Chương 1261 Một nhắc nhở khác của Russell
Anh nghi ngờ Đại đế Russell để lại một lá bài "Hoàng đế đen" để làm thẻ kẹp sách, cũng dùng tên của Bernarde bằng tiếng Fossack cổ làm chú văn để mở ra, cũng có một phần ý định nói cho con gái biết về nghi thức tương ứng, kết quả Bernarde dường như đã lấy được tin tức ở phương diện này từ con đường khác.
Khóe miệng không bị mảnh vải voan che khuất của "Nữ vương thần bí" cong lên không rõ ràng lắm:
"Tôi đã điều tra chuyện này hơn một trăm năm, mà để làm rõ từng chi tiết, đã từng nhận sự truyền thụ tri thức về "Hiền giả ẩn nấp"."
"Có thể thấy, anh và ngài "Kẻ Khờ" sau lưng anh cũng có sự hiểu biết rất sâu về điều này... Tôi vẫn luôn rất hiếu kỳ, vì sao hai người lại cảm thấy hứng thú với chuyện của ông ấy như vậy?"
Nhìn từ tình hình hiện nay, nếu luận về vai vế, cô phải gọi tôi một tiếng chú... Tôi với đại đế rất có thể là "bạn cùng phòng" được treo cạnh nhau trong nhiều năm... Klein dùng cách lẩm bẩm để giảm bớt cảm xúc ủ dột tăm tối trong lòng, đáp lại bằng ngữ điệu đều đều:
"Cô có thể đưa ra vấn đề này với ngài "Kẻ Khờ"."
Anh hiện giờ chưa định nói cho Bernarde biết tòa lăng tẩm bí mật thứ chín rất có thể ở chỗ nào đó trong Biển sương mù, khả năng cao là ở hòn đảo nguyên thủy kia hoặc là trong vực sâu, điều này để "Kẻ Khờ" giải đáp thì hay hơn, thỏa đáng hơn.
"Nữ vương thần bí" hơi bất ngờ với câu trả lời của Hermann Sparrow, chuyển ánh mắt về phía tây, rơi vào một nơi nào đó xa xa.
Tuy không nhìn thấy ánh mắt Bernarde, nhưng Klein lờ mờ cảm thấy cô gái này đang nhìn về nơi mình sống hồi nhỏ, đang nhìn chốn về của tinh thần và tâm linh, đang nhìn cố hương đã không thể quay về nữa.
Giờ phút này, trong bóng đêm thâm trầm và rừng cây leo xanh lục có rất nhiều cảm xúc kỳ diệu và những giấc mơ ẩn sâu dưới đáy lòng dần dần lên men.
Chỉ vài giây sau, "Nữ vương thần bí" thu lại tầm mắt, khẽ khàng mở miệng:
"Đợi tôi kết thúc công việc ở Backlund, tôi sẽ giao mấy tờ nhật ký cho Capella, để cô ấy thay tôi hỏi vấn đề này."
"Vì sao không hỏi vào tuần sau?" Klein không che giấu nghi ngờ của mình.
Bernarde bình tĩnh đáp lại:
"Tôi cảm giác đáp án sẽ làm ảnh hưởng đến tâm trạng của tôi, mà tâm trạng không tốt sẽ khiến tôi thất bại."
Tâm trạng không tốt sẽ khiến thất bại? Chuyện gì mà yêu cầu khắt khe như vậy? Giao chiến với Bán Thần cùng lĩnh vực Tâm Linh? Hay là sau khi cởi bỏ một phần khúc mắc, cô ấy sẽ nắm chắc việc tiến vào địa vị Thiên sứ? Klein như có điều suy nghĩ gật đầu, không gặng hỏi nữa.
Việc này liên quan đến bí mật của đối phương, nếu không cần thiết thì tốt nhất không hỏi.
"Nữ vương thần bí" hỏi:
"Khi ông ấy viết một trong những tờ nhật ký kia, tôi đã ngồi ở đối diện ông ấy, muốn bảo ông ấy dạy cho tôi cách suy luận và miêu tả ký hiệu này, nhưng ông ấy không đồng ý, chỉ xoa đầu tôi. Khi đó, tôi đã trưởng thành..."
"Tôi nhìn ra được, lúc ông ấy viết trang nhật ký đó, có chút lo lắng, có chút khó xử, có chút sợ hãi, cuối cùng còn nói với tôi một câu, nếu tôi thật sự có thể giống như lời tiên đoán của Charles Latour, thì trong tương lai sẽ trở thành đại nhân vật trong thế giới thần bí, nhất định phải nhớ cẩn thận "Người quan sát"."
Cẩn thận "Người quan sát"... Klein không nhịn được lặp lại lời nhắc nhở của Russell trong lòng.
Anh tin rằng vị đại đế này sẽ không nói về toàn bộ người phi phàm con đường "Người quan sát", tất nhiên là dùng câu nói này để ám chỉ một sự tồn tại đặc thù nào đó, hoặc là một chuyện đặc thù nào đó, hoặc là cả hai.
