← Quay lại trang sách

Chương 1409 Gia đình lộn xộn (2)

Cô ta vừa dứt lời, câu nói tương tự chợt vang vọng trên "Cái chết đen", lớn tiếng hơn câu gốc.

Đám hải tặc không hề nghi ngờ gì cả, dường như nghe theo một quy luật kỳ lạ nào đó, theo bản năng tránh xa phòng thuyền trưởng, tiếp tục làm việc của mình.

Thuyền trưởng đã nói đừng quấy rầy mình thì trong thời gian này họ cũng sẽ không tự nhiên đến tìm!

Cùng lúc đó, Tracy thấy Hermann Sparrow bỏ mũ dạ xuống đặt trước ngực, hơi cúi đầu với mình như đang tạm biệt.

Sau đó cô cảm thấy mình dường như cách ly với toàn bộ thế giới, bốn phía trở nên im lặng, ngay cả nhà mạo hiểm điên cuồng kia cũng không thấy đâu.

Cô đã nhận được hoàn cảnh "không bị quấy rầy" mà mình muốn.

"Phóng đại" và "Vặn vẹo" của con đường "Luật sư"!

Lớp băng bên ngoài người Tracy bắt đầu tan ra, đám tơ nhện vô hình vẫn trói chặt lấy cô ta như trước, khiến cô ta không thể làm ra bất cứ động tác nào, ngay cả việc thay đổi trọng tâm cơ thể cũng không.

Thế là cô ta chỉ có thể đứng ở đó, hệt như một bức tượng sáp sống động.

"Anh ta không giết mình..." Tracy mờ mịt nhìn phía trước, nhất thời có chút khó tin.

Cô ta cho rằng không phải Hermann Sparrow thương hại mình nên mới không ra tay, nhà mạo hiểm điên cuồng này đã giết rất nhiều hải tặc, chưa bao giờ xuất hiện trường hợp nương tay. Mà Tracy tuy tự nhận bản thân không phải là ma nữ bình thường, không làm những chuyện xứng với danh ma nữ, nhưng là một hải tặc, sao có thể không làm chuyện xấu? Bất kể là buôn bán nô lệ, hay là cướp tàu thuyền, cô ta đều dồi dào kinh nghiệm.

Tracy cũng không cho rằng Hermann Sparrow bị vẻ đẹp của mình làm động lòng mà thèm muốn, bởi vì ánh mắt của đối phương nhìn mình lạnh lùng như nhìn một kẻ đã chết.

"Chắc chắn là còn nhân tố khác..." Tracy nhanh chóng đưa ra đủ loại suy nghĩ, liên tưởng từ những chuyện có khả năng liên quan đến bản thân, chẳng mấy chốc đã có phán đoán nhất định: "Chắc là do quan hệ huyết thống giữa mình và mẹ quá gần, mà các ma nữ đều am hiểu nguyền rủa. Một khi mình chết đi, mẹ sẽ lập tức phát hiện ra bên này xảy ra chuyện, từ đó trốn thật kỹ, khiến Hermann Sparrow không tìm ra mục tiêu cho lần hành động tiếp theo. Bởi vậy, anh ta mới để mình sống, nhưng không thể nào liên hệ được với người khác... Vậy thì bất kể hành động nhằm vào mẹ của anh ta thành công hay thất bại, đều có khả năng sẽ quay về giết mình... Mà nếu mình muốn sống tiếp, thì phải tự cứu được bản thân trước."

Thật ra trong lòng Tracy không có tình cảm gì quá sâu đậm với mẹ Catherine, vị "Bất lão ma nữ" này đã sống thời gian đủ lâu rồi, mà phần lớn thời gian đều thông qua việc qua lại với người trẻ tuổi để giữ tâm tính thanh xuân, thường chỉ nhiệt tình với những đứa con ngẫu hứng sinh ra trong một thời gian ngắn, còn lại thì toàn bỏ mặc.

Nhưng theo tuổi tác dần tăng, Tracy được Catherine đánh già là càng ngày càng giống mình trong quá khứ, vì thế nhận được nhiều sự quan tâm cũng như trợ giúp từ Catherine hơn.

Nhưng Tracy không muốn được săn sóc như vậy, điều này khiến cô ta mất đi bản tính vốn có của mình, mãi chìm trong đau khổ không thể thoát ra.

"Phù... tuy mình rất hận bà ta, oán thầm bà ta, nhưng vẫn sẽ bất giác ỷ lại, khao khát được bà ta tôn trọng ý kiến của mình... Hi vọng, hi vọng bà ta có thể tránh khỏi sự truy sát của Hermann Sparrow..." Tracy lại bắt đầu giãy dụa, định thoát ra khỏi trạng thái bị trói buộc.

Cô ta làm thế, một mặt là để tự cứu, mặt khác là muốn mau chóng thông báo cho mẹ mình, để Catherine cẩn thận Hermann Sparrow!

Đương nhiên, Tracy cũng hơi nghi ngờ Hermann Sparrow hẳn là vừa tấn thăng danh sách 4 chưa bao lâu liệu có thể làm hại đến người mẹ đã sống từ kỷ đệ tứ tới giờ của mình - một ma nữ được xưng là "bất lão" - hay không, nhưng cô ta không mong sẽ gặp may, bởi vì Hermann Sparrow có sự trợ giúp từ vị "Quan chấp chính tử vong" mà ngay cả mẹ mình cũng phải sợ hãi kia!

