Chương 1296 Thu hoạch (2)
Vị này thấp giọng nói câu "Quỷ bí" kia lại có ý gì? Là chỉ mình, hay là chỉ chủ nhân ban đầu của không gian thần bí này?"
Một loạt các nghi vấn hiện ra trong đầu Klein, khiến anh có khá nhiều suy đoán, nhưng khó mà nhận được đáp án cuối cùng.
Căn cứ vào nỗi sợ hãi dành cho Adam, anh cảm thấy kết cục của "Chữ thập vô ám" này chính là bị vật phong ấn cấp thần của thành Bạc Trắng phá nát, một lần nữa tổ hợp lại thành đặc tính phi phàm tinh khiết khá tốt.
Cất suy nghĩ đi, nén nghi vấn xuống đáy lòng, Klein lấy giấy bút mới ra, viết xuống những tri thức thu hoạch được từ việc nhìn thẳng vào tạo vật chủ thành Bạc Trắng:
"Danh sách 4: Kẻ vô ám."
"Tài liệu chính: Một giọt thần huyết "Mặt trời", hoặc là ba chiếc lông đuôi của chim thần Mặt Trời trưởng thành và một khối đá rực rỡ thần thánh."
"Tài liệu phụ trợ: 60ml máu chim thần Mặt Trời, 30ml dịch chiết xuất từ đá rực rỡ thần thánh, 7 giọt nước ép quả phật thủ biến dị, 10g bột phấn trái tim nham thạch nóng chảy."
"Nghi thức: Tách cảm xúc mãnh liệt nhất không bằng lòng từ bỏ nhất ra, sau đó ăn ma dược, trong quá trình đó lấy lại những cảm xúc này."
"Danh sách 3: Đạo sư chính nghĩa..."
"Danh sách 4: Kỵ sĩ đen..."
"Danh sách 3: Tam thủ thánh đường..."
Làm xong việc này, Klein một lần nữa cầm lấy giá chữ thập màu xanh đồng kia, vẻ mặt nghiêm túc, quan sát nó một lượt.
Sau đó, anh ném "Chữ thập vô ám" này vào đống đồ, cũng điều động sức mạnh từ không gian thần bí phía trên sương mù xám để áp chế nó, tránh để lần sau đi lên, lại thấy người giấy mình cắt đều bắt đầu ca ngợi Mặt Trời.
...
Trước một tòa nhà bình thường ở khu JoWod.
Người đưa thư đạp xe bóp phanh lại, dừng trước cửa.
Cậu ta dựng xe, lấy một bức thư trừ trong túi đựng ở yên sau, liếc nhìn địa chỉ xem có chính xác không.
"Là nơi này... Gửi cho Hugh..." Người đưa thư nhanh chóng bước đến trước hộp thư, ném bức thư trong tay vào, sau đó không hề chần chừ, một lần nữa lên xe dùng sức đạp đi.
Qua một hồi, ở khe nhét thư của hộp thư kia đột nhiên bốc lên một ngọn lửa tối đen. Ngọn lửa này lặng lẽ bốc cháy, nhanh chóng biến mất không thấy.
...
Trong biệt thự xa hoa của nhà Hall, khu Queen.
Audrey dẫn Susie dạo một vòng quanh vườn hoa vừa trở lại đại sảnh, đã thấy cha mình Bá tước Hall từ bên ngoài đi vào, vừa tháo mũ, khăn quàng cổ, giao cho người hầu nam bên cạnh, vừa nhíu mày, không biết đang suy nghĩ gì.
"Cha, đã xảy ra chuyện gì sao?" Audrey ân cần hỏi.
Đây là bước quan sát cơ bản nhất, cô không cần che giấu điều gì cả.
Bá tước Hall thu lại vẻ mặt phiền não, mỉm cười nói:
"Không có chuyện gì quan trọng đâu, chỉ là không ngờ Hervin Rambis lại là thành viên tà giáo."
"Ông ta là thành viên tà giáo?" Audrey biểu đạt sự kinh ngạc của mình một cách đúng mực.
Cô biết Hervin Rambis quả thật là lãnh đạo cao cấp của tổ chức bí ẩn Hội Tâm lý luyện kim, nhưng không rõ vì sao chuyện đó lại đột nhiên bại lộ.
Bá tước Hall nghiêm túc gật đầu nói:
"Đúng vậy, ông ta đang bị ba giáo hội lớn truy nã. Cụ thể liên quan đến tà giáo nào thì cha vẫn chưa rõ lắm."
"... Ông ta đã bị bắt chưa?" Đôi mắt Audrey hơi di chuyển, "tò mò" hỏi.
"Vẫn chưa, bị truy nã trước, ông ta cũng đã mất tích rồi." Bá tước Hall thở dài: "Thật sự không thể tưởng tượng được ông ta lại là một tín đồ tà giáo. Ông ta rất có phong độ, tri thức uyên bác, quan niệm về các phương diện đều mang lý trí và đúng trọng tâm, tràn đầy trí tuệ."
Đấy chỉ là một mặt mà ông ta muốn cha nhìn thấy... Audrey lẩm bẩm một câu trong lòng, sau đó giống như bình thường, trước bữa tối đi vào trong phòng cầu nguyện nhỏ trong nhà, đối diện với thánh huy "Nữ Thần Đêm Tối", làm tư thế cầu nguyện.
