Chương 1503 Khi những ngôi sao trở về vị trí cũ (2)
Chỉ chớp mắt Klein đã hiểu ra, đó chính là trong khoảnh khắc này, bản thân không cần tụng niệm chú văn, không cần đi nghịch bốn bước, chỉ cần một suy nghĩ là linh thể có thể tiến vào "Nguyên bảo", hợp làm một với "bóng người" kia.
Đây chính là cơ hội trốn thoát tốt nhất của anh!
Klein không màng cảm thán thế gới này là Trái Đất, ôm tâm tư Amon chắc chắn không thể nghĩ ra được sẽ có sự biến hóa này, anh lập tức để suy nghĩ chuyển động, "nhảy" về "Nguyên bảo".
Đúng lúc này, trong đôi mắt Klein phản chiếu ra hình ảnh Amon mặc áo choàng dài ma pháp sư kiểu cổ điển, đeo kính độc nhãn, đội mũ mềm chóp nhọn, khóe miệng hắn hơi nhếch lên, mang theo niềm sung sướng không nói thành lời.
Trong đầu Klein chợt nổ tung, toàn bộ suy nghĩ đều bị những lời vô nghĩa điên cuồng đến từ Amon chiếm giữ:
"Anh nói đúng, ta không muốn đánh cắp vận mệnh của anh, trở thành chủ nhân mới của "Nguyên bảo", đồng thời phải gánh trên lưng trách niệm nặng nề..."
"Anh nói đúng, ngay từ đầu đây đã là một trò lừa gạt..."
"Nhưng, trọng tâm của trò lừa gạt này là khiến anh cho rằng ta một đường cho anh hi vọng rồi lại phá hủy nó để đạp đổ ý chí của anh, khiến anh đồng ý trở thành quyến giả của ta..."
"Nếu không phải lúc tiến vào "Vùng đất bị thần vứt bỏ" ta mới cố ý đổi sang trang phục mới, nếu không phải ta mấy lần "sơ suất" biểu hiện ra năng lực lợi dụng "sai lầm", thì anh có thể khẳng định bản thể của ta đã tới sao?"
"Chẳng lẽ một vị "Thần lừa gạt" lại không rõ lúc đó thay đổi hình tượng sẽ để lộ ra rất nhiều vấn đề sao?"
"Anh cho rằng người từng tiến vào Chernobyl từ lâu lại không rõ cái tên này đại diện cho điều gì sao?"
"Ta đã ở trong Vùng đất bị thần vứt bỏ hơn một ngàn năm, chính là đang tìm kiếm đoạn lịch sử xa xưa nhất đó, đoạn lịch sử vượt qua cả kỷ đệ nhất."
"Mục đích thực sự của cả hành trình này là cho anh một ít thời gian, cho anh một ít kiến thức lịch sử, giúp anh tiêu hóa hoàn toàn ma dược "Học giả cổ đại", để anh buông lỏng sự đề phòng ở phương diện này, sau đó, khi anh đã liên hệ với "Nguyên bảo" sâu sắc hơn, thử kích hoạt "Nguyên bảo", ta sẽ nắm bắt lấy cơ hội này, sử dụng lỗ hổng, trực tiếp đánh cắp "Nguyên bảo"."
"Vận mệnh thuộc về anh, "Nguyên bảo" thuộc về ta."
...
Những lời vô nghĩa khủng khiếp đến từ Vua Thiên Sứ này không những ẩn chứa tiếng cười khẽ của Amon, mà còn tàn phá tinh thần Klein, không kém gì tiếng rống của Ngài "Gate".
Trên làn da của Klein theo đó hiện ra dấu vết của từng con "Trùng linh hồn", anh đã ở rìa mất khống chế.
Mà trong cơ thể anh, một con "Trùng thời gian" có mười hai đốt chui ra, hóa thành ảo ảnh Amon đeo kính độc nhãn, đầu đội mũ mềm chóp nhọn cùng bộ với áo choàng dài màu đen của ma pháp sư.
Là Amon "ký sinh" ở tầng nông trong cơ thể Klein, mục đích không phải là theo dõi suy nghĩ, cũng không phải là thông qua "ký sinh" tầng sâu nắm trong tay cục diện vào thời khắc mấu chốt, mà là bắt lấy một cơ hội này!
Lúc đầu Amon lựa chọn dùng "ký sinh" tầng nông, mục đích chủ yếu là dưới tình huống một vị thánh giả không phát hiện ra, "ký sinh" một con "Trùng thời gian" ở tầng nông!
Ảo ảnh của Amon quay đầu lại, nhìn Klein bị những lời vô nghĩa quấy rối, không thể cho suy nghĩ nảy sinh, để lộ ra nụ cười giống hệt bản thể:
Khóe miệng hơi nhếch lên, mang theo niềm sung sướng không nói hết thành lời.
