← Quay lại trang sách

Chương 1332 Người công cụ (1)

Toàn bộ vấn đề hiện giờ đều tập trung vào việc rốt cuộc trong di tích "Hoàng đế máu" đang che giấu thứ gì, chỉ cần ba giáo hội lớn có thể kịp thời phát hiện ra vấn đề, là có thể ngăn chặn được rất nhiều chuyện nổ ra." Klein nhìn ngọn đèn mờ đi vì màn mưa ngoài cửa sổ, suy nghĩ về thế cục gần đây: "Trong khoảng thời gian ngắn, trừ phi có thể bắt được Catherine, nếu không mình cũng không giúp đỡ được gì. Mà Nữ thần đang tiêu hóa hoặc nắm giữ tính duy nhất của "Tử Thần", chưa chắc đã có năng lực hồi đáp ở cấp bậc này."

"Nếu muốn giải quyết vấn đề khó khăn này, hoặc là điều vật phong ấn cấp "0" có tính mũi nhọn từ thánh đường đến, hoặc là dựa vào Giáo hội Hơi Nước hoặc Gió Bão, xem hai vị Chân thần kia ai sẽ là người đáp lại... Vật phong ấn cấp "0" chưa chắc đã làm được, dù sao cũng liên quan đến Vua Thiên Sứ, mà rất có khả năng bên trong hai giáo hội lớn đang che giấu nội gián..."

Từ số 39 đến số 160 phố Berklund cũng không xa lắm, Klein còn chưa nghĩ rõ ràng, đã trở lại cửa nhà mình, không thể không xuống xe ngựa.

Lúc anh lên tầng ba thay quần áo, linh cảm bỗng nhiên dao động, thấy Reinette Tincole mang theo bốn cái đầu tóc vàng mắt đỏ từ trong hư không bước ra.

"Của Sharon?" Klein đưa tay nhận thư, hỏi như có điều suy đoán.

"Đúng vậy..." Một trong những cái đầu mà Reinette Tincole đang xách mở miệng đáp lại.

Klein không nói thêm gì nữa, bóc phong bì, mở lá thư ra, thấy bên trên chỉ có một hàng chữ:

"Mười giờ đêm nay hành động."

Mười giờ đêm nay... Klein liếc nhìn tiểu thư tín sứ đang đứng chờ tại chỗ, đi tới trước bàn, lấy một tờ giấy trắng ra, viết thư hồi đáp:

"Tôi sẽ đến đúng giờ."

"Ngoài ra, cục diện ở Backlund gần đây rất căng thẳng, cần phải chú ý kiểm soát mức độ."

Sau khi nhắc nhở Sharon một câu, Klein gấp giấy viết thư lại, lấy một đồng vàng và một viên "kim cương" hình chữ nhật không ngừng tỏa ra ánh sáng lấp lánh từ trong túi ra.

"Đây là bùa chú "Tái hiện ngày hôm qua", có thể cho cô mượn lại sức mạnh của bản thân ở quá khứ trong một thời gian ngắn." Klein đưa cả ba thứ cho Reinette Tincole.

Một trong bốn cái đầu tóc vàng mắt đỏ mà Reinette Tincole xách theo mở miệng ra, ngậm lấy cả ba thứ kia, ba cái đầu khác thì lần lượt nói:

"Vì sao..." "Lại..." "Cho tôi..."

"Xem như là một phần thù lao trả trước." Klein cười đáp với vẻ mặt như bình thường.

Lời nhắc nhở của "Ma kính" Arodes khiến anh cảm thấy mình cần phải chuẩn bị thêm nhiều thứ.

Reinette Tincole không hỏi lại, bốn cái đầu có dung mạo xinh đẹp dựa vào việc tóc bị nhấc lên cao thấp mà lắc lư một hồi.

Cô lập tức bước vào hư không, biến mất khỏi căn phòng.

Klein nhìn màn mưa phùn rơi tí tách ngoài cửa sổ và sắc trời đã hoàn toàn tối om, cởi áo khoác ra đưa cho người hầu nam Enyuni.

...

Chín giờ năm mươi phút tối, một con đường gần sông Torquack, khu JoWod.

Trong cơn mưa dầm thường thấy vào mùa thu đông của Backlund, một chiếc xe ngựa thuê rẽ vào nơi này, chậm rãi chạy về phía trước.

Trên xe ngựa, Emlyn White tay cầm mũ dạ, dùng đôi mắt đỏ tươi nhìn người đàn ông trẻ tuổi có sắc mặt nhợt nhạt, đầu tóc hơi rối ở đối diện, khóe miệng nhếch lên:

"Chính là nơi này?"

Maric có bóng dáng mang theo cảm giác rất mơ hồ gật đầu, chỉ vào một căn nhà mặt đường giống cửa hiệu."

"Đúng vậy."

