Chương 1529 Cơ hội và mạo hiểm cùng tồn tại (2)
Thứ này có để lại ấn ký trên người tôi không?" Arges cẩn thận hỏi thêm một câu.
"Có." Gohinum trả lời bằng giọng hơi lạnh lùng: "Cho nên, trước khi tiến vào cung điện san hô, lấy được thứ tương ứng, ngươi không thể rời khỏi đảo Passo, không thể gặp các Thiên sứ thuộc hạ của Leodro."
Ngài Giáo hoàng đâu phải muốn gặp là gặp được đâu... Arges khẽ thở phào trong lòng, lại hỏi:
"Đợi lấy được thứ này, hiệu quả của ly "rượu" sẽ biến mất?"
Hoàng hậu Tinh linh Gohinum thản nhiên trả lời:
"Không, cần ngươi phải trực tiếp ăn xong phần đặc tính kia."
"Đến lúc đó, ly "rượu" này sẽ chuyển hóa thành phong ấn, để phần đặc tính đó tạm thời không ăn mòn thân thể ngươi, sau đó cần phải chuẩn bị nghi thức thế nào, làm sao giải thích với giáo hội Gió Bão là chuyện của bản thân ngươi."
Để đặc tính thuộc về mình trước, rồi mới cử hành nghi thức? Như vậy thì có lẽ sẽ có cách thức tốt hơn để giáo hội chấp nhận... Arges suy tư một hồi, giơ chén rượu để lên miệng.
Chất lỏng lạnh lẽo lướt qua yết hầu hắn, chỉ giây lát đã biến mất, cả tòa cung điện san hô cũng theo đó vỡ vụn, ánh mặt trời và cây đại thụ còn sót lại chút màu xanh lại một lần nữa xuất hiện trước mắt Arges.
Không ký kết khế ước, không để mình lập lời thề? Ừm, uống xong ly "rượu" này thì tương đương với đạt thành giao hẹn... Arges thu lại tầm mắt, nói với đám thủy thủ không hề phát hiện điều gì ở xung quanh:
"Nơi này không có gì, đi sâu vào xem sao."
...
Trong cung điện xa xưa, phía trên sương mù xám.
Klein cũng đang thu lại tầm mắt từ ngôi sao đỏ thẫm đại diện cho "Người Treo Ngược", như có điều suy nghĩ gật đầu:
"Đó là phần mộ của Shatas và Mobet... Ly rượu bằng vàng kia còn có tác dụng như thế..."
"Quả thật là hoàng hậu Tinh linh Gohinum... Rốt cuộc hiện giờ cô ta đang trong trạng thái thế nào? Một nửa trong "Sách Thiên Tai", một nửa không biết trốn đi nơi nào, mượn dùng ly rượu hoàng kim hoặc là đặc tính của bản thân để ảnh hưởng đến hiện thực?"
"Ngài "Người Treo Ngược" tạm thời không bị ô nhiễm gì, đợi anh ta đến quần đảo Roth rồi xem xét thêm."
Bởi vì thời gian bản thể ở trong lỗ hổng lịch sử có hạn, Klein không dừng lại, quay về vùng đồng bằng hoang dã tối tăm, tiếp tục xách theo chiếc đèn bão có ánh sáng mờ ảo, từng bước đi đến một nơi nào đó.
Đi một hồi, Klein quay đầu nhìn về phía đông tượng trưng cho Chernobyl, bước chân không tự chủ được cũng chậm lại một chút.
"Đợi đến khi nắm giữ đủ tin tức về nơi ẩn náu trong quá khứ của ma sói u ám, mình sẽ đi về phía đông, đi đến khi nào tới giới hạn thì thôi. Xác nhận xong tình hình, mình mới cân nhắc đến chuyện đặc tính phi phàm "Bậc thầy kỳ tích"... Amon hẳn là không ngờ mình sẽ đột nhiên rút lui... Chắc chắn hắn biết rất rõ về quá khứ của ma sói u ám, không giống cách điều tra của mình cho lắm... Ừm, nhưng khẳng định rằng hắn sẽ theo dấu mình..." Klein thong thả thở hắt ra, một lần nữa bước nhanh hơn.
Một tia chớp trên trời lóe lên, chiếu sáng cả vùng bình nguyên tĩnh mịch mênh mông mọc đầy cỏ dại có ngọn đỏ thẫm pha đen, những hạt mưa bắt đầu tí tách rơi xuống.
Klein lấy một chiếc ô từ lỗ hổng lịch sử, một tay cầm ô, một tay xách đen, cô độc đi về phía trước.