Hắn chợt xoay người, dùng sự liên hệ vô hình kia, "nhảy" về phía "Nguyên bảo" phía trên sương mù xám.
Việc này giống hệt với tình huống trước đó hắn "ký sinh" lên người Dereck Berg, định thông qua ngôi sao đỏ thẫm tương ứng với "Mặt Trời", lẻ vào phía trên sương mù xám.
Nhưng lần này, lại không ai tịnh hóa bên trong "Nguyên bảo", đóng "cổng chính", ngăn cách Amon.
Đây là một buổi biểu diễn đầy phấn kích.
Đây là "Thần lừa gạt".
Trong chớp mắt đó, Amon đã nhìn thấy sương mù xám trắng, nhìn thấy cung điện hùng vĩ xa xưa phía trên.
Chỉ cần hắn duỗi tay ra, vượt qua trở ngại cuối cùng là có thể chạm vào "Nguyên bảo", trực tiếp làm chủ nhân nơi đó, đánh cắp về mặt thực chất.
Nhưng đúng lúc này, một bàn tay màu xanh đen khổng lồ đột nhiên xuất hiện phía trên ảo ảnh của Amon, ngăn cản hắn bước lên con đường dẫn tới "Nguyên bảo".
Ảo ảnh của Amont heo bản năng quay đầu lại, nhìn theo bàn tay, thấy Người khổng lồ một mắt cả người đầy mủ thối rữa, đã chết từ lâu kia.
Vị này được gọi là "Thần vẻ vang" Bladel, con mắt thẳng đứng khoa trương của hắn vẫn không hề có chút sức sống này, sương mù nguyền rủa màu vàng xám không ngừng tỏa ra từ cơ thể hắn.
Nhưng khác với lúc vừa rồi, sau lưng hắn mọc thêm rất nhiều ống mảnh hư ảo màu đen, nó kéo dài ra xa vô tận, không biết nối liền với chỗ nào.
Uỳnh!
Trong tay Người khổng lồ màu xanh đen cao mấy chục mét này đột nhiên ngưng tụ ra một thanh kiếm khổng lồ do ánh sáng hoàng hôn màu cam tạo thành, hắn bổ mạnh về phía bản thể Amon đang đứng ở rìa khe nứt sâu thẳm kia.
Người con trai út của Vua Người khổng lồ vì nguyền rủa mà chết đi này sau mấy ngàn năm vô thức quanh quẩn ở đây, đột nhiên bộc phát ra sức mạnh khó mà tưởng tượng.
Thanh "Kiếm hoàng hôn" kia xuyên qua hư không, trực tiếp nhảy thẳng đến vị trí mà Amon đang đứng, xé rách mọi thứ xung quanh, hóa thành một cơn bão có thể hủy diệt cả vùng bình nguyên hoang vu này.
Amon không hề động đậy, vẫn đứng ở nơi đó, mà bất kể là cơn bão "mũi kiếm" màu cam có càn quét thế nào, cũng không thể chạm được đến hắn.
Dường như hắn lại đang sử dụng "sai lầm" nào đó của thế giới này.
Nhưng, Amon ở trong trạng thái này cũng không thể truyền lời vô nghĩa của bản thân vào trong đầu Klein nữa, giúp anh có được chút yên lặng.
Klein không để ý đến trạng thái sắp mất khống chế của bản thân, trong tiếng cầu nguyện trùng trùng điệp điệp, rõ ràng chân thật ở xung quanh, anh tìm về được chút tỉnh tasom sau đó lập tức để suy nghĩ xoay chuyển trong đầu, cộng hưởng với "bóng người" đỏ thẫm đang ngồi ở vị trí "Kẻ Khờ" phía trên sương mù xám, một lần nữa lập mối liên hệ.
Anh không chút do dự lựa chọn quay về "Nguyên bảo"!
Mà lúc này, ảo ảnh định lẻn vào phía trên sương mù xám của Amon đang bị bàn tay màu xanh đen của "Thần vẻ vang" Bladel ngăn cản, không thể nào đột phá được trở ngại cực lớn này trong phút chốc.
Vị Vua Thiên Sứ đeo kính độc nhãn bằng thủy tinh này, phân thân và bản thể của hắn đồng thời mở miệng, phun ra một từ:
"Đêm Tối."
Đúng vậy, đây là sự trợ giúp đến từ "Nữ Thần Đêm Tối", nhưng cũng không phải là không có nguyên do!
Tuy Klein không nắm chắc về việc này lắm, nhưng vẫn coi đây là một trong những con bàn chưa lật của mình, chỉ có điều anh cho rằng nó chưa chắc đã hữu hiệu, xác suất rất thấp, chỉ có thể chờ đợi nó như một tia nắng ban mai vào thời điểm tuyệt vọng nhất.