Đại đế Russell chính là thành viên của tổ chức bí ẩn cổ xưa kia... Người thành lập và thủ lĩnh của tổ chức bí ẩn cổ xưa kia là... Klein hơi nhướng mày, không dám nghĩ thêm nữa, sợ rằng vị nào đó có thể nghe thấy tiếng lòng của mình.
"Có lẽ trên trang nhật ký kia có lời giải thích cặn kẽ." Anh nhắc một câu, hi vọng có thể mau chóng được xem trang nhật ký đó.
"Tôi biết." Bernarde gật đầu.
Cô không tiếp tục đề tài này nữa, im lặng hai giây rồi nói:
"Tôi thay Capella nói một câu cảm ơn với anh và Ngài "Kẻ Khờ", có thể lấy được máu "Rắn vận mệnh" sẽ rất có ích cho con đường sau này của cô ấy."
"Tuy nghi thức tấn thăng "Học giả thần bí" dùng máu của sinh vật thần thoại con đường nào cũng được, nhưng lựa chọn tốt nhất là con đường "Vận mệnh". Việc này sẽ giúp cô ấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều khi tấn thăng danh sách 3."
"Vì sao?" Klein hỏi với tâm thái muốn tiếp thu tri thức.
Dù sao một quyến giả không có khả năng cái gì cũng biết, chân thần còn không làm được!
Ánh mắt Bernarde thoáng nhìn vào khoảng không:
""Dò xét bí mật vận mệnh", đổi một cách nói khác thì chính là "Lời tiên đoán", danh sách 3 của "Kẻ nhìn trộm bí mật" có tên là "Đại sư tiên đoán", đây cũng chính là nguyên nhân tôi ở Backlund."
Bởi vì một lời tiên đoán? Klein như có điều suy đoán, cũng đã hiểu ra:
"Rất nhiều con đường dường như đều có năng lực liên quan đến tiên đoán."
Khóe miệng "Nữ vương thần bí" hơi cong lên, khẽ than một tiếng:
"Trong thời đại cổ xưa, rất nhiều sinh vật siêu phàm cho rằng tập trung các năng lực giống nhau vào một chỗ, là có thể thay đổi về chất và đột phá. Kết quả, chúng đều bị phát điên và mất không chế, không có ngoại lệ. Mãi cho đến khi một "Phiến đá báng bổ" xuất thế, toàn bộ sinh linh mới rõ ràng, thăng bằng, chính là sự thăng bằng khi đi cạnh vách núi mới là mấu chốt của con đường phi phàm."
Cho nên, một năng lực có lĩnh vực bao hàm sẽ phân tán trong nhiều con đường, tạo ra tình huống là tập trung một lượng lớn trong con đường chính, và chia các phần thừa ra vào các con đường còn lại? Ừm, ví dụ mặt trái chính là "Vua phương Bắc" Urisian "Grossel du ký"... Klein rơi vào suy tư, không lên tiếng hỏi.
Qua hồi lâu, "Nữ vương thần bí" Bernarde mới phá vỡ sự im lặng:
"Nếu anh không có việc gì nữa, thì hôm nay đến đây thôi."
Klein suy nghĩ một chút rồi nói:
"Được, nếu có gì cần hỗ trợ, có thể thông qua "Thượng tướng ngôi sao" tìm tôi."
Bernarde khẽ gật đầu, bóng người bỗng trong suốt, biến thành một đống bong bóng.
Bong bóng bay lên, chớp mắt đã tan biến, những dây đậu hà lan màu xanh biếc cũng theo đó rút đi, biến mất trong bóng đêm.
Klein giống như bị một bàn tay vô hình nâng lên, khẽ rơi xuống cầu lớn Backlund.
Anh đưa tay giữ mũ dạ trên đỉnh đầu, nhìn xung quanh một vòng, chỉ thấy nhà cửa hai bên bờ sông san sát nhau, tỏa ra từng đốm sáng đèn đuốc lờ mờ, trong tiếng nước sông chảy xiết và bóng đêm u tối thâm trầm, khung cảnh có vẻ yên bình, tĩnh mịch, ấm áp.
"Hi vọng tất cả những thứ này không bị phá hỏng..." Klein thở dài một tiếng, bóng dáng nhanh chóng trong suốt, nhạt dần rồi biến mất.
"Ngài Azcot đáng kính."
"Tiết trời vào tháng chín, nhiệt độ của Backlund ngày càng thấp, gần đây còn có thể nhìn thấy các cụ già đeo găng tay ra ngoài."
"Khác với năm trước, sương mù bắt đầu bao phủ lên thành phố này, mỗi tuần đều có một hai ngày như vậy, thậm chí còn nhiều hơn. Rất hiển nhiên, việc khắc phục ô nhiễm bầu không khí không thể nào thành công triệt để trong một hai năm được, ít nhất cũng phải dùng chu kỳ năm năm. Việc đáng để vui mừng là những mùi gay mũi tràn ngập trong không khí đã giảm đi rất nhiều, người bạn Huyết tộc của tôi cũng rất hài lòng với tình hình thời tiết."