...
Khoảng chừng qua một tuần, "Tàu Tương Lai" đỗ lại ở một nơi bên cạnh đường ven biển kéo dài cảu Ruen.
"Thượng tướng ngôi sao" Capella cầm một xấp bài Tarot trong tay, nói với đám thủy thủ trưởng Nina:
"Thời gian tới tôi sẽ ở Ruen, mọi người phải canh chừng Frank, đừng để anh ta làm thí nghiệm kỳ quặc gì."
Nghe thấy thuyền trưởng dặn dò, Nina bĩu môi, chỉ ra ngoài cửa sổ nói:
"Thí nghiệm của Frank có cái nào không kỳ quặc sao?"
... Capella nhất thời không tìm ra cách phản bác, đành phải thở dài nói:
"Nếu có dấu hiệu nguy hiểm, lập tức gửi thư cho tôi."
Là một "Học giả thần bí", cô cũng có tín sứ của mình.
"Được rồi." Nina ưỡn ngực nói: "Ai bảo tôi là người chín chắn nhất trên "Tàu Tương Lai" chứ?"
Nói tới đây, cô cảm thấy hơi tò mò hỏi:
"Thuyền trưởng, cô tới Ruen làm gì? Nhận nhiệm vụ gì? Muốn quấy phá sau lưng địch à?"
Nina có huyết thống Fossack, Capella được tính là nửa người Intis, trong chiến tranh gần đây, đương nhiên sẽ có một vài xu hướng, cho nên Nina mới suy đoán có phải thuyền trưởng đã thiết lập liên hệ với ngành tình báo Intis hay không.
"... Cứ xem là vậy đi." "Thượng tướng ngôi sao" Capella rất kín miệng, đáp lại.
Trên ý nghĩa nào đó, suy đoán của Nina không sai, Capella quả thực là đi nhận nhiệm vụ, muốn tới thủ đô Backlund của Ruen để quấy phá, chẳng qua mục tiêu không phải là thế lực chính phủ mà là tín đồ tà giáo.
Hơn nữa, còn có hội gặp nữ vương, cô hẳn là còn chưa rời khỏi Backlund, sớm nhất cũng phải qua năm mới... Nghĩ đến đây, Capella chợt hơi kích động.
Từ sau khi rời khỏi "Tàu Ánh bình minh", cô vẫn chưa thực sự gặp mặt "Nữ vương thần bí", chỉ gửi thư qua lại, hoặc là cùng ở trên một con thuyền, nhưng vì đủ loại nguyên do mà không thể nói chuyện.
Nina không dám gặng hỏi, chỉ ra cửa nói:
"Thuyền trưởng, còn có việc gì không? Không thì chúng tôi ra ngoài."
"Thượng tướng ngôi sao" Capella gật đầu, ý bảo vị thủy thủ trưởng "Tàu Tương Lai" này có thể dẫn theo cấp dưới của cô ấy rời đi.
Đúng lúc Nina cầm vào tay nắm cửa, khẽ vặn một vòng, thì Capella đột nhiên nhớ tới một chuyện, vội vàng gọi lại:
"Nina."
"Hử?" Nina có mái tóc vàng cột đuôi ngựa quay đầu lại, vẻ mặt "ngơ ngác".
"Đừng say rượu!" "Thượng tướng ngôi sao" Capella nghiêm túc nhận mạnh một câu: "Đợi tôi quay về thuyền, sẽ làm đồ uống ngon cho cô."
Nina nhất thời nở nụ cười quyến rũ:
"Giao dịch xong!"
Capella ngẫm nghĩ, lại dặn dò thêm:
"Ngoại trừ Frank, các cô còn phrai chú ý đến tình trạng của Heath, đừng để hắn sinh ra tò mò với tiếng động chưa rõ, đừng để mệt mỏi quá. Hơn nữa, thường xuyên kéo Autolov ra khỏi phòng hắn, kiểm soát số lần và tần suất hắn tiếp xúc với tri thức thần bí học. Với cả..."
"Biết rồi biết rồi, tôi còn không hiểu bọn họ sao?" Nina xua tay, đồng ý.
Đợi đến khi vị thủy thủ trưởng và cấp dưới của cô rời khỏi phòng thuyền trưởng, tiện tay đóng cửa phòng lại, Capella mới chuyển ánh mắt ra ngoài cửa sổ, nhìn về phía Backlund xa xa vẫn còn chưa nhìn thấy.
Qua vài phút, cô rút ra một lá trong bộ nài Tarot.
Bên trên vẽ một ