← Quay lại trang sách

Chương 1235 Khúc dạo đầu (1)

Thứ này vượt qua phạm vi năng lực của bản thân mình. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là có thể trúng mục tiêu. Ừm, thứ này vốn được sức mạnh của sương mù xám phù trợ... Hai viên đạn này hẳn là cùng cấp bậc với bùa chú "Kẻ ăn cắp vận mệnh", tuy "Trùng linh" của mình còn không bằng "Trùng thời gian" của Amon và Pares, nhưng sức mạnh từ không gian thần bí phía trên sương mù xám mà mình có thể điều động được lúc trước rõ ràng là không bằng bây giờ... Vậy thì gọi chúng là, ừm, "Viên đạn khống chế linh hồn"..." Klein lấy ra súng ngắn "Chuông tang" từ bao súng dưới nách, xoay ổ đạn, nhét hai "Viên đạn khống chế linh hồn" màu bạc đen vào trong.

Tiếp đó, anh lấy giấy viết thư ở bên cạnh tế đàn ra, bắt đầu viết:

"... Nhiệm vụ tiếp theo của các ông là tìm kiếm bùa chú hoặc viên đạn phi phàm có cấp bậc khá cao. Mong thần sẽ tồn tại cùng các công."

"Đưa ra cho ông ba yêu cầu..."

Phong thư này được viết cho Patrick Bryan của phái Tử thần nhân tạo Linh Giáo Đoàn.

Có thuộc hạ mà không dùng, khác nào để lãng phí? Klein vừa lẩm bẩm, vừa gấp giấy viết thư lại, từ tế đàn vừa rồi triệu hồi ra tín của Patrick Bryan.

Trên mặt bàn của anh, từng ngọn lửa đen sì đột nhiên bốc lên, nhanh chóng ngưng tụ lại một chỗ, hóa thành một con chim nửa trong suốt có lông dài màu u ám.

Sinh vật linh giới này liếc Klein một cái, thong thả cúi thấp đầu, ngậm lấy tờ giấy viết thư.

Nhìn nó biến mất, Klein khẽ gật đầu, trong lòng lại tự nói một câu:

"Cộng sự khế ước của Patrick cũng có cấp bậc không thấp đâu..."

Anh nhanh chóng thu lại suy nghĩ, rút ra một tờ giấy viết thư khác, lưu loát viết:

"... Tôi đã nhận được sự đồng ý của Bí Ẩn. Anh có thể thử thu thập vật phẩm cấp bậc Bán Thần con đường "Kẻ ăn trộm". Ngoài ra, tôi đã tìm được cách nhìn thấu thế thân và đánh cắp vận mệnh, anh không cần nôn nóng quá."

"... Anh có biết cách chế tạo ra bóng tối bao hàm cả giấc mơ tạm thời không?"

"... Nếu anh có thời gian, có thể đến Tingen một lần, giúp tôi dùng "3-0782" chế tác "Viên đạn ảo ảnh nắng", trong thánh huy mặt trời biến dị cất chứa một giọt thần huyết của "Mặt Trời Vĩnh Hằng"... Chỉ khi gắng hết sức nâng cao sức mạnh của bản thân, mới có thể nắm chắc việc đối phó với phân thân của Amon..."

Số 7 phố Pepinster, Leonard chạy một chuyến vè nhà tham gia tụ hội Tarot vừa định ra ngoài, tới Giáo đường St. Samuel, xuống lòng đất xem tư liệu, để chuẩn bị trước cho hành động trấn an linh hồn buổi tối. Trước mắt anh ta đột nhiên hoa lên, nhìn thấy một tín sức có bốn cái đầu tóc vàng mắt đỏ mặc một chiếc váy dài rườm rà u ám.

Là một "An hồn sư", anh ta có thể nhìn thấy trực tiếp sinh vật loài linh thể.

Nhận được thư gửi của Klein, Leonard còn chưa kịp nói tiếng cảm ơn, Reinette Tincole đã xoay người, đi vào hư không, không hề dừng lại chút nào.

"... Ông cụ, vì sao Klein lại có tín sứ cấp bậc này? Đây là phúc lợi của quyến giả?" Leonard không nhịn được đè thấp giọng, hỏi Pares Zoroaster.

Lúc đầu anh ta còn tưởng đây là bố trí tiêu chuẩn của thành viên hội Tarot, sau đó phát hiện mình nghĩ hơi nhiều.

Giọng nói hơi già nua của Pares Zoroaster lập tức cười khẩy một tiếng:

"Hẳn là thuộc về một mình Klein Moretti. Mỗi người đều có những cuộc gặp gỡ đặc thù, đúng không? Cho dù loại người như cậu chẳng phải cũng giống vậy hay sao?"

"Ha ha, tôi còn tưởng rằng cậu sẽ dùng chữ "Thiên sứ không trọn vẹn" để miêu tả cô ta. Kết quả lại đổi thành "tín sứ cấp bậc này", không tệ, vẫn còn nhớ lời nhắc nhở của tôi."

Leonard bĩu môi, mở giấy viết thư ra, đọc nội dung bên trên.

"Quả nhiên là quyến giả của Bí Ẩn và Vận Mệnh..." Pares Zoroaster dùng đôi mắt của Leonard, lướt qua đoạn mở đầu.

Leonard không thấy mặt đất, trực tiếp lùi về sau mấy bước, ném mình vào cái ôm của ghế sô pha, sau đó mới nói:

"Klein có thể nhìn thấy thế thân và đánh cắp vận mệnh... Chúng ta cũng không cần phải gấp rút thu thập vật phẩm cấp bậc Bán Thần con đường "Kẻ ăn trộm" nữa."

