← Quay lại trang sách

Chương 1354 Tiếng la hét sau cửa

Nhưng có thể thử một lần, nếu nội dung bức bích họa mới quả thực diễn ra ở thế giới vật chất, thì chứng tỏ "Thành phố kỳ tích" này thực sự là Livihed lúc trước, hơn nữa còn cất giấu một bí mật rất lớn, cũng chứng tỏ rằng nước của con đường "Người quan sát" còn sâu hơn mình tưởng tượng rất nhiều."

""Tác gia"? Còn có loại ma dược có tên như thế?" Leonard nghe thấy tiếng lòng của Klein, không nhịn được mà "nói thầm".

So với "Nhà không tưởng" có thể mở rộng ra từ "Rồng Không tưởng", thì tên ma dược "Tác gia" này rõ ràng là thu hút sự chú ý của người khác hơn, càng khiến cho người ta miên man bất định, có cảm giác hiện thực đang tiến vào ảo tưởng.

Audrey đã sớm biết được tên của các ma dược danh sách cao con đường "Người quan sát", trong lòng cô lại hiện lên một suy khác:

"Tính duy nhất... Không ngờ chỉ chớp mắt ngài "Thế giới" có thể liên tưởng và phân tích ra nhiều vấn đề như vậy. Thật là lợi hại! Ồ, có phải lời khen ngợi của mình quá trực tiếp không, ngài "Thế giới" đã nghe thấy rồi... Đại sảnh này thực sự khiến người ta khó mà thích ứng nổi... Không, ngài "Thế giới", tôi thực sự đang khen ngợi anh, một lời khen xuất phát từ đáy lòng!"

Lúc đầu Audrey còn hơi xấu hổ, song rất nhanh điều chỉnh được tâm trạng, cố gắng khiến mình bình thản.

"... Không hổ là "Bác sĩ tâm lý", điều chỉnh rất nhanh..." Klein lập tức nảy ra suy nghĩ.

"Quả nhiên, ngài "Thế giới" không lạnh lùng như vẻ bề ngoài, còn nhỏ giọng lầm bầm trong lòng, ôi... tôi không nói gì cả!" Audrey vừa theo bản năng chuyển sang một suy nghĩ khác, lại lập tức kiên quyết phủ định.

Bên cạnh Leonard cũng có giọng nói quanh quẩn:

"Hermann Sparrow mà Klein ngụy trang ra khá là xuất sắc. Gần như những người quen biết anh ta đều tin rằng anh ta lạnh lùng, điên cuồng. Ha ha, ai mà ngờ được..."

Suy nghĩ của Leonard đang định bay xa, đột nhiên bị một giọng nói cắt ngang:

"Câm miệng!"

Anh ta nhìn Klein đang đóng giả Hermann Sparrow, nhún vai, cố gắng nén cười:

"Anh xem, thế này không đủ lạnh lùng thì phải?"

"Lạnh lùng? Vậy tôi sẽ cắm thẳng "Chữ thập vô ám" lên đầu anh! Nếu không muốn đặc tính phi phàm nữa thì hiến cho người cần đi!" Klein không thể dựa vào minh tưởng khống chế suy nghĩ trong lòng, đáp lại theo bản năng.

"..." Audrey hết nhìn ngài "Thế giới", lại nhìn sang ngài "Sao", giọng nói trong lòng nhanh chóng nhảy ra: "Thì ra trong lòng họ lại có nhiều vở kịch như vậy... Lúc trước mình chỉ có thể nhìn ra ngài "Sao", hoàn toàn không ngờ đằng sau gương mặt như lá bài poker của ngài "Thế giới" lại ẩn chứa. Ơ, Giant, Bosch, Minnie..."

Đúng lúc mấu chốt, Audrey đã có kinh nghiệm, dùng cách đếm số hoặc là đọc thuộc tên, thẳng thừng cắt ngang suy nghĩ của mình.

"Đó là ai với ai vậy?" Sự chú ý của Leonard cũng bị dời đi.

"Là đám ngựa và chó săn nuôi trong nhà tôi." Audrey lịch sự đáp lại.

"Một con chó săn đã hơn 450 bảng..." Klein bỗng nghĩ đến chuyện sau khi mua trang viên Bài Ca Hoa Hồng, Walter đã đề nghị mua một vài con chó săn.

"Vì sao thứ đầu tiên ngài "Thế giới" nghĩ đến lại là giá cả..." Trong đầu Audrey lướt qua một nghi vấn như vậy.

Leonard bĩu môi, cho dù không mở miệng, cũng có thể đưa ra câu trả lời:

"Điều này không phải rất bình thường sao? Tên này luôn có chút tính toán về phương diện này, tôi nhớ rõ..."

Anh ta chưa "nói" xong, Klein đã ho khan một tiếng, nói:

"Chúng ta tiếp tục thăm dò chỗ khác, cuối cùng nếu có thời gian thì sẽ thí nghiệm thêm chuyện bích họa."

"Ôi, đại sảnh này thực sự khiến cho mọi thứ trở nên hỗn loạn, chỉ cần không để ý một chú là trọng điểm lại chuyển đến chuyện riêng tư của mỗi người..."

Nghe câu than phiền cuối cùng của anh, "Chính nghĩa" Audrey và "Sao" Leonard bất kể có nhịn xuống hay không, đều phát ra tiếng cười, điều mà ý chí của họ cũng không thể xoay chuyển được.