Nhưng khi cô cúi đầu tụng niệm thì lại là:
""Kẻ Khờ" không thuộc về thời đại này..."
Tụng niệm tôn danh xong, Audrey lời ít ý nhiều báo cáo:
"Hervin Rambis đã mất tích."
"Ông ta bị xác định là tín đồ tà giáo, đang bị ba giáo hội lớn truy nãn..."
Nói xong chuyện này, Audrey đang định quay sang nghiêm túc cầu nguyện nữ thần, trước mắt bỗng xuất hiện từng mảng sương mù xám trắng.
Ở giữa sương mù xám trắng, một bóng người mơ hồ ngồi trên ghế, từ trên cao nhìn xuống khẽ gật đầu:
"Tôi đã biết."
Sự tồn tại bí ẩn này vừa dứt lời, hình ảnh trước mắt Audrey chợt thay đổi, hiện ra một bóng người đang chuyện chú cầu nguyện:
"Ngài "Kẻ Khờ" vĩ đại, Giáo hội Đêm Tối đã nhận được tin tức từ chỗ Cunas Korger, xác nhận quốc vương George III đang che giấu một bí mật rất lớn. Hắn vì di tích "Hoàng đế máu" ở đoạn Striven sông Torquack mà cấu kết với giáo phái Ma Nữ, Hội Tâm lý luyện kim, buôn bán dân cư, chế tạo án mất tích, khiến thảm án sương mù Backlund xảy ra..."
"Đại diện cho giáo phái Ma Nữ giai đoạn trước là "Họa mi tuyệt vọng" Panatia, giai đoạn sau là "Thánh nữ trắng" Catherine, Hội Tâm lý luyện kim là Hervin Rambis..."
"Xin hãy nhắc nhở tiểu thư "Chính Nghĩa", bảo cô ấy khi gặp lại Hervin Rambis thì phải thật cẩn thận, luôn chuẩn bị xin viện trợ."
Quốc vương bệ hạ... Đôi mắt Audrey mở to, cảm xúc bỗng phập phồng, khó mà kiềm chế.
Một mặt là vì tin tức này đối với một người thân là quý tộc như cô quá mức chấn động, mặt khác là vì đồ trang sức "Nói dối" cô mang theo người có tác dụng phóng đại cảm xúc.
Gần như cùng lúc đó, trong đầu Audrey hiện lên một mục báo, một mục báo khiến cô khắc sâu ấn tượng:
"... Theo thống kê sơ bộ, tổng cộng có hơn 21.000 người chết ngay ở trong màn sương mù, bệnh dịch sau đó lây lan lại lần lượt khiến gần 40.000 người thiệt mạng, trong đó có cả trẻ em nhỏ tuổi, nam nữ thanh niên khỏe mạnh..."
Thì ra là thế... Rốt cuộc Quốc vương đang mưu tính điều gì... Ba giáo hội lớn hẳn là không lấy được chứng cứ thực tế, bằng không cha sẽ không chỉ phiền não như mức độ vừa rồi... Audrey không hiểu sao có chút tức giận, lại có chút khổ sở, dường như một quy tắc nào đó đã được giữ gìn trong quá khứ nay lại bị vô tình giẫm lên, tựa như một giá trị quan nào đó đã đứng vững thời gian dài giờ lại lặng lẽ đổ sụp xuống.
Cô theo bản năng cúi thấp đầu, nhắm hai mắt lại.
Sau đó cô khẽ hít vào một hơi, thấp giọng nói:
"Cảm ơn ngài "Kẻ Khờ", cũng nhờ ngài truyền đạt sự cảm kích của tôi đến ngài "Thế giới"."
Sau khi kết thúc cầu nguyện, Audrey ngồi im trong bóng tối yên tĩnh, hồi lâu không động đậy.
Khu đông Backlund, trong một căn phòng hai gian nào đó của tòa nhà trọ.
Furth đang cầm bút máy, bắt đầu viết lên tờ giấy viết thư đang mở ra.
Đây là thư cô viết cho thầy của mình Dorian Gray Abraham, nói cho đối phương biết cô đang kề cận nguy hiểm nào đó, buộc phải dọn khỏi chỗ ở hiện tại, hồi âm bức thư lần trước đừng gửi đến nơi đó nữa, nếu có gửi thì mau chóng sửa lại địa chỉ của cô, tốt nhất là đổi luôn cả thân phận.
Sau khi viết ào ào một hồi, Furth buông bút máy, gấp lá thư lại, nhét nó vào phong bì, dán tem lên.
Sau đó, cô thay quần áo để đi ra ngoài, cầm bức thư muốn gửi, rời khỏi phòng.
Cô vốn không muốn ra ngoài lắm, nhưng đây là chỗ ở mới, chưa nói đến các loại đồ uống có cồn, mà ngay cả cà phê hạt, cà phê hòa tan, lá hồng trà, báo chí hàng ngày, tạp chí mới nhất, sách vở cũng đều không có.
Vì những thứ đó, cô đành phải tự mình ra ngoài gửi thư, tiện thể ra ngoài khu đông mua sắm một phen.