mình đã nắm chính xác toàn bộ sự việc.

Klein đoán ra được suy nghĩ của ông ta, nhưng không để ý, vắt chân phải lên chân trái, hai bàn tay đan lại đặt trên đầu gối, hỏi:

"Ông có hiểu biết gì về các phe phái khác của Linh Giáo Đoàn?"

Patrick Bryan một lần nữa ngồi xuống:

"Nhánh hùng mạnh nhất trong Linh Giáo Đoàn chính là phái hoàng gia. Họ lấy hậu duệ của thần làm trung tâm, sáng lập ra nhiều tổ chức.."

"Thủ lĩnh trước mắt của họ là một vị hậu duệ của thần có huyết mạch khá loãng, tên là Sia Palenque Eggers. Cô ấy hoặc là Thiên sứ, hoặc là chấp chưởng di vật quan trọng của thần, tự xưng là "Nữ hoàng trắng xám"...

"Ngoại trừ cô ta ra, thì phái hoàng gia còn có năm vị thánh đồ, một phần là Bán Thần chân chính, một phần dựa vào vật phong ấn..."

"Ngoài phái hoàng gia và chúng tôi, thì những nhánh còn lại đều yếu kém. Chủ yếu nhất là phái yên giấc, phái Minh Giới... Toàn bộ họ cộng vào mới có ba vị cường giả thực lực tương đương với thánh đồ..."

Đợi Blaine nói xong, Klein gật đầu rất khẽ:

"Hôm nay tới đây thôi, sau này có việc gì thì cứ việc liên lạc với tôi."

"Vâng, thưa ngài quyến giả." Patrick Bryan đứng dậy cúi chào, rồi lùi ra cửa.

Cửa phòng lặng lẽ mở ra, "bóng người" uốn éo lướt ra ngoài, gió dữ thổi ào ào.

Đợi tất cả trở lại yên tĩnh, Klein nhìn cánh cửa gỗ đã đóng lại, đi tới bên cửa sổ, kéo rèm ra, nhìn xuống đường.

Nơi đó không biết từ khi nào đã xuất hiện vài cỗ xe ngựa, phía trước mỗi một cỗ đều treo hai ngọn đèn bão, ánh đèn vô cùng nhợt nhạt, nhuộm màu xanh lục âm u, khiến xung quanh trở nên lờ mờ.

Trong cảnh tượng mơ hồ như vậy, từng bóng người gần như trong suốt đứng vây quanh hai bên cạnh và cả đằng sau đằng trước, đều mặc quần áo hư ảo như lễ phục, có vẻ khá nghiêm trang.

Đợi đến khi Patrick Bryan từ giữa không trung đáp xuống, quay về nơi đó, những bóng người này đồng thời phủ phục xuống, cung kính nghênh đón vị Bán Thần và linh bên cạnh ông ta bước lên mấy cỗ xe ngựa chỉ có thể nhìn thấy lờ mờ, sau đó đoàn xe tiền hô hậu ủng lái về phía xa.

Ánh sáng nhợt nhạt nhuộm màu xanh lục âm u ngày càng mờ đi, cuối cùng biến mất trong bóng tối, giống như chưa bao giờ xuất hiện.

Klein thu lại ánh mắt, vẻ mặt hơi trầm ngâm, tự lẩm bẩm trong lòng:

"Tuy chuyện Patrick Bryan nhận được thần dụ bắt nguồn từ việc nữ thần cân nhắc về các phương diện, nhưng mình cứ luôn cảm thấy dòng chảy ngầm ở Backlund, thậm chí là ở toàn thế giới ngày càng mãnh liệt hơn."

"Không biết từ khi nào, chúng đã cuộn lên thành sóng dữ..."

Nghĩ đến đây, Klein không chần chừ thêm nữa, quyết định lập tức liên lạc với Ma nữ Triss, xác nhận bên kia chưa xảy ra biến cố gì.

Ban đêm ánh trăng trong trẻo, trong vườn hoa số 160 phố Berklund.

Một con chuột màu xám từ trong hang lạo xạo bò ra, chạy xuống phía dưới ban công phòng ngủ chính.

Một thứ màu đen đặc quánh như hồ dán theo đó bay xuống, đội lên đỉnh đầu con chuột như biểu diễn xiếc.

Nó nhanh chóng xoay người, chạy ra khỏi số 160 phố Berklund, đi đến cửa vào cống thoát nước gần đó.

Lúc này, con chuột màu xám hơi nhấc nửa thân trên, thò ra hai móng vuốt.

Móng vuốt của nó bỗng mọc dài ra một cách kỳ dị, những cuộn cơ thịt xuất hiện trên chân trước mắt thường có thể nhìn thấy được!

Sau đó, nó dựa vào đôi chân trước biến dị, gắng gượng mở nắp cống ra, gần như không phát ra chút âm thanh nào!

Chưa dừng ơ đó, con chuột màu xám này chui vào cống thoát nước, chạy một mạch đến nơi mà ma nữ Triss đang trốn.

Nó chạy ở trong xó xỉnh một hồi, lật ra một miếng kính vỡ ở trong bùn đất.

Làm xong mọi việc, thứ màu đen như hồ dán đang đội trên đỉnh đầu con chuột màu xám kia bị hất rơi xuống một góc sạch sẽ, còn bản thân nó thì lùi tới góc tường, để cơ thể mình tùy ý rộng dài ra như bị người vô hình kéo giãn, biến thành một người đàn ông trung niên mặc áo khoác đỏ thẫm, đội mũ tam giác cũ kỹ, giống hệt "Thượng tướng máu" từng sống trên biển trước kia.

Nhưng, Senol này ngay cả cơ thể lẫn quần áo chỉ là một lớp mỏng manh, giống hệt như người giả được cắt bằng giấy.

"Con chuột này cũng coi như béo..." "Thượng tướng máu" giống người giấy giơ tay sờ cằm, bị gió lạnh trong cống thoát nước thổi thiếu chút nữa bay mất.

Người nói chính là Klein, anh đang ở trong phòng ngủ, thao túng "Dây linh thể", để một con chuột chuyển hóa thành bí ngẫu, phái nó mang theo "tài liệu nghi thức", đến cống thoát nước thử liên lạc với ma nữ Triss.

"Senol" có cánh tay đung đưa theo gió và động tác không ngừng vặn vẹo cong thắt lưng, nhặt thứ màu đen như hồ dán kia, đây là vật phẩm mà Triss dùng lửa đen đốt một lọn tóc để lại, dùng làm nghi thức liên lạc.

Ngay sau đó, anh lau khô mảnh kính vỡ kia, cầm tài liệu trong tay bôi lên trên.

Sau khi hoàn thành bước này, Klein để bí ngẫu cầm "gương" lùi ra sau hai bước, dán lên trên tường mọc đầy rêu xanh, giống hệt một bức tranh trường phái tả thực.

...