Chương 1470 Hỗn loạn
Không, có thể là cố ý thể hiện ra như thế, để làm tê liệt chúng ta... Người phi phàm con đường "Người quan sát" giỏi nhất là đùa giỡn lòng người... Trong đầu Klein vừa hiện lên một suy nghĩ như vậy, hai cái đầu khác của Reinette Tincole đã lần lượt dùng tiếng Người khổng lồ và tiếng Tinh linh tụng niệm:
"Hôm qua!"
Bùa chú như kim cương hình chữ nhật kia chớp mắt bị một ngọn lửa trong suốt đốt cháy, hòa vào hư không.
Cơ thể Reinette Tincole nhanh chóng bành trướng, bốn cái đầu trong tay đồng thời bay lên, rơi xuống cổ.
Bốn cái đầu lần lượt trở nên hư ảo, xếp chồng lên nhau thành một.
Chỉ chớp mắt sau, Reinette Tincole đã biến thành một con búp bê vải to như một thành lũy, mặc chiếc váy dài kiểu Gothic màu đen, bên trên có vô số phù hiệu thần bí và quấn đầy dây leo kỳ dị, đôi mắt đỏ tươi như máu.
Ánh mắt cô đảo qua Hermes đến từ niên đại xa xưa, miệng đang ngậm chợt mở ra, nhưng không hề phát ra âm thanh nào.
Vị Thiên sứ con đường "Người quan sát" kia chợt lóe lên một luồng ánh sáng nhạt, biến thành một con thỏ mập mạp trắng trẻo.
"Tà vật cổ đại", "Lời nguyền biến hình"!
Con thỏ kia không hề hoảng hốt chút nào, cả người cũng bắt đầu to lên thành một ngọn núi nhỏ, có thể giẫm chết Klein bằng một chân.
Đối với Thiên sứ con đường "Người quan sát" mà nói, ta cho rằng bản thân mình hùng mạnh thì sẽ hùng mạnh, không bị bất cứ hình tượng bên ngoài nào trói buộc!
Mà khi con thỏ biến thành quái vật, bên trong di tích cũng xảy ra sự biến đổi kỳ lạ, chân thật và hư ảo đan xen, khiến Reinette Tincole có phần không rõ đâu là cảnh trong mơ, đâu là hiện thực.
Klein có thể phân biệt được, cũng chú ý thấy không chỉ có tiểu thư tín sứ đang ở trong trạng thái sinh vật thần thoại, mà bên ngoài người con thỏ kia cũng bao phủ một lớp vảy xám trắng, đủ loại hoa văn đan vào nhau tạo thành từng phù hiệu hình lập thể dường như có thể nối liền đến tâm linh.
Thiên sứ thật đáng sợ, vừa mở màn đã dùng ngay hình thái sinh vật thần thoại hoàn chỉnh... Klein cảm thán một câu, thậm chí không dám nhìn nhiều, không dám nhòm ngó tri thức, một là vì thời gian không cho phép, hai là địa vị của anh còn chưa đủ cao, nhìn thấy hình thái sinh vật thần thoại hoàn chỉnh tất nhiên sẽ bị ảnh hưởng, gặp phải trạng thái tiêu cực nhất định, trong chiến trường nguy hiểm bắt buộc phải né tránh.
Nhân lúc tiểu thư tín sứ đang chiến đấu với con thỏ hóa thành cự long, Klein vừa dùng cuồng phong đáp thẳng xuống lăng tẩm bí mật, vừa dùng tiếng Người khổng lồ thầm tụng niệm một tôn danh, và giơ tay bắt vào không khí.
Lần đầu tiên, thất bại!
Lần thứ hai, thất bại!
Lần thứ ba, vẫn thất bại!
Đúng lúc trên đảo tâm linh của Klein xuất hiện rất nhiều con thỏ trắng trẻo mập mạp, khiến anh phải nâng cao ý thức, làm ra đối kháng, không thể suy nghĩ quá nhiều chuyện, thì bàn tay phải duỗi ra theo bản năng của anh rốt cuộc đã chạm được một hình ảnh trong lỗ hổng lịch sử.
Khi tay kéo cánh tay lại, hình ảnh kia nhanh chóng phác họa ra, là một cô gái, mặc áo dài màu tối, đội mũ trùm rộng thùng thình, có một gương mặt xinh đẹp tuyệt trần và đôi mắt tối tăm hơi đờ đẫn.
Đây là Thiên sứ Bí Ẩn của giáo hội Đêm Tối mà Klein đã từng gặp.
Sau đó, anh ở thị trấn sương mù biết được, đây là con gái của cổ thần Freguera, "Mẹ của trời" trong "Quốc gia bóng tối", cũng nghi ngờ đối phương chính là vật chứa để Nữ thần giáng trần.
