← Quay lại trang sách

Chương 1365 Người làm vườn siêng năng (2)

Số 160 phố Berklund, khu bắc, Backlund.

Klein hiến tế "Người thắng cuộc" Enyuni lên phía trên sương mù xám, dùng làm "Bí ngẫu giữ tươi", tiện thể để sau này tiếp tục sử dụng. Anh định để "Bá tước đọa lạc" Cunas Korger đeo nhẫn "Hoa máu", chấp chưởng "Cây gậy chống sinh mệnh", trong cuộc sống hàng ngày thỉnh thoảng sẽ tạo ra một chút cảm giác kinh dị quỷ quái, giúp mình nhanh chóng tiêu hóa ma dược. Làm thế thì Enyuni sẽ không thể mượn nhẫn "Hoa máu" để trốn vào trong dạ dày Cunas được, phải trốn vào cái khác. Mà việc này thì khá phiền toái, chẳng bằng ném hắn lên phía trên sương mù xám, dù sao nếu là bí ngẫu bình thường thì Klein muốn tạo ra lúc nào cũng được.

Hành động cho bí ngẫu vào "tủ giữ tươi" này, sao lại có cảm giác là lạ... Mình cũng đâu phải đang đóng phim kinh dị... Nhưng, việc này khá phủ hợp với cái tên "Quỷ pháp sư", ừm, Charles Latour và vị Thiên sứ gia tộc Antigonus kia đều treo bí ngẫu lên để "hong khô", mình so với họ còn tốt hơn nhiều! Klein vuốt cằm, nhét cây gậy chống màu gỗ thô trông hết sức bình thường kia vào một cây gậy chống đặc chế mà anh mua được thông qua tiểu thư "Thẩm Phán".

Cây gậy chống đặc chế kia bên trong trống rỗng, có thể giấu một thanh kiếm dài không to lắm, Klein vừa vặn có thể dùng nó để giấu "Cây gậy chống sinh mệnh".

Làm xong việc này, anh để người hầu nam bên cạnh có bề ngoài là Enyuni nhưng trên thực tế là Cunas cầm cây gậy chống, quay về căn phòng cách vách, còn mình thì rửa mặt lên giường, chui vào trong chăn.

Trong giấc ngủ thoải mái yên ả, linh cảm của Klein chợt có dao động, bất chợt ngồi bật dậy, chuyển ánh mắt về phía ban công phụ.

Tấm rèm cửa chỗ đó không kéo hết, có thể nhìn thấy tình hình bên ngoài.

Ngoài cửa sổ chỉ một màu xanh đen, cây leo giăng kín, hoa nở dày đặc, tầng tầng lớp lớp, khiến Klein nghi ngờ mình bị "Truyền tống" đến rừng rậm.

"Cái này..." Khóe miệng Klein giật giật, lờ mờ đoán ra được đây là chuyện gì.

Anh xoay người xuống giường, bước nhanh đến ban công, kéo "soạt" tấm rèm ra.

Đập vào mắt anh không phải là vườn hoa trong phủ Dwayne Dantes, mà là một cánh "rừng rậm" xanh um tươi tốt.

"Đây là hiệu quả khiến cho khu vực xung quanh tràn ngập sức sống, bất kể là động vật hay thực vật đều sinh trưởng mãnh liệt, sinh sôi nảy nở nhanh chóng? Có phải nhanh quá rồi không?" Nét mặt Klein nhất thời dại ra.

Lúc trước, khi anh có bói toán để xác nhận năng lực tương ứng của "Cây gậy chống sinh mệnh" và ảnh hưởng xấu của nó, có "nhìn thấy" hình ảnh tương tự, nhưng gợi ý nhận được là không gây nguy hại gì đến xung quanh. Vì thế, anh cho rằng sinh trưởng và phát triển là một chu kỳ khá dài, có cách khống chế hiệu quả, phải thả ra thật lâu mới xuất hiện cảnh tượng trước mắt này.

Klein chợt nảy ra ý tưởng, quan sát toàn bộ "Dây linh thể" ở khu vực xung quanh, phát hiện nhân loại không hề bị ảnh hưởng gì, chỉ có chuột và gián là nhiều lên rõ ràng.

Kết quả này khiến anh khẽ thở phào, nhìn cánh "rừng rậm" ngoài cửa sổ, thầm cảm thán:

"Quả thật là không nguy hại gì, chỉ là hơi khoa trương chút... Phần lớn thời gian vẫn phải để ở phía trên sương mù xám thôi..."

Mười giây sau, trong cánh "rừng rậm" kia xuất hiện nhiều bóng người, họ hoặc là rất mỏng, hoặc là khá dày, đều "mặc" áo gió màu đen, trên mặt phẳng lì, không có mắt mũi miệng.

Những bóng người này hoặc đứng hoặc ngồi, trong bóng đêm tĩnh lặng, bận bịu đốt cháy cỏ dại, chặt cây, bỏ đi những đóa hoa dư thừa.

Sáng sớm hôm sau, quản gia Walter vẫn dậy sớm như bình thường, mở cửa sổ ra.

Vườn hoa bên ngoài được tắm sương sớm, có vài giọt đọng lại trên lá, tản ra một mùi hương tươi mát dị thường.

"Đẹp hơn ngày hôm qua..." Walter khẽ gật đầu, khen hai người làm vườn một câu.

Hình ảnh sức sống bừng bừng thế này khiến lòng ông ta hơi xao động, không hiểu sao lại nhớ đến người vợ, thế là rời khỏi phòng, đi tuân tra một vòng, sắp xếp công việc, cuối cùng đợi ở cửa phòng ăn.

