Chương 1403 Chỗ mâu thuẫn (2)
Giọng điệu của Pares Zoroaster chợt trở nên thong thả:
"Bất kể là vì chiến tranh, hay là nguyên do khác, hiện giờ Đêm Tối hẳn là không thể can thiệp vào các chuyện dưới đất. Nếu không cần gì phải dụ Amon tới, tạo ra hình thái cân bằng? Cứ trực tiếp bày ra một cái bẫy, chưa biết chừng có thể bắt được Charles Latour, hoặc là dọa cho "Nhà bói toán" nhát gan chạy mất."
"... Nữ thần đã xảy ra chuyện gì sao?" Leonard chợt lo lắng.
Giọng nói hơi già nua kia đáp lại:
"Chưa chắc đã là chuyện xấu, cũng có thể là chuyện tốt."
Không đợi Leonard đáp lại, Pares Zoroaster lại cảm thán một tiếng:
"Amon bị tôi thu hút đến Backlund, vậy còn Charles Latour thì sao? Tôi thì sao?"
"Chắc hẳn Charles Latour cũng vì ông, còn ông là vì tôi ở Backlund..." Leonard suy nghĩ rồi đáp lại.
"Ha, cậu cảm thấy vì sao mình lại ở Backlund?" Pares chợt cười khẩy một tiếng.
Leonard đáp lại:
"Đây là do giáo hội sắp xếp, không thể nào là do định luật đặc tính phi phàm tập hợp ảnh hưởng được, đúng không?"
"Cũng chưa chắc." Pares thoáng nghiêm túc lại: "Trong nhiều thời điểm, định luật đặc tính phi phàm tập hợp cũng không trực tiếp thể hiện ra ở nơi mà cậu có thể phát hiện ra được, nó ảnh hưởng đến vận mệnh nhiều hơn. Giống như cậu đi trên một đoàn tàu, giữa đường bỗng nhiên cảm thấy phong cảnh ở một nơi nào đó rất đẹp, bèn xuống tàu trước, lưu luyến trong một thành phố nhỏ. Điều này chưa biết chừng chính là vì xung quanh đó có người phi phàm hoặc vật phẩm thần kỳ của con đường gần."
"Nói cách khác, Backlund còn có thứ gì khác thu hút ông và Charles Latour đến đây, và thông qua ông ảnh hưởng đến vận mệnh của tôi, khiến tôi bị giáo hội sắp đặt, phần lớn thời gian đều ở Backlund?" Leonard như có điều hiểu ra, hỏi để tìm sự xác nhận.
Pares Zoroaster chậm rãi thở dài:
"Không loại trừ khả năng này."
...
Phía trên sương mù xám, Klein nhanh chóng lật đến một trang nhật ký có giá trị:
"21-11, bởi vì giai đoạn trước đã chuẩn bị rất nhiều, nên mình đã lấy được một vật phong ấn cấp "0" hỗn loạn khủng bố nhanh hơn nhiều so với tưởng tượng của mình."
"Sau đó, trải qua một phen đánh giá khó khăn, cộng thêm được trợ giúp, mình rốt cuộc đã làm nó quay trở về đặc tính phi phàm danh sách 1 thuần khiết."
"Qua vài hôm nữa, nghi thức được chuẩn bị xong, chắc hẳn mình có thể tấn thăng "Hoàng đế tri thức" danh sách 1 con đường "Kẻ nhìn trộm bí mật"."
"26-11, trời trong, gió mát."
"Nghi thức rất thuận lợi, mình tiêu hóa cũng gần hết rồi, neo càng thêm vững chắc, trong toàn bộ quá trình cũng không có nhiều khó khăn."
"Mình đã là Thiên sứ danh sách 1, "Hoàng đế tri thức", Bernarde từ nay về sau không cần lo lắng về sự ảnh hưởng của "Hiền giả ẩn nấp" nữa, có thể làm theo câu ngạn ngữ "Làm gì tùy thích, miễn đừng gây hại", tiếp tục tiến về phía trước trên con đường này!"
"Đồng thời, địa vị Thiên sứ danh sách 1 tức là mình có khả năng kháng lại ô nhiễm và sự theo dõi đến từ bầu trời sao ở mức độ rất lớn, lên phía trên trăng đỏ, xem nơi đó rốt cuộc có cái gì."
"Bất kể ngài "Gate" có nói dối hay không, mọi chuyện đều cho thấy trăng đỏ là mấu chốt của vấn đề, nếu mình muốn trở thành Chân thần thì phải biết rõ nguyên do."
"Chuẩn bị thêm ba ngày nữa rồi sẽ thử lên mặt trăng!"
"Đây là một bước nhỏ của mình, nhưng lại là một bước lớn của nhân loại! Ha ha, câu này không phải mình nói."
Đọc đến đây, Klein lại nhớ đến trang nhật kí tâm thần của Russell, càng thêm nghi ngờ nó được ghi lại sau khi vị đại đế này "lên mặt trăng".
