← Quay lại trang sách

Chương 1404 Nhật ký mấu chốt

Nhân lúc người khác trao đổi, mình đã nhỏ giọng hỏi ông lão Hermes ở bên cạnh, hi vọng có thể biết thêm về ô nhiễm đến từ bầu trời sao và trong lòng đất."

"Hermes nói cho mình biết, đây là tri thức mà cấp bậc hiện tại của mình không nên tiếp xúc, một khi biết được sẽ khiến bản thân bị ô nhiễm!"

"Không ngờ lại đáng sợ như thế? Sẽ là cái gì chứ? Mình rất tò mò."

"Sau đó ông lão kia còn nói với mình, ô nhiễm đến từ lòng đất thì có thể mặc kệ, bởi vì nó sẽ tự nhiên tan biến theo thời gian, trong quá khứ cách đây rất lâu, thời kỳ mà các cổ thần còn sống, các sinh vật hùng mạnh đã có ý định giải quyết triệt để vấn đề này, kết quả lại khiến cho sự việc càng thêm phiền toái, gây ra tổn thất rất lớn. Sau đó, họ từ bỏ ý định tạo ảnh hưởng trực tiếp, mà đổi thành phong ấn và trông coi."

"Từ lúc bắt đầu, tuy thỉnh thoảng sẽ xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, nhưng xem ra không cần nhân vật chính của thời đại này như mình nhúng tay vào giải quyết."

"Ông lão Hermes lại nhắc đến bầu trời sao, nói tình hình nơi đó còn phức tạp hơn tưởng tượng của mình, vừa thú vị hơn cũng vừa nguy hiểm hơn. Ông ấy nói, cho dù là Thiên sứ danh sách 2, danh sách 1 cũng không có đủ nhận thức về bầu trời sao, chỉ có hiểu biết đại khái mà thôi, không rõ nơi đó ngoại trừ nguy hiểm, thì còn có rất nhiều thứ khác nữa. Nếu không phải từng quen biết một sự tồn tại giỏi về dạo chơi bầu trời sao, cũng biết được khá nhiều chuyện từ chỗ đối phương, thì ông ấy cũng không thể nói ra được những lời này."

"Mình rất tò mò nhưng lại không ôm quá nhiều mong chờ, hỏi sự tồn tại giỏi về dạo chơi bầu trời sao kia là ai."

"Ông lão Hermes không hề giấu diếm, đáp là ngài "Gate" Bethel Abraham."

"Ngài "Gate"... Mình giả vờ không biết gì, dùng giọng điệu rất tùy ý để hỏi về địa vị của vị này."

"Hermes không trả lời ngay, chỉ nói là vào thời kỳ kỷ đệ tứ, cho dù có lén gọi các Thiên sứ, Bán Thần cũng là gọi thẳng tên, sự tồn tại khiến mọi người quen gọi danh hiệu, ngoại trừ số ít các vị thần linh Đêm Tối, Gió Bão, Đại Địa thì cũng chỉ có ngài "Gate"."

"Vậy à... Địa vị của ngài "Gate" quả là khá cao."

Ô nhiễm bắt nguồn từ lòng đất sẽ tự động biến mất theo thời gian? "Ma kính" Arodes nói, cảm giác sương mù xám mang đến cho nó rất giống thứ ở trong lòng đất... Nó muốn mình sau khi lấy ngai vàng về hẵng đi thăm dò dưới lòng đất. Mà Lucca Brewster lại bày tỏ một cách khẳng định rằng danh sách càng cao, thì thứ ở trong lòng đất lại càng gây nguy hiểm hơn... Klein khẽ gõ ngón tay lên mép bàn dài loang lổ, càng thêm hoang mang về thứ trong lòng đất rốt cuộc là cái gì.

Cũng may, từ miêu tả của Hermes, trạng thái của tòa pháo đài bỏ hoang kia cùng thái độ của "Nữ Thần Đêm Tối" dường như đều đang chứng tỏ ô nhiễm bắt nguồn từ lòng đất quả thực sẽ tự nhiên biến mất, mặc kệ nó là cách xử lý tốt nhất.

Phù, vậy tạm thời không cần phải lo lắng đến lòng đất nữa... Lời nói của Hermes và cánh cửa đồng xanh ở sâu trong "Thành phố kỳ tích" Livihed kia xem như đã xác minh cho nhau, "Rồng Không tưởng" Angel Wade" quả thực đã thử giải quyết vấn đề trong lòng đất, nhưng cuối cùng chỉ rước lấy nỗi sợ hãi và bóng ma tâm lý... Xem ra, nguyên nhân gây ra tận thế rất có khả năng là đến từ bầu trời sao, mà với danh sách hiện giờ của mình thì chưa đủ tư cách để biết... Trong lúc suy nghĩ, Klein hơi ngậm ngùi, tiếp tục đọc nhật ký trong tay.