Không lâu sau, chủ nhân Dwayne Dantes của ông ta dẫn theo người hầu nam Enyuni xuống khỏi tầng ba.

Walter tiến lên đón, nói về lịch trình hôm nay, sau đó chủ động nói:

"Thưa ngài, tôi muốn dùng ngày nghỉ của tháng này vào hôm nay."

Lúc nói chuyện, ông ta bỗng nhiên thấy lớp da trên cổ người hầu nam con lai đứng bên cạnh chủ nhân chợt nứt ra, để lộ một con mắt màu đen.

Walter sợ hết hồn, suýt thì lùi lại, nhưng chỉ chớp mắt, ông ta lại phát hiện trên cổ Enyuni hoàn toàn không có con mắt kỳ quặc nào.

Chắc do đêm qua ngủ không ngon, mơ vài giấc mộng kỳ quái nên hơi mất tập trung, sinh ra ảo giác... Walter vội vàng thu lại suy nghĩ, thoáng cúi đầu xuống.

Klein thầm xin lỗi một câu trong lòng, khẽ gật đầu nói:

"Không thành vấn đề, hưởng thụ một ngày tuyệt vời cùng người nhà của ông đi."

Sau khi nhìn theo quản gia Walter rời khỏi tầng hai, Klein đi vào phòng ăn, nhìn quanh một vòng, phát hiện các hầu nam hầu nữ đều có tinh thần hơn ngày thường rất nhiều, thậm chí còn có cảm giác nôn nóng.

"Quả nhiên, "Cây gậy chống sinh mệnh" cũng sẽ ảnh hưởng đến nhân loại, chỉ là không rõ rệt quá thôi, nằm ở phạm trù khá bình thường, có thể chấp nhận được... Dựa theo logic này, khả năng sinh sản của các người hầu cũng sẽ tăng lên, chỉ có điều họ không có vợ chồng, không thể nào thể hiện ra được...

"Ừm... Hôm nay quản gia về nhà, liệu chín tháng mười ngày nữa có thêm một đứa bé không vậy... Vợ ông ấy cũng gần bốn mươi rồi, tuổi này mà còn sinh nở thì hơi nguy hiểm. À, đương nhiên, ngoài việc làm sinh sôi nảy nở, ảnh hưởng mà "Cây gậy chống sinh mệnh" mang đến sẽ khuếch tán đi, hẳn là không có vấn đề gì...

"Hầy, không biết ảnh hưởng tiềm tàng có dẫn đến việc dễ dàng có con hay không. Nếu sau khi Dwayne Dantes đến ở, tỉ lệ sinh nở ở phố Berklund tăng cao một cách rõ rệt, thì lời đồn về mình sẽ không cứu vãn nổi..." Klein để cho suy nghĩ tản mát không giới hạn, cuối cùng thầm tổng kết ra hai câu:

"Cây gậy chống sinh mệnh" quả là tà ma!

Về sau mỗi ngày chỉ đưa đến thế giới hiện thực một thời gian, cố gắng không để nó ảnh hưởng đến nhân loại xung quanh!

Dùng bữa sáng xong, Klein dẫn theo người hầu nam Enyuni đi xuống tầng một, định ra ngoài tản bộ.

Lúc này, hai hầu gái bậc hai đang làm vệ sinh đại sảnh.

"Chào buổi sáng thưa ngài." Thấy Dwayne Dantes tới gần, hai cô hầu gái này đều lập tức đứng dậy nhường đường, tiện thể chào hỏi.

Đương nhiên, nếu các cô ở góc khá khuất thì sẽ cố gắng không phát ra tiếng động, tránh quấy rầy đến chủ nhân, việc này đã được quản gia Walter dạy bảo.

Klein khẽ gật đầu, đáp lại đơn giản, chậm rãi đi ra cửa chính.

Lúc này hai cô hầu gái đột nhiên thấy đầu Enyuni mọc lên một cây lúa mạch đang nặng trĩu những hạt vàng mập tròn, óng ả.

Hai người còn chưa kịp quan sát kỹ thì người hầu nam kia dường như đã nhận ra bất thường, giơ tay phải lên, hơi dùng sức nhổ cây lúa mạch kia ra.

Hai cô hầu gái liếc nhìn nhau một cái, vừa kinh ngạc, vừa buồn cười.

Các cô nghĩ hẳn là Enyuni đi theo ngài Dantes đến trang viên Bài Ca Hoa Hồng, không cẩn thận để một ít lúa mạch dính vào người, mang thẳng về số 160 phố Berklund, rồi lại khiến chúng rơi trong phòng mình, ở những chỗ không dễ dọn dẹp lắm, ví dụ như dưới gối đầu, tối hôm qua khi đi ngủ, vì nằm mơ mà đẩy gối ra khiến một cây lúa mạch dính vào tóc, mà sáng nay rửa mặt lại không phát hiện ra.

Quá trình này tuy phức tạp, không dễ thực hiện, nhưng ít ra là có xác suất nhất định.

"Dù sao cũng không thể có khả năng Enyuni tự mình mọc ra một cây lúa mạch được..." Hai cô hầu gái nói thầm một câu, tiếp tục làm việc của mình.

Ra khỏi số 160 phố Berklund, Klein và Enyuni một trước một sau chậm rãi đi dưới tàng cây ngô đồng Intis đã bắt đầu vàng lá, hít thở bầu không khí mùa thu khá là trong lành sảng khoái.