Rầm!

Rốt cuộc Tracy cũng ngã xuống sàn, thử lăn về phía bàn, nhưng bất kể cô ta cố gắng thế nào thì cơ thể cũng không hề chuyển động.

Cô ta không phải đang đối chọi với kẻ khác, mà chính là bản thân bị "Vặn vẹo" và "Phóng đại"!

...

Phía trên sương mù xám, Klein đã ngồi vào chiếc ghế dựa cao thuộc về "Kẻ Khờ", đặt tờ giấy có dính máu của "Trung tướng bệnh tật" Tracy lên mặt bàn dài loang lổ.

Ngay sau đó, anh cụ thể hóa ra bút, viết xuống một câu bói toán:

"Vị trí hiện nay của Catherine, mẹ của "Trung tướng bệnh tật" Tracy."

Bỏ bút xuống, Klein cầm lấy tờ giấy, hơi dựa vào lưng ghế, nhắm mắt lại, nhỏ giọng lặp lại câu vừa viết ra.

Sau bảy lần liên tục, anh tiến vào giấc mơ, nhìn thấy trong thế giới mịt mờ đột nhiên hiện ra một gác chuông kiểu Gothic rất cao.

Ở gần gác chuông, Catherine mặc áo dài trắng thánh thiện đang đứng trong bóng đen của mấy căn nhà, nhìn tình hình xung quanh với nét mặt nghiêm túc, giống như đang tìm kiếm cái gì, mà trăng đỏ đang treo cao ở giữa không trung, vị trí hoàn toàn đồng nhất với chỗ mà Klein nhìn thấy trước khi tiến vào sương mù xám.

Điều này chứng tỏ "Ma nữ trắng" Catherine vẫn còn đang ở Backlund, đứng trong khu tây, truy đuổi một mục tiêu nào đó.

Sau khi kết thúc bói toán, quay trở lại thế giới hiện thực, Klein đi ra phòng ngoài của căn hộ cho thuê, ngước nhìn vầng trăng đỏ rực trên bầu trời đêm ngoài cửa sổ, lặng lặng suy tư một lát.

Có lẽ còn có cơ hội tiêu hóa ma dược... Cuối cùng anh thầm lẩm bẩm một câu, lấy ra một thứ, mang theo hai bí ngẫu, biến mất vào trong bóng đen nơi không có ánh đèn.

Ở Backlund, anh không dám dùng "Lửa nhảy nhót" nhiều, sợ bị Charles Latour cảm nhận thấy, dù sao không phải lần nào cũng có thể thuận lợi đốt hạc giấy mà Will Onsetin gấp để dự phòng, làm thế là không tôn trọng vị "Rắn vận mệnh" kia, mà cứ đến thẳng nhà bác sĩ Alan để "thăm hỏi" cũng dễ khiến nhà họ bị chú ý.

Chỉ chớp mắt sau, Klein đã xuất hiện ở phía trái gác chuông kiểu Gothic cao cao trong giấc mơ nọ, ẩn thân trong bóng tối. Đây là "Đồng hồ trật tự" có tính ký hiệu của Backlund.

Sau đó, anh và hai bí ngẫu tách nhau ra, mỗi người trốn vào một chỗ khác nhau.

Làm xong mọi việc, Klein nhanh chóng cho một con chuột chuyển hóa thành bí ngẫu, để nó chạy tới sát mép của phạm vi năng lực thao túng, há miệng thấp giọng tụng niệm một tôn danh:

"Thần chiến tranh vĩ đại, tượng trưng cho máu và sắt, chúa tể của loạn lạc và phân tranh, "Ma nữ trắng" Catherine đang ở khu vực này..."

Klein đang thực hiện giao hẹn với ác linh "Thiên sứ đỏ", cũng hi vọng sinh vật từng có địa vị cao này sẽ thay mình giẫm vào các bẫy rập có khả năng tồn tại. Đồng thời, anh cũng rất nghi hoặc về mưu đồ thực sự của Solon Einhorn Medici, nên không vội vàng tìm Giáo hội Đêm Tối hoặc là "Nữ vương thần bí" Bernarde giúp đỡ, chỉ định đứng ngoài quan sát, xác nhận tình hình, đỡ liên lụy người khác rơi vào bẫy.

Tiếng cầu nguyện vừa dứt, con chuột màu xám nọ đột nhiên hơi run rẩy rồi lặng lẽ ngã vào thùng rác bên cạnh.

Nó đã mất đi sinh mệnh của mình, không còn là bí ngẫu của Klein nữa.

Đây là cách để Klein đề phòng bản thân bị ác linh "Thiên sứ đỏ" đánh dấu.

Mà bản thân anh sau khi từ bỏ con chuột bí ngẫu, lập tức rời khỏi khu vực "Đồng hồ trật tự" cùng Cunas và Enyuni, đi ra xa cách đó hơn mấy cây số, rồi để "Người thắng cuộc" cầu nguyện "Hải thần" Cavitewa.