Chương 1215 Quyết định của Herrell (1)
Bảy giờ ba mươi phút tối, số 39 phố Berklund, nhà của nghị viên Macht.
Klein mặc vest đuôi tôm vừa xuống khỏi xe ngựa, vừa gài nút áo, được đèn đuốc và đài phun nước làm nền, bước vào sảnh chờ, gặp Mori Macht mặc quân phục màu ô liu, đeo dải lụa màu cam, cài huân chương chiến đấu.
Vợ ông ta Liana mặc một bộ váy dài lộ vai, mỉm cười nói với Dwayne Dantes:
"Chào đón ngài, nhà lữ hành của chúng ta. Mọi người đều đang chờ ngài chia sẻ những gì được nhìn thấy ở đông tây Byron lần này."
"Vậy tôi có nên tìm một tờ báo, mở một chuyên mục lữ hành không?" Klein dùng cách nói đùa để đáp lại.
Nghị viên Macht biết rõ Dwayne Dantes đến nam đại lục cụ thể là để làm ăn, hơn nữa còn là từ sự giới thiệu của mình, cho nên sau khi cười với đối phương, bèn chủ động tiến lên ôm một cái, cũng đè thấp giọng nói:
"Làm rất tốt!"
Klein cười gật đầu, hỏi:
"Có thích mòn quà không?"
Ý anh là chỉ chai rượu nho thung lũng có thể dùng để pha cốc tai vị chua.
"Quá tuyệt vời, đó là hương vị luôn khiến tôi hoài niệm." Nghị viên Macht thành khẩn đáp.
Klein đang định tiến vào đại sảnh, lại phát hiện có điểm không bình thường, tùy ý nhìn lướt qua xung quanh, hơi nghi hoặc hỏi:
"Tiểu thư Herrell không có nhà?"
"Đã tới trường nữ sinh công lập học rồi sao?"
Phu nhân Liana thở dài nói:
"Vẫn chưa, nó chỉ bị ốm thôi. Phải tháng chín mới tới trường công lập."
"Bị cảm à?" Klein tỏ vẻ quan tâm mà một vị khách nên làm.
Nghị viên Macht bất đắc dĩ cười nói:
"Không phải, mấy hôm trước nó tới trang viên ở ngoại ô, bị một con chuột phát điên cắn bị thương. Vết thương vẫn chưa hoàn toàn lành lại."
Herrell bị cắn... bị một con chuột phát điên cắn... Klein gật đầu như có điều suy nghĩ:
"Đã đi khám bác sĩ chưa?"
"Ừm, vậy con chuột kia đã bắt được chưa?"
"Bác sĩ đã tiêm thuốc phòng lây bệnh rồi." Nghị viên Macht đáp qua loa: "Con chuột kia thì không tìm được, có lẽ chúng tôi nên nuôi mấy con mèo ở trang viên."
Bảy giờ ba mươi phút tối, số 39 phố Berklund, nhà của nghị viên Macht.
Klein mặc vest đuôi tôm vừa xuống khỏi xe ngựa, vừa gài nút áo, được đèn đuốc và đài phun nước làm nền, bước vào sảnh chờ, gặp Mori Macht mặc quân phục màu ô liu, đeo dải lụa màu cam, cài huân chương chiến đấu.
Vợ ông ta Liana mặc một bộ váy dài lộ vai, mỉm cười nói với Dwayne Dantes:
"Chào đón ngài, nhà lữ hành của chúng ta. Mọi người đều đang chờ ngài chia sẻ những gì được nhìn thấy ở đông tây Byron lần này."
"Vậy tôi có nên tìm một tờ báo, mở một chuyên mục lữ hành không?" Klein dùng cách nói đùa để đáp lại.
Nghị viên Macht biết rõ Dwayne Dantes đến nam đại lục cụ thể là để làm ăn, hơn nữa còn là từ sự giới thiệu của mình, cho nên sau khi cười với đối phương, bèn chủ động tiến lên ôm một cái, cũng đè thấp giọng nói:
"Làm rất tốt!"
Klein cười gật đầu, hỏi:
"Có thích mòn quà không?"
Ý anh là chỉ chai rượu nho thung lũng có thể dùng để pha cốc tai vị chua.
"Quá tuyệt vời, đó là hương vị luôn khiến tôi hoài niệm." Nghị viên Macht thành khẩn đáp.
Klein đang định tiến vào đại sảnh, lại phát hiện có điểm không bình thường, tùy ý nhìn lướt qua xung quanh, hơi nghi hoặc hỏi:
"Tiểu thư Herrell không có nhà?"
"Đã tới trường nữ sinh công lập học rồi sao?"
Phu nhân Liana thở dài nói:
"Vẫn chưa, nó chỉ bị ốm thôi. Phải tháng chín mới tới trường công lập."
"Bị cảm à?" Klein tỏ vẻ quan tâm mà một vị khách nên làm.
Nghị viên Macht bất đắc dĩ cười nói:
"Không phải, mấy hôm trước nó tới trang viên ở ngoại ô, bị một con chuột phát điên cắn bị thương. Vết thương vẫn chưa hoàn toàn lành lại."
Herrell bị cắn... bị một con chuột phát điên cắn... Klein gật đầu như có điều suy nghĩ:
"Đã đi khám bác sĩ chưa?"
"Ừm, vậy con chuột kia đã bắt được chưa?"
"Bác sĩ đã tiêm thuốc phòng lây bệnh rồi." Nghị viên Macht đáp qua loa: "Con chuột kia thì không tìm được, có lẽ chúng tôi nên nuôi mấy con mèo ở trang viên."