Sau khi lật vài tờ, ánh mắt của anh đột nhiên sáng ngờ, tập trung vào một trang trong đó:

"31-12, kết thúc một năm, đây là ngày thích hợp nhất để đưa ra quyết định, viết nên một câu chuyện mới."

"Mình đã nghĩ xong nên xây tám khu lăng tẩm bí mật ở nơi nào, chỉ còn một khu cuối cùng vẫn chưa xác định được."

"Khu lăng tẩm cuối cùng này cần phải bí mật hơn tám khu kia, nếu không sẽ mất đi ý nghĩa."

"Sau khi suy nghĩ rất lâu, mình đã nghĩ đến một chỗ, đó là hòn đảo không tên nơi mai táng Green."

"Đương nhiên, vực sâu cũng là một sự lựa chọn, chỉ có điều khu vực hiện nay mình có thể tiến vào không tìm thấy ác ma nào còn sống, cũng không thể thuần hóa chúng, để chúng trở thành dân chúng của mình, giúp mình xây dựng lăng tẩm. Mà nhân loại bình thường thì không thể nào sống được ở nơi đó, ngay cả người phi phàm mạnh cũng rất khó chống chọi lại sự ăn mòn ẩn náu trong vực sâu."

"Bất kể thế nào, hoàn cảnh sinh tồn của hòn đảo nhỏ không tên kia hiện giờ cũng được coi là không tồi."

"Ha, dân chúng hiểu biết rất hạn hẹp về các "Thí tự thân vương" của kỷ đệ tứ, "Hoàng đế" thống trị không chỉ là nhân loại và sinh vật hình người, toàn bộ sinh linh đều nên là thần dân của ta!"

"Mà trên hòn đảo không tên nọ có rất nhiều sinh vật phi phàm không có trí tuệ, chúng đã sớm tôn sùng mình, đi theo mình, mình hoàn toàn có thể sử dụng chúng để xây dựng lăng tẩm bí mật."

"Viết đến đây, bỗng nhiên nhớ lại những gì trải qua ngày đó, bởi vì mơ thấy Green mà mình dẫn theo đám người Edwards, Benjamin trở về hòn đảo không tên này, phát hiện thấy sinh vật phi phàm sống hòa bình với nhau, tụ tập lại một chỗ cử hành nghi thức, mà Green đã chết lại ở ngay giữa chúng."

"Lúc ấy quả thật mình bị dọa hết hồn, cảm nhận một nỗi sợ hãi đã lâu không thấy, tất cả những chuyện đó đều cực kỳ quái dị."

"Lần đó, William chết, Polly chết, chỉ có Edwards và Benjamin còn sống, nếu không phải mình đã trở nên mạnh mẽ, chấp chưởng vật phong ấn cấp "0" thì mọi người đều bị chôn rồi."

"Sức mạnh ảnh hưởng đến sinh vật phi phàm trên hòn đảo không tên đó lại đến từ bầu trời sao. Mà người bỏ mạng vì sự ô nhiễm này sau khi chết sẽ quay về đầu nguồn."

"May mà sức mạnh đến từ bầu trời sao chỉ có thể phóng ra một phần rất nhỏ vào thế giới hiện thực. Cuối cùng mình cũng xử lý xong, khiến cho hòn đảo nhỏ không tên kia trở thành căn cứ bí mật của mình."

"Giờ là lúc nó phát huy tác dụng!"

Xem xong tờ nhật ký này, Klein không hề vui mừng khi mình đã đoán đúng khu lăng tẩm cuối cùng của Đại đế Russell ở nơi nào, ngược lại còn hơi nhíu mày.

Một mặt, sự ô nhiễm bắt nguồn từ bầu trời sao rõ ràng đã xuất hiện "trước mặt" anh, mặt khác vì hòn đảo nhỏ không tên kia thật ra cũng không hề bí mật đến thế, ngoại trừ đại đế, rõ ràng còn có Edwards và Benjamin hai người đã sống sót biết được, không phù hợp với yêu cầu của Russell.

Là do lúc trước Edwards và Benjamin đã qua đời một cách bình thường, không để lộ ra bí mật này, hay là Russell định sau khi lăng tẩm xây xong, sẽ để hai vị cấp dưới này vĩnh viễn ở lại trên đảo, và giải quyết vấn đề thông linh? Đương nhiên, nếu Russell có vật phong ấn hoặc năng lực phi phàm tương ứng thì cũng có thể khiến Edwards và Benjamin hoàn toàn mất đi đoạn ký ức đó... Klein im lặng một lát, lại tiếp tục đọc nhật ký, tìm kiếm tọa đọ của hòn đảo không tên kia.