Chương 1248 Chương nhạc số 2 (2)
Sau khi mười hai tiếng chuông vang lên, Emlyn lại cất bước, vòng qua đài phun nước, xuyên qua bầy bồ câu đang đáp xuống, đi tới một cửa vào khác của quảng trường thánh Hillland.
Anh ta lập tức nhìn thấy Ernes Boyar đang hơi cong thắt lưng, không dám di chuyển nửa bước, nhìn thấy xe ngựa bị lật nghiêng, con ngựa buồn chán vẫy đuôi và phu xe đang mang vẻ mặt đau đớn.
Emlyn đi qua, rút một xấp tiền trong ngực ra, đếm 100 bảng tiền mặt đưa cho phu xe:
"Đây là tiền bồi thường cho anh."
"Hả?" Phu xe vừa sửng sốt vừa vui mừng.
Cỗ xe ngựa thuê này cũng không thuộc về anh ta, anh ta chỉ là một người làm thuê bình thường, sau khi ngựa hoảng sợ, khiến thùng xe bị hỏng, đầu tiên là anh ta nhất thời đau lòng, tiếp đó cảm xúc hoảng sợ và tuyệt vọng chiếm cứ đầu óc.
Nhìn từ cái gọi là hợp đồng và những chuyện tương tự phu xe từng gặp phải trong mấy năm nay, tai nạn này thuộc về trách nhiệm của anh ta, nếu yêu cầu phải bồi thường, thì với thu nhập và gia cảnh của anh ta, việc này chẳng khác nào phá sản.
Trong một thời gian ngắn ngủi như thế, đủ mọi suy nghĩ trồi lên trong đầu phu xe, chủ yếu là chia làm ba loại. Thứ nhất là đe dọa quý ngày sợ đến ngây người trước mắt này, để anh ta bồi thường, tránh việc gia đình mình tan rã, con cái còn nhỏ tuổi phải vào nhà xưởng phi pháp làm việc vì chuyện này. Thứ hai là lập tức dắt theo con ngựa này tìm thành viên xã hội đen, bán nó đi, sau đó quay về nhà, cùng vợ và con cái rời khỏi Backlund. Thứ ba là sắp xếp cho người nhà chuyển ra khỏi nơi ở đang thuê, còn mình thì đi tìm chủ xe ngựa cầu xin, hi vọng có thể trả góp, nếu đối phương không đồng ý thì tình nguyện ngồi tù, không đền một penny nào.
Lúc này, thình lình có một trăm bảng tiền mặt nện thẳng vào lòng phu xe, khiến đầu óc anh ta choáng váng, không biết nên nói gì.
Một trăm bảng đủ để mua một cỗ xe ngựa cho thuê mới, hơn nữa còn thừa rất nhiều!
Emlyn phớt lờ phu xe, nhìn về phía Ernes nói:
"Không sao rồi."
Cậu không phải là vấn đề lớn nhất sao? Cậu ở đây rồi thì sao lại gọi là không sao? Ernes vừa lẩm bẩm, vừa xoay tròn chiếc nhẫn đá quý màu lam thẫm trên tay trái.
Không biết vì sao, anh ta cảm thấy nên tin tưởng Emlyn White, thậm chí muốn tới gần đối phương.
Emlyn liếc mắt một cái, bỗng nhiên xoay người, bước nhanh vào một con ngõ nhỏ.
Ernes theo bản năng sải chân ra, đi theo ngay sau, trong tay vẫn cầm tờ báo kia.
Hai Huyết tộc này, một người chạy, một người đuổi, tốc độ đều cực nhanh, nhưng lại không dám để lộ ra những chỗ khác với người bình thường.
Sau khi hai Huyết tộc kia chạy rất xa, rời khỏi phạm vi cảm ứng linh tính của mình, Bá tước Mistral mới dùng sự liên hệ giữa hai bên nhờ đôi nhẫn "Lời thề hoa hồng", ung dung đuổi theo phía sau.
Emlyn khi thì đi vòng, khi thì xuyên ngang, khi từ một con đường khác quay về nơi vừa đi qua, khiến người ta không đoán được mục đích của anh ta là nơi nào. Mà Ernes hệt như con bò tót nhìn thấy lá cờ đỏ, dù thế nào cũng không chịu bỏ qua, nhanh chóng đuổi theo phía sau.
Bất tri bất giác, hai vị Huyết tộc đã đi tới con phố Rose khu South Bridge.
Lúc này, Emlyn đột nhiên tăng nhanh tốc độ, kéo ra cả tàn ảnh như không sợ bị người ta phát hiện, vọt vào giáo đường Harvest.
Ernes cũng làm ra hành động y hệt.
Không ổn! Bá tước Mistral ở phía xa xa vừa mới định hạ xuống, ngăn cả bước tiếp theo, thì bóng dáng Ernes đã biến mất trong cửa giáo đường Harvest.
Rắc!
Viên gạch dưới chân Mistral bỗng vỡ nát.
Sau khi tiến vào giáo đường, Ernes đột nhiên hiểu ra trong lòng, lập tức nhìn thấy phía trên cùng của một loạt hàng ghế ngồi, có một bóng người mặc quần áo giáo sĩ màu nâu đứng lên, cả người như một ngọn núi.