Nếu hình ảnh trong lỗ hổng lịch sử của thủ lĩnh khổ tu Arianna chỉ cần một lần đã triệu hồi thành công, thì Klein chắc chắn sẽ thử triệu hồi vị này.
Vừa rồi anh vẫn luôn tụng niệm tôn danh của "Nữ Thần Đêm Tối"!
"Học giả cổ đại" sử dụng hình ảnh trong lỗ hổng lịch sử có một hạn chế rất khó vượt qua, đó chính là không thể triệu hồi thứ có liên quan đến "Tính duy nhất". "Vật chứa để thần giáng trần" này cũng tương tự, phải xem hình ảnh trong lỗ hổng lịch sử tương ứng có thể nhận được bao nhiêu sức mạnh đến từ thần linh, có liên lụy đến "Tính duy nhất" không. Muốn triệu hồi Amon cũng thế, bản thể thì không được, nhưng phân thân thì có thể.
Để an toàn, Klein đã triệu hồi người đã cười với mình trong sự kiện sương mù Backlund kia, kết quả hơn ba lần là thành công!
Đương nhiên, Klein tin rằng nếu không phải được Nữ thần ngầm đồng ý, thậm chí còn cung cấp sự trợ giúp nhất định, thì hiện giờ mình có triệu hồi một trăm lần, một nghìn lần, hay một vạn lần thì cũng không thể thành công được.
Cô gái xinh đẹp kia không nhìn "Học giả cổ đại" đã triệu hồi mình, lập tức quay đầu sang nhìn xuống lăng tẩm bí mật ở phía dưới.
Di tích trong lòng đất đột nhiên chấn động, cả tòa lăng tẩm đen kịt hùng vĩ bắt đầu rung lắc dữ dội, xuất hiện gợn sóng, dường như sắp rơi vào trong thế giới Bí Ẩn.
Đúng lúc này, có hai cánh tay từ bên ngoài thò vào, một bàn tay đè Reinette Tincole biến thành con búp bê vải khổng lồ xuống, một bàn tay mở ra chụp lấy Klein.
Hai cánh tay này đều dài hơn mười mét, bên ngoài tối đen, chảy ra thứ chất lỏng dính dấp, có những chỗ gồ lên kỳ quái, chúng hoặc là đầu lâu, hoặc là những con mắt hình khối, hoặc là những cái lưỡi có gai nhọn.
"Thần nghiệt", Siea!
Nhóm thủ vệ không còn lại nhiều trong di tích dưới lòng đất hệt như phát điên, hoặc rút kiếm chém giết đồng đội, hoặc nâng súng lên chĩa vào bản thân, bóp cò.
Làn da của Klein bắt đầu khô nứt, ý thức bị cảm giác điên cuồng nào đó quấy nhiễu, nhưng không thể làm ra được cách nào đối phó hữu hiệu.
Thiên sứ Bí Ẩn mà anh triệu hồi ra kia, theo bản năng thu lại tầm mắt, ngẩng đầu nhìn về phía hai cánh tay như đến từ ác mộng kia.
Cánh tay khổng lồ của "Thần nghiệt" Siea khiến người ta sợ hãi kia khẽ run lên, không những không bắt được Klein, mà còn bị Reinette Tincole nhân cơ hội nguyền rủa, mọc ra đầy lông ngắn màu xanh lục.
Đúng lúc đó, chúng bắt đầu nhạt đi, cố gắng giãu dụa, định thoát khỏi trạng thái Bí Ẩn.
Mà lúc này, giữa không trung trong di tích dưới lòng đất lại xuất hiện ba bóng người, họ lần lượt là Đại đế Russell, quốc vương đầu tiên của Ruen William Augustus I và Thiên sứ trừu tượng được tạo bởi hào quang thuần túy.
Hình ảnh được Charles Latour triệu hồi từ lỗ hổng lịch sử đã đuổi đến đây!
Nhiều Thiên sứ đồng thời giáng xuống một chỗ như vậy, chỉ hơi thở thôi cũng đã khiến toàn bộ không gian chấn động, càng đừng nói đến nhóm người còn đang chiến đấu ác liệt.
Trong thời gian ngắn, cả lăng tẩm đen kịt rung lắc càng thêm dữ dội, bên ngoài thậm chí đã bắt đầu xuất hiện từng khe hở không rõ lắm.
Klein không hề bất ngờ với việc này, bởi vì đây chính là phương án cuối cùng của anh:
Khi kẻ địch quá mạnh, hơn nữa còn có chuẩn bị, không thể nào tạo ra được cơ hội để phá hỏng lăng tẩm, thì sẽ dẫn tất cả đến một chỗ, tạo ra hỗn loạn!
Cảnh tượng đã nhìn thấy ở ngoài thành Bayam lúc trước đã mang đến cho Klein linh cảm này.