Chương 1471 Chưa muộn (1)
Lúc ấy có "Thần nghiệt" Siea cùng sản phẩm phụ của "Tử thần nhân tạo" ra tay từ xa, có "Hải vương" Courtman, tiểu thư tín sứ Reinette Tincole và một vị Bán Thần của Học phái Hoa Hồng tham dự, kết quả chính là một ngọn núi vô tội đã bị sụp xuống.
Giờ phút này, Klein muốn làm cho lăng tẩm bí mật trong di tích này cũng sẽ giống với ngọn núi kia.
Anh cũng không tin khi Thiên sứ chiến đấu đến quyết liệt, vẫn còn có thể khống chế không phá hủy cảnh vật xung quanh!
Mà đội hình lần này còn vượt xa lần trước!
Còn chưa đủ... Cần hỗn loạn hơn chút nữa... Klein vừa khống chế "Dây linh thể" của mình, không cho chúng bay về phía trước, vừa né tránh và cảm ứng không gian thần bí phía trên sương mù xám, bước đầu nắm giữ để nó khẽ rung động.
Giữa không trung, sương mù xám trắng chợt hiện lên, bên trong thấp thoáng hình bóng của một cung điện nguy nga.
"Nguyên bảo"!
Trong phút chốc, nội thành Backlund, bầu trời phía trên nhà thờ lớn St. Storm bỗng trở nên u ám, hệt như có bão tố đang dấy lên.
Những con chim có đôi mắt đen đang đậu ở hạ lưu sông Torquack trông ra xa, bỗng nhiên thay đổi hướng nhìn.
...
Trong "Di tích số 1" ngoại ô Backlund, ma nữ Triss đã bị cướp mất vài loại năng lực, bị thương nặng, có thể chết bất cứ lúc nào.
Phịch một tiếng!
Cô ta ngã đập vào vách đá, gần như bị lún sâu vào trong, trên người toàn là máu tươi.
Lúc này, cô ta lấy ra một thứ, đó là bùa chú giống như kim cương có hình chữ nhật.
"Tái hiện ngày hôm qua"!
Trong trận chiến của những người địa vị cao, cơ hội để sử dụng bùa chú là rất ít, không ai chủ động cho đối phương thời gian để lấy bùa chú và niệm chú văn cả, sở dĩ Triss có thể hoàn thành động tác tương ứng, là vì cô ta đã dấy lên một ngọn lửa màu đen kỳ dị đốt từ trong ra ngoài, mà ngọn lửa đen kia giống như đã hấp thụ toàn bộ nhiệt lượng ở khu vực xung quanh, khiến nơi đó kết một lớp băng rất dày, bên ngoài lớp băng được quấn đầy tơ nhện gần như vô hình, tầng tầng lớp lớp, tạo thành một kén tằm rất lớn.
Dựa vào ba tầng phòng ngự này, Triss tranh thủ thời gian một hai giây lấy ra mảnh bùa chú như kim cương hình chữ nhật, mở miệng tụng niệm:
"Hôm qua!"
Ngọn lửa trong suốt bùng lên bên trong ngọn lửa đen kỳ dị, bùa chú như kim cương kia lặng lẽ tan ra, hòa vào hư không.
Đây là thứ mà Klein cố ý đưa cho vị ma nữ này, để ba hướng tập kích lăng tẩm bí mật đều có thể trở thành điểm chủ công.
Triss chợt nhìn thấy sương mù xám trắng, phát hiện từng cảnh tượng trong quá khứ hiện ra dày đặc ở nơi đó, lấp lánh như bầu trời sao:
Hắn lúc còn nhỏ lưu lạc đầu đường xó chợ, bị xã hội đen khống chế, lừa đi mất. Hắn gia nhập vào hội Linh tri, trở thành "sát thủ". Hắn được hưởng thụ kết cục, hưởng thụ những cuộc tàn sát đẫm máu, hưởng thụ việc xúi giục mọi người xé mặt nạ lộ ra bản chất dã thú. Từ đủ mọi nguyên nhân, cô ta buộc phải chủ động biến thành "Vu nữ". Cô ta bắt đầu reo giắc tai họa. Cô ta bị giáo phái Ma Nữ sắp xếp, trở thành người tình của hoàng tử Edsack. Cô ta ngày càng không giống bản thân, dần dần chìm đắm vào hoan lạc. Cô ta cực kỳ hoảng sợ, khát khao thoát ra, nhưng ngày càng rơi sâu xuống địa ngục. Cô ta phải chịu sự đau đớn vô biên, lựa chọn mặt tiêu cực.
Suy nghĩ Triss vừa nảy ra, một hình ảnh chợt phóng to, chiếm lấy toàn bộ tầm mắt của cô ta.