"Đó là một tiệm sách, ông chủ tên là Charlie Lake, là một người Ruen có huyết thống thuần chủng. Nhưng lúc còn trẻ ông ta từng đến nam đại lục một lần, hi vọng có thể phất lên. Ở nơi đó, ông ta trở thành thành viên của Hội ẩn sĩ hoàng hôn, tín đồ của "Thần bị trói", cũng được phái quay về Backlund, phụ trách thu thập tin tức và trợ giúp các thành viên Hội ẩn sĩ hoàng hôn khác chấp hành nhiệm vụ. Chúng tôi đã theo dõi ông ta từ rất lâu trước đây, định xuống tay giải quyết, cắt đứt con đường truyền tin của Hội ẩn sĩ hoàng hôn, để tạo ra điều kiện sinh tồn tốt hơn cho mình, nhưng cuối cùng vẫn kiềm xuống."

Emlyn nở nụ cười nhạt:

"Sự thật chứng minh, trong rất nhiều thời điểm nhẫn nại quả thật có thể đổi lấy kết quả tốt hơn."

"À, thẳng thắn mà nói, biểu hiện của anh không giống với "Oan hồn" phái Tiết Chế mà tôi tưởng tượng lắm. Tôi nghĩ rằng anh sẽ rất keo kiệt lời nói."

Maric liếc nhìn quỷ hút máu nghe nói đã là Tử tước ở đối diện:

"Người khác nhau có tính cách khác nhau, mà tiết chế cũng chỉ là kiểm soát dục vọng, không cho vượt quá giới hạn mà thôi."

"Về chuyện này, tôi không giải thích rõ ràng đến vậy thì sợ rằng anh sẽ không hiểu, ảnh hưởng đến kết quả cuối cùng. Nếu như vậy, "tiết chế" loại dục vọng này sẽ vượt qua giới hạn nên có."

À tuy rất triết lý, nhưng cũng không cần lấy tôi ra làm ví dụ... Emlyn dựa vào vách thùng xe với tư thế thoải mái, nhìn đối phương, nói:

"Tiếp tục chủ đề trước đó."

Maric lại nhìn ra ngoài cửa sổ:

"Trong nhà Charlie Lake, có một cô hầu gái đến từ thung lũng Paz, cũng là thành viên của Hội ẩn sĩ hoàng hôn."

"Mặt khác trong hai căn nhà đối diện hiệu sách của Lake, có một quả phụ và một người đàn ông say rượu đang trú ngụ, họ đều là tín đồ của "Thần bị trói", sẽ truyền tin tức cho Hội ẩn sĩ hoàng hôn vào thời khắc mấu chốt."

"Việc các anh cần làm chính là âm thầm theo dõi ba người này trong lúc chúng tôi đối phó Charlie Lake, thông qua việc truyền tin tức, phong tỏa vị trí của người phụ trách Hội ẩn sĩ hoàng hôn ở Backlund."

"Đương nhiên, chúng tôi cũng sẽ cho Charlie Lake một số cơ hội cầu cứu, hoặc là phát ra tín hiệu."

Emlyn khẽ gật đầu nói:

"Tôi rõ rồi."

Anh ta lập tức nghiêng đầu nhìn bầu trời u ám không thấy vầng trăng đỏ đâu, xoay chiếc nhẫn được khảm đá quý màu lam thẫm đeo trên ngón áp út tay trái.

Đây là chiếc nhẫn "Lời thề hoa hồng", có thể cùng chung thị giác, thính giác và khứu giác với Bá tước Mistral.

Chiếc nhẫn này đi một vòng cuối cùng lại quay về tay của Emlyn, đương nhiên, chỉ là tạm thời thôi.

Cho nên, Bá tước Mistral cũng đã nghe thấy những gì mà Maric vừa nói và truyền đạt lại cho các Huyết tộc tham dự khác.

Emlyn vốn tưởng rằng tuy mình chỉ phụ trách liên lạc ở giữa, không có tác dụng gì khác, nhưng ít nhất cũng có thể trình diễn một vài năng lực pháp thuật thuộc về "Học giả đỏ thẫm", truyền tin tức trước mặt "Oan hồn" Maric với vẻ cực kỳ đẳng cấp, nào ngờ, anh ta chẳng phải làm gì cả, chỉ cần đeo nhẫn đến hiện trường là xong.

Điều này khiến anh ta rất chán nản, cảm thấy mình chỉ đơn thuần là một công cụ.

Chưa đến Bán Thần, rất nhiều chuyện ngay cả tư cách trực tiếp tham gia cũng không có, càng đừng nói đến chuyện cứu vớt chủng tộc... Giờ phút này, trong lòng Emlyn hơi kích động, cảm thấy cấp bậc của mình còn chưa tương xứng với thân phận bí mật của mình, vẫn chưa thể gánh vác được tránh nhiệm nên gánh.

Về phần "Lời thề hoa hồng" thỉnh thoảng sẽ xuất hiện hiệu quả khiến hai người đeo biết được suy nghĩ trong đầu đối phương, Emlyn cũng không lo lắng, anh ta đã nhờ tiểu thư "Chính Nghĩa" thôi miên mình trước, khiến bản thân không nghĩ đến những chuyện mà lãnh đạo cao cấp của Huyết tộc không nên biết.

"Tự đại, ấu trĩ, ngây thơ..."

Đây là một vài suy nghĩ của Bá tước Mistral được "Lời thề hoa hồng" ngẫu nhiên truyền tới... Ha... Emlyn cười nhạo một tiếng trong lòng, bắt đầu lặp đi lặp lại một cái tên:

"Ounes Boyar... Ounes Boyar..."