Chương 1528 Cơ hội và mạo hiểm cùng tồn tại (1)
Người Treo Ngược" Arges đợi vài giây, thấy ngài "Kẻ Khờ" không đáp chính xác, vội vàng miêu tả chi tiết hơn nội dung mình cầu nguyện trước đó, từ việc cô gái nghi là "Nữ vương thiên tai" Gohinum nói hắn có huyết thống của Tinh linh, đến việc đồng ý trở thành Bán Thần, có thể tái hiện lại tây đại lục và nhân tố quan trọng để hoàn thành lời giao hẹn.
Sau khi nói một lần từ đầu đến cuối, Arges ngậm miệng lại, cúi thấp đầu, không dám nhìn trực tiếp vào ngài "Kẻ Khờ", thành thật đợi sự tồn tại vĩ đại này tự lên tiếng.
Một ít huyết thống Tinh linh... Lấy một sự vật từ trong "Sách Thiên Tai" đưa đến tây đại lục... Tây đại lục biến mất có khả năng tái hiện... Tây đại lục... "Kẻ Khờ" Klein yên lặng nghe xong, nhắm mắt lại, nói với giọng thản nhiên:
"Việc này rất nguy hiểm, nhưng cũng là cơ hội của anh."
Anh đã bước đầu nắm giữ "Nguyên bảo", có thể điều động sức mạnh tương đương với Thiên sứ danh sách 2, mà "Nữ vương thiên tai" Gohinum cùng lắm cũng chỉ ở cấp bậc này, Klein nắm khá chắc đủ loại bất trắc khi đối đầu với vị hoàng hậu Tinh linh này.
Cũng vì nguyên nhân này, anh mới dám nói đây là cơ hội của "Người Treo Ngược".
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết để nắm bắt cơ hội là "Người Treo Ngược" không lỗ mãng, không liều lĩnh, luôn luôn phải nhớ xin phù hộ. Cho nên, Klein cố tình nhấn mạnh câu "rất nguy hiểm", để "Người Treo Ngược" nhớ phải cầu nguyện ngài "Kẻ Khờ" trước khi thực hiện hành động tương ứng.
Chỉ một câu ngắn gọn như vậy mà ẩn chứa hai ý quan trọng, nhưng Klein tin rằng ngài "Người Treo Ngược" chắc chắn có thể hiểu được.
Arges vui vẻ trong lòng, nhưng lại học "Mặt Trời", thành khẩn đáp lại:
"Chỉ tín ngưỡng Ngài "Kẻ Khờ"!"
Klein nghe thấy lời này chợt cảm thấy mất tự nhiên, lại nhớ đến cơn đau đớn khi bị tia chớp vô cùng vô tận bao phủ, đành mỉm cười, không nói gì.
"Người Treo Ngược" Arges cân nhắc một chút, lại chủ động nói:
"Ngài "Kẻ Khờ" tôn kính, chú văn hoặc khẩu lệnh để tiến vào tây đại lục là gì?"
Tôi cũng muốn biết... "Kẻ Khờ" Klein thầm thở dài một tiếng, nói:
"Còn chưa đến thời điểm anh nên biết."
"Vâng, thưa ngài "Kẻ Khờ"." "Người Treo Ngược" Arges không hỏi thêm nữa, cung kính cúi chào.
Đến khi quay về thế giới hiện thực, hắn lập tức ra khỏi lều, dẫn theo thủy thủ, trong ánh nắng bình minh, tốn một khoảng thời gian đi đến tòa di tích Tinh linh kia.
Cảnh tượng nơi này giống hệt với những gì hắn nhìn thấy trong mơ, những tòa kiến trúc bằng gỗ mục nát bị dây leo khô vàng bao phủ, nơi nào đó để lộ ra văn bia, không khí hơi ngưng đọng, dường như lâu rồi không có ai đặt chân đến.
Arges nghiêm túc nhìn quanh một vòng, đột nhiên nghĩ tới một vấn đề.
Đó là sau khi mình dựa vào "Nữ vương thiên tai" trở thành sự tồn tại nửa thần nửa người, thì nên đối diện với giáo hội thế nào?
Trực tiếp tạo phản, làm vị vua thứ năm, không thứ sáu trên năm biển? Nhưng nếu thế, sẽ không có cơ hội tiếp xúc với "Sách Thiên Tai", trừ phi trù tính một vài việc, khiến giáo hội không thể không sử dụng vật phong ấn không biết có bị xếp vào cấp "0" hay không kia. Việc này cực kỳ gian nan, hơn nữa mình phải trở thành "Hải vương", thậm chí là "Thiên tai" mới có khả năng thành công... Ừm, có thể mời "Thế giới" hỗ trợ... Nếu muốn tiếp tục ở lại giáo hội, phải cho họ một lý do đủ tốt, không thể từ chối... Arges nhíu mày, không che giấu cái nhìn chăm chú của mình.
Trong mắt đám thủy thủ, đây là biểu hiện hắn không đủ yên tâm về di tích này.