Cùng lúc đó, toàn bộ giáo đường trở nên nặng trĩu, cực kỳ vững chắc, hệt như gắn liền thành một thể với mặt đất!
Đầu óc Ernes nhất thời ù một tiếng, vang lên một giọng nói khác:
"Sau khi tỉnh lại khỏi thôi miên tầng thứ nhất, ném toàn bộ vật phẩm trên người anh về phía Emlyn White."
Soạt soạt soạt! Ernes cởi thắt lưng, rút ghim cài cổ áo, đem từng món vật phẩm ném về phía Emlyn White đối diện, trong đó thậm chí còn cả đồng hồ quả quýt bằng bạc và ví tiền đựng đầy tiền mặt.
Bộp!
Tờ báo trong tay anh ta rơi xuống đất, làm rơi một lá bài kẹp lẫn bên trong.
Trên lá bài đó vẽ một nữ thần công bằng cầm kiếm và cán cân, ngồi trên một chiếc ghế đá.
Lái bài "Chính Nghĩa" trong bộ bài Tarot.
Sau khi ném hết đồ đạc ngoài quần áo ra xong, Ernes Boyar bỗng sửng sốt, hoàn toàn tỉnh táo lại.
Mình đang làm cái gì? Mình đã làm cái gì? Vị Nam tước Huyết tộc này rốt cuộc nhớ ra những chuyện lúc trước đã bị cố ý quên mất, nhớ ra đôi mắt xanh biếc trong suốt kia.
Ám thị âm lý, không, thôi miên... Ernes Boyar nhìn xung quanh với cảm xúc một nửa là căm hận, một nửa là sợ hãi không thể kìm hãm, theo bản năng nhìn kỹ lại tình cảnh của mình.
Khi ánh mắt rơi vào bóng người to lớn như ngọn núi nhỏ kia, anh ta đã nhìn thấy vị cha sứ Utravsky có đông lông mày màu nhạt thưa thớt.
Trong khoảnh khắc đó, đủ loại suy nghĩ của Ernes Boyar quay cuồng trong đầu óc, va chạm vào nhau, nhanh chóng nhảy ra một ý niệm mãnh liệt.
Anh ta không hề kháng cự, chỉ buột miệng hô lên:
"Tôi sẽ tới đây làm tình nguyện viên một tháng!"
Những gì Emlyn trải qua đã sớm truyền khắp giới Huyết tộc Backlund, Ernes Boyar nghe danh cha sứ Utravsky đã lâu, biết cho dù mình phản kháng cũng khó trốn khỏi số phận làm tình nguyện viên, còn không bằng dứt khoát một chút, chủ động đầu hàng, lựa chọn điều kiện có lợi cho bản thân.
Ít nhất không thể bị ám thị, không thể thay đổi tín ngưỡng "Đại Địa Mẫu Thần"... Ernes vừa hiện lên suy nghĩ như thế trong đầu, liền phát hiện trên tay cha sứ Utravsky đã xách đèn bão, bên trong đặt một ngọn nến bọc da người, bề ngoài nổi lên những vết mụn nhọt.
Trong ánh nến u ám chiếu rọi, đồng tử Ernes lại phóng to, trong đầu chỉ còn tồn tại một suy nghĩ duy nhất, quanh quẩn không ngừng:
Lại là ám thị tâm lý...
Giờ phút này, anh ta cảm thấy bóng đen trong lòng mình vô cùng nồng đậm.
"Được." Cha sứ Utravsky gật đầu, đồng ý lời đề nghị Ernes Boyar.
Emlyn nén lại ý cười lẫn vẻ vui sướng, nhìn đủ loại vật phẩm vừa nhận được, giống hệt như nông dân được mùa.
...
Trên tầng ba nhà hàng phong cách Civilas, ở quảng trường thánh Hillland, trong một buồng riêng, ánh sáng lóe lên rồi đột nhiên tối xuống, xuất hiện một mảng bóng tối lớn.
Từng con dơi bé xíu từ trong bóng tối bay ra, nhanh chóng tụ tập lại một chỗ.
Sau khi sương mù bốc lên, Bá tước Mistral có tóc bạch kim đôi mắt đỏ tươi xuất hiện ở chỗ vốn là nơi tập trung của bầy dơi, cảnh tượng xung quanh trở lại vẻ bình thường.
Người hầu của anh ta, người đàn ông trung niên mặc âu phục đậm màu lập tức tiến lên một bước, cúi người nói:
"Ngài Bá tước, dùng bữa bây giờ chứ?"
Ông ta không thể từ gương mặt Bá tước nhìn ra được hành động vừa rồi thuận lợi hay khó khăn, kết quả cuối cùng là thành công hay thất bại, nhưng ông ta không dám hỏi.
Mistral nhẹ nhàng gật đầu nói:
"Được."
Anh ta đi đến cạnh bàn ăn với vẻ mặt bình tĩnh, vừa tháo chiếc nhẫn đá quý màu lam thẫm xuống, vừa ngồi xuống, không hề đánh mất chút phong độ nào, giống như vừa rồi chỉ đi ra ngoài cho bồ câu ăn.
...