Thấy ngài "Thế giới" rõ ràng không muốn để cục diện phát triển theo hướng hỗn loạn, Audrey ngẩng đầu nhìn lên trần nhà, chuyển sự chú ý vào việc chính:

"Bích họa phía bên phải khống chế thế giới trong sách, phía bên trái dường như lại có thể ảnh hưởng đến hiện thực... Vậy nếu miêu tả bức bích họa ở phía trên thì sao? Sẽ xảy ra chuyện gì?"

Klein thoáng cái đã có liên tưởng:

"Quyền lực của "Rồng Không tưởng" it nhất bao gồm ba phương diện lớn: quốc gia tưởng tượng chắc chắn sẽ hiện ra thế giới vật chất, tương lai được tuyên bố chắc chắn sẽ xảy ra, biến thành hiện thực, vật phẩm tưởng tượng chắc chắn sẽ được cụ thể hóa ra... Phương diện thứ nhất có phần đối ứng với bức bích họa phía bên phải, phương diện thứ hai phù hợp với suy đoán của chúng ta về bức bích họa phía bên trái, vậy thì chỗ trống phía trên cung điện liệu có liên quan đến quyền lực thứ ba kia không?"

"Chỉ cần miêu tả thứ gì đó ở phía trên, là nó sẽ cụ thể hóa ra, có thể sử dụng?" Audrey dễ dàng hiểu ra ý của "Thế giới" Hermann Sparrow.

"Vậy tôi vẽ ra một con "Rồng Không tưởng" thì sao?" Leonard "đưa" ra nghi vấn.

Klein liếc nhìn anh ta một cái:

"Đầu tiên, anh phải từng gặp "Rồng Không tưởng" còn chưa bị mất khống chế và sụp sổ. Tiếp theo, anh phải khôi phục được những chi tiết chính trên thân thể ngài ấy như ban đầu, cuối cùng, anh phải biết vẽ."

"... Hiện giờ thì tôi không biết, nhưng điều đó không có nghĩa rằng sau này cũng vẫn không biết. Tôi có thể mời gia sư dạy cho một khóa học tương ứng." Leonard "thầm" đáp lại: "Hơn nữa chi tiết chính là chỉ cái gì? Kết cấu thân thể hay là ký hiệu, nhận dạng hiển hiện ra ngoài thần tính?"

Lúc này, Audrey mím môi, cố gắng kiềm chế không bật cười, tiếp đó "nói" với giọng khe khẽ:

"Tôi biết vẽ."

Đây là một kỹ năng cơ bản của tiểu thư quý tộc, mà Audrey còn rất có thiên phú về mảng này.

"Ừm, sau này có thời gian sẽ thử." Klein gật đầu, cất bước đến cây cột khổng lồ ở cuối cùng đại sảnh.

Anh nắm bắt kế hoạch tổng thể của cuộc thăm dò này trước, sau đó lại cân nhắc làm sao để đi sâu vào.

Cùng lúc đó, từ câu hỏi vừa rồi của Leonard, anh nghĩ tới một việc:

"Ký hiệu, nhận dạng hiển hiện ra ngoài thần tính... Thứ này bao hàm một lượng lớn tri thức rối rắm, sau khi khiến người ta tiếp nhận được sự chấn động này, từ đó sẽ suy luận ra phối phương ma dược và năng lực phi phàm tương ứng... Vậy thì trước khi "Phiến đá báng bổ" đầu tiên xuất thế, nếu nhìn thẳng vào Bán Thần, thậm chí là cổ thần bất tử, sẽ thu hoạch được thứ gì? Thởi điểm đó còn chưa có cách gọi phối phương ma dược..."

"Sinh vật thần thoại chỉ có thể dựa vào ma dược từng bước thăng cấp lên, trong thần tính mới bao hàm phần tri thức này? Hoặc là nói, sau khi phối phương ma dược xuất hiện, bất kể sinh vật thần thoại dựa vào phi phàm nào để tấn thăng thì đều sẽ có tri thức tương ứng lắng đọng lại?"

"Nếu là hai nguyên nhân mà mình nghĩ, thì chứng tỏ tri thức trong thần tính có thể biến đổi, có thể gia tăng... Thiên sứ con đường "Kẻ ăn trộm" có năng lực bóp méo, thậm chí cắt bỏ những tri thức này không?"

Những chuyện mà ngài "Thế giới" suy xét thật sâu xa, liên quan đến tầng cấp rất cao... "Chính nghĩa" Audrey ở bên cạnh không khỏi "cảm thán" một câu.

Leonard cũng không thể khống chế âm thanh ở đáy lòng mình:

"Còn có chuyện này sao? Quay về hỏi ông cụ xem sao..."

"Tên Klein này biết nhiều thật đấy... Hermann Sparrow mà anh ta sắm vai cũng không hoàn toàn là ngụy trang, ít nhất cảm giác thâm trầm này thuộc về chính anh ta..."

"Cảm ơn hai người đã khen ngợi, dừng!" Klein một tay cầm chiếc lọ nhỏ đựng máu, một tay cầm "Chữ thập vô ám" cố gắng thu suy nghĩ lại, chuyển ánh mắt về phía "ngai vua" của cổ thần ở cách đó không xa.