Trong lúc suy nghĩ, Arges dần có ý tưởng:
"Trong rất nhiều văn hiến của giáo hội có ghi lại một vài cường giả gặp được điều bất ngờ mà trở thành Bán Thần... Trong đó hai phần ba đã bị Tà Thần ác ma ăn mòn, cuối cùng mất đi sinh mạng trong tịnh hóa... Nhưng có một phần ba thông qua thử thách, trở thành chấp sự cao cấp hoặc là Hồng y giáo chủ..."
"Hiện giờ chiến tranh đang nổ ra toàn diện, cục diện của Ruen căng thẳng, chỉ cần không điều tra ra vấn đề gì, giáo hội hẳn là sẽ không để ý quá nhiều đến một vị Bán Thần danh sách 4 làm vật hi sinh... Sau đó từng bước chiếm lấy sự tín nhiệm..."
"Điều kiện tiên quyết là "Nữ vương thiên tai" quả thực không có ý đồ làm ô nhiễm mình, hoặc là lưu lại dấu hiệu gì trên người mình..."
"Xem xét đến các vật phong ấn có trong giáo hội, trước đó phải khẩn cầu ngài "Kẻ Khờ" phù hộ... Dựa theo cách nói của tiểu thư "Chính Nghĩa", "Cái ôm của Thiên sứ" có thể che mắt tâm linh, các loại thử thách trong mơ một cách hữu hiệu..."
Khi thấy các thành viên hội Tarot, từng người đã tấn thăng Bán Thần hoặc sắp tấn thăng Bán Thần, Arges thật sự không muốn bản thân trở thành đá lót đường, giống hệt trong giáo hội lúc trước, hắn làm bao nhiêu việc chỉ để địa vị được cao hơn người khác, lúc này đương nhiên là đồng ý chấp nhận mạo hiểm vì chuyện này.
Sau khi đã có quyết định, Arges lập tức dẫn đám thủy thủ tiến vào di tích, dựa theo lối đi trong giấc mơ, từng bước thăm dò.
Lần này, hắn không chia đám cấp dưới ra thành từng tiểu đội, một mặt là lo lắng chuyện bất trắc, mặt khác là hi vọng toàn bộ họ có thể làm "người chứng kiến" cho mình.
Mười lăm phút sau, Arges và nhóm thuyền viên của hắn đi tới bên cạnh cây đại thụ có bãi bùn đất bị đào bới.
Hắn còn chưa kịp quan sát bốn phía, trước mắt đã chợt hoa lên, thấy một cung điện tráng lệ được tạo thành từ san hô.
Phía trên cung điện này là tầng tầng lớp lớp nước biển lam thẫm đong đưa, tự nó đứng vững giữa lòng biển, đỡ lấy mái vòm khoa trương bên trên, vừa cao lớn vừa hoành tráng, vừa âm trầm vừa tối tăm.
Arges nhìn xung quanh, phát hiện đám thủy thủ bên cạnh đã biến mất, nhất thời nhận ra có lẽ mình đã bị kéo vào một ảo ảnh.
Hắn thầm hít vào một hơi, chậm rãi đi vào tòa cung điện san hô kia.
Nơi này có rất nhiều Tinh linh, họ hoặc đang nướng cá, hoặc đang rắc hương liệu lên máu động vật đã đông thành cục, hoặc đang dùng hai nhánh cây gắp thức ăn bỏ vào miệng, không ai để ý đến kẻ xa lạ đang tiến vào.
Arges lập tức chuyển ánh mắt về phía bậc thang chín tầng cao hơn trăm mét ở phía trước.
Trên bậc thang có một chiếc ngai bằng sau hô được khảm các loại đá quý, ngọc trai bóng bẩy, vị hoàng hậu Tinh linh, "Nữ vương thiên tai" đang ngồi ở đó, nhìn xuống Arges.
"Tốt lắm." Gohinum khẽ gật đầu, ném chiếc ly rượu bằng vàng tinh xảo đang ngắm nghía trong tay xuống.
Một cơn gió vừa ôn hòa vừa cứng cáp lướt tới nâng chiếc ly rượu lên, chúng hệt như một đám Tinh linh nhỏ bé, xếp thành hàng ngũ, nâng vật phẩm tương ứng bay đến gần Arges.
Arges đưa tay nhận lấy, cúi đầu nhìn, phát hiện trong ly rượu bằng vàng kia đựng một thứ chất lỏng xanh biếc, hư ảo, không đủ chân thật.
"Uống nó xong, sau đó đến khu hải vực gần đảo Simium của quần đảo Roth tìm đến cung điện san hô này, trong đó có thứ mà ngươi muốn lấy."
"Nếu không uống chén "rượu" này, thì sẽ không thấy tòa cung điện kia?" Arges như có điều suy nghĩ, đưa ra nghi vấn của mình.
Tuy đối diện là một vị Thiên sứ, nhưng hắn vẫn khá bình tĩnh nói chuyện, bởi vì mỗi tuần hắn đều nhìn thấy một sự tồn tại vĩ đại nào đó, đã sớm thích ứng với tình huống này.
"Nữ vương thiên tai" Gohinum gật đầu nói:
"Đúng vậy."