"Cho dù cậu gấp rút, cũng không biết phải đi đâu để thu thập." Pares cười nhạo một tiếng.

Cho dù là hội nhóm của các ẩn sĩ Vận Mệnh, vật phẩm cùng loại cũng phải rất nhiều năm mới xuất hiện một lần, mà lần triệu tập tiếp theo là cuối năm nay.

Leonard nhất thời không tìm ra lời đáp lại, đành phải chuyển ánh mắt đến hai đoạn nội dung phía sau.

Sau khi im lặng một lát, anh ta khẽ cười một tiếng:

"Tôi vẫn luôn thắc mắc, thời điểm đối diện với Megoos, Klein lấy đâu ra bùa chú cao cấp lĩnh vực "Mặt Trời". Lúc trước tôi còn tưởng rằng là do vị "Quan chấp chính tử vong" kia cho, nhưng lại không hiểu lắm một Thiên sứ lĩnh vực "Tử vong" thu thập bùa chú cao cấp lĩnh vực "Mặt Trời" làm gì? Tự sát à? Bây giờ thì cuối cùng cũng hiểu."

"Ông cụ, tôi cũng không phải chưa từng nắm giữ "3-0782". Vì sao ông lại không phát hiện bên trong đó cất giấu một giọt thần huyết "Mặt Trời Vĩnh Hằng"? Nếu ông có thể đánh cắp được chút sức mạnh từ trước, thì lúc đó sẽ không, sẽ không..."

Leonard vốn định dùng việc này để chế giễu ông cụ, nhưng nói được một đoạn lại im lặng.

Pares Zoroaster thở dài trong đầu anh ta:

"Nếu giọt thần huyết kia có thể dễ dàng phát hiện ra, thì huy chương mặt trời biến dị đã không ở Tingen."

Leonard im lặng mấy giây, quay sang hỏi:

"Vậy tôi nên làm thế nào để tìm cơ hội lấy được thánh huy đó, chế tác bùa chú "Dương viêm"?"

Tuy trong thư Klein nói rất nhẹ nhàng, nhưng Leonard biết, đây không phải là việc dễ giải quyết, bởi vì anh ta không còn là "Kẻ Gác Đêm" của thành phố Tingen nữa, cho dù hiện giờ quay về gặp đồng nghiệp và đồng đội trước kia, cũng không có tư cách đi vào cánh cửa Chanis.

Nghe câu hỏi của anh ta, Pares Zoroaster tức giận nói:

"Chuyện nhỏ nhặt này còn hỏi tôi, tự cậu không nghĩ ra à?"

Leonard mất tự nhiên ho khan một tiếng, vội vàng điều động các tế bào não, bắt đầu nghiêm túc tìm kiếm biện pháp:

"Hiện giờ mình phải một mình hành đông, nhưng Tổng giám mục cho mình quyền lực điều động "Kẻ Gác Đêm" địa phương ở những khu vực liên quan đến giúp đỡ."

"Ừm, nếu những linh hồn ở Backlund này đều được trấn an, nhưng mình vẫn chưa tiêu hóa được ma dược, liệu có thể phát tiển đến giáo khu khác không?"

"Lúc này, nếu Tingen vừa vặn cũng xảy ra chuyện ma quái, vậy thì mình có thể quay về một cách hợp lý, điều động hai vị "Kẻ Gác Đêm", lấy "3-0782" dùng..."

Đợi Leonard "lẩm bẩm" xong, Pares Zoroaster bật cười nói:

"Cũng được, mới thế đã tìm ra được ý tưởng rồi."

"Nhưng cậu có nghĩ tới việc cậu chỉ đi trấn an chứ không phải là tịnh hóa, làm thế sẽ mâu thuẫn với việc dùng "3-0782", dễ khiến người khác nghi ngờ."

Leonard nhận được lời khẳng định, lập tức mỉm cười:

"Ông cụ, việc này ông không hiểu thì phải? Lúc đầu tôi gia nhập tiểu đội "Kẻ Gác Đêm", trong giáo dục được tiếp nhận có một điều: người có năng lực tịnh hóa thì khi trấn an mới đạt được hiệu quả tốt nhất."

"Đại đế Russell cũng từng nói, giải quyết vấn đề phải một tay giơ gậy, một tay giơ cà rốt."

Pares Zoroaster lập tức "ha" một tiếng:

"Vậy cứ làm theo lời cậu nói đi. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là trong một hai tuần cậu có thể hoàn thành nhiệm vụ mà Anthony Stevenson giao. Nếu đến khi hành động thanh trừ Amon chính thức tiến hành mà vẫn chưa lấy được viên đạn "Ảo ảnh nắng" thì cũng khỏi cần nữa."

Leonard nhớ lại một loạt nhiệm vụ được liệt kê chi chít trong tờ giấy kia, trán nhất thời nhăn lại.

Anh ta lập tức ép mình quên đi phiền não nào, thầm lẩm bẩm trong lòng:

"Không biết nhiệm vụ trừng phạt Huyết tộc kia bao giờ mới có thể bắt đầu..."

"Cũng không biết Huyết tộc có vật phong ấn cấp bậc Bán Thần con đường "Kẻ ăn trộm" không?"

"Thế giới giấc mơ tạm thời... Mình có thể tạo ra được, có thể tìm cơ hội làm thành bùa chú, nhưng sức mạnh cỡ này có thể chống chọi lại sự ăn mòn của bóng tối ở "Vùng đất bị thần vứt bỏ" sao?"

...