Trong những vệt ánh sáng lốm đốm kia, có bãi cỏ mềm như nhung ngoài cửa sổ, có con ngựa chậm rãi đi qua, có thể loáng thoáng nhìn thấy lỗ bóng golf, một cái giá bày đầy đồ cổ che khuất một ánh nhìn từ ngoài cửa.
Triss trong quá khứ đứng ở trong góc, nhìn ra bên ngoài, tay trái đeo một chiếc nhẫn ngọc bích.
Thời điểm đó cô ta còn chưa đến danh sách 5, không có sức mạnh mà cô ta của hiện tại có thể mượn, nhưng cô ta có chiếc nhẫn đến từ giáo phái Ma Nữ, có quan hệ mật thiết với tự tồn tại của "Ma nữ nguyên sơ".
Thứ Triss muốn mượn chính là chiếc nhẫn này!
Chớp mắt, chiếc nhẫn có tạo hình rất khác biệt, được khảm ngọc bích kia xuất hiện trên ngón út của Triss, nhưng khác với quá khứ, Triss hiện giờ đã là Bán Thần danh sách 4, dung hòa vào ấn ký, thần phục "Ma nữ nguyên sơ", trải qua một cuộc cải tạo rất lớn.
Nói cách khác, tuy cô ta vẫn không phải là "Vật chứa để thần giáng trần" kiên cố, nhưng đã đủ tư cách về phương diện này.
Chiếc nhẫn ngọc bích để cô ta có quyền chủ động trong một thời gian ngắn.
Triss lại liếc nhìn hình ảnh trong quá khứ kia, khi kén tằm xung quanh do tơ nhện chăng thành dần dần vỡ vụn, lớp băng dày lặng lẽ tan chảy, cô ta giơ tay trái lên, nhắm mắt lại, mỉm cười đặt chiếc nhẫn lên giữa trán.
Chiếc nhẫn chảy ra hệt như kim loại, nửa chân thực nửa hư ảo rót vào đầu Triss.
Lúc này, ngọn lửa màu đen quỷ dị đã bị thân vương Grove cướp hết, một cây thương dài tỏa ra ánh sáng trắng nóng rực đang chĩa về phía này.
Phần đầu của cây thương xòe ra nhiều lớp cánh chim trắng ngần, vây quanh mũi thương hệt như Thiên sứ, cũng phong tỏa toàn bộ không gian xung quanh, khiến mục tiêu không thể trốn thoát.
Đúng lúc này, Triss mở hai mắt, cả con ngươi đã đen kịt.
Tóc của cô ta dựng đứng lên, từng sợi đều phình to ra thành con rắn nhỏ, chúng hoặc là có lớp da trắng mịn kỳ dị, hoặc trên đỉnh đầu có con mắt trắng đen rõ ràng, hoặc mọc ra đầu rắn độc, miệng khẽ há, thè lưỡi ra.
Cây thương dài do hào quang thuần túy ngưng tụ thành dừng lại trước mặt Triss, giống như bị một bàn tay vô hình bắt lại, không thể nào tiến thêm một tấc.
Nó nhanh chóng bị nhuộm một màu xám trắng, từ hư ảo trở nên chân thật, giống như được điêu khắc bằng đá.
Vút một tiếng, cây thương dài này chợt rơi xuống, va vào vách đá, vỡ tan tành thành vô số mảnh nhỏ.
Màu xám trắng xung quanh Triss dường như có sức sống, nhanh chóng khuếch tán ra bốn phương tám hướng, những nơi nó đi qua, đá trở nên cứng hơn, các thứ khác thì lại biến thành đá.
Các nghi thức vốn được bố trí trong "Di tích số 1" cũng bị nhuộm màu xám trắng, khiến các Thiên sứ trông coi các lăng tẩm bí mật khác không thể nào phát hiện ra bên này xảy ra chuyện mà đáp xuống đây.
Thân vương Grove chớp mắt đã bị màu xám trắng đang lan tràn từ hư không bao vây, chỉ có thể dựa vào hào quang mãnh liệt tỏa ra từ mũ miện dây gai trên đỉnh đầu để giữ một khu vực an toàn rất nhỏ, lời muốn nói, việc muốn cấm đoán đều không thể truyền ra ngoài được.
Đôi mắt Triss không còn tròng trắng, chỉ còn một màu đen kịt, bộ tóc rắn đã bành trướng đến mức có thể che khuất không trung, bao bọc lấy người cô ta. Triss không thèm liếc nhìn đối thủ cái nào, lập tức chạy thẳng xuống lăng tẩm bí mật dưới đáy hang âm u.
Uỳnh! Uỳnh!
Mặt đất bắt đầu rung lắc dữ dội, sâu bên trong vang lên tiếng trầm đục, từng luồng sao băng màu đỏ kéo theo cái đuôi thật dài từ hư không hiện ra, lướt qua ma nữ Triss, lao thẳng về phía tòa lăng tẩm.