Bỏ những tờ nhật ký chưa xem còn lại xuống, Klein bắt đầu thông qua "Bói toán giấc mơ" nhớ lại những nội dung đã từng xem một năm trước, muốn dựa vào việc so sánh trước sau, để tìm kiếm manh mối về trạng thái tinh thần bất thường của Russell.
Không mất quá lâu, anh đã nhìn thấy mấy hàng chữ trong giấc mơ, theo lý thuyết, đây là bản nhật ký cuối cùng của Russell:
"Mình không thể nào đưa ra đề nghị cụ thể, bởi vì mình không nhìn rõ bảy vị thần, không nhìn rõ bộ mặt thật của Tà Thần. Điều này có lẽ liên quan đến một phần nội dung trên "Phiến đá báng bổ" thứ hai được tổ chức xa xưa kia che giấu. Rất đáng tiếc, mình chỉ đoán được đại khái phần đã che giấu, không thể chứng thực."
Trong bản nhật ký này, đại đế còn trịnh trọng báo cho "người bạn" khả năng có tồn tại phải cẩn thận ánh trăng.
Giấc mơ đột nhiên vỡ vụn, Klein tỉnh giấc, trong ánh mắt rõ ràng có nỗi hoảng sợ.
Anh nhớ rất rõ, cách đây rất lâu Russell đã chứng thực về phần bị che giấu của "Phiến đá báng bổ" thứ hai:
"19-7, trong đêm Huyết Nguyệt."
"Câu trả lời của ngài "Gate" đã xác nhận một việc, Phiến đá báng bổ thứ hai trong tổ chức bí ẩn xa xưa mà mình đã từng xem kia không đầy đủ!"
Điều này... Đại đế đã quên rồi? Không, chuyện quan trọng như thế sao có thể quên được? Trông ông ấy có vẻ cực đoan và quá khích một chút thôi, không phải là vấn đề quá lớn, vì sao lại như thế... Klein không khỏi thầm tự hỏi, chẳng hiểu sao lại có cảm giác đáng sợ:
Khi viết bản nhật ký cuối cùng, hoặc là nên nói khi viết câu này, Đại đế Russell như một người khác.
Phía trên màn sương mù xám không hề dao động chút nào, Klein lẳng lặng ngồi phía trên cùng bàn dài loang lổ, giống như một bức tượng đá đã tồn tại ở nơi này hàng trăm, hàng ngàn năm.
Đối với phát hiện vừa rồi, từ đáy lòng anh dâng lên một nỗi kinh hoàng, cảm giác ớn lạnh chạy dọc sống lưng, lan ra khắp toàn thân, mang đến sự run rẩy không rõ ràng nhưng rất chân thực.
Giống như anh phải trơ mắt nhìn một người bạn quen thuộc trong một thời gian ngắn chợt trở nên xa lạ, cử chỉ khác thường, hệt như bị người khác mạo danh thay thế.
Đương nhiên, ở phương diện này còn có cách so sánh trực quan rõ ràng hơn, đó chính là khi Leonard Mitchell đến nhà gặp Klein, muốn thảo luận về chuyện của Pares Zoroaster, nhưng lại đột nhiên lấy ra một chiếc kính độc nhãn đeo lên sống mũi.
Chẳng lẽ sau khi Đại đế lên trăng đỏ, đã bất tri bất giác bị ký sinh, mà bản thân không hề phát hiện ra, biểu hiện bình thường cũng không có gì khác lạ, chỉ khi thông qua nhật ký nhớ lại quá khứ, phân tích nội tâm, và tự mình đối thoại, mới biểu hiện ra triệu chứng rõ ràng? Hoặc là, do Adam thôi miên? Nhưng lúc này, Russell ít nhất cũng danh sách 1 rồi... Klein không nhịn được cúi đầu đánh giá bản thân, giả thiết trong cơ thể mình tồn tại một thứ mà mình không biết gì, không rõ có thể được gọi là "người" hay không.
Quả là một sự khủng bố cực hạn... Klein thong thả hít vào một hơi, ép bản thân tập trung chú ý vào nhật ký của Đại đế Russell.
Anh lại nhanh chóng phát hiện ra nội dung đáng để đọc kỹ:
"28-7, lại tham gia vào buổi tụ hội của tổ chức xa xưa bí ẩn kia."
"Trong cuộc nói chuyện phiếm của các thành viên, mình đã nhận ra một vấn đề: có phải vì mình tấn thăng quá nhanh, nên những gì trải qua khá ít ỏi, có rất nhiều chuyện chưa từng được nghe đến?"
"Dường như họ nhắc tới sự ô nhiễm đến từ bầu trời sao và trong lòng đất, hôm nay là lần đầu tiên mình biết đến sự tồn tại của chúng."
"Ha ha, không biết trong số họ có bao nhiêu vị cấp bậc Thiên sứ, ngoại trừ số rất ít thành viên, phần lớn đều không thích người khác biết được cấp bậc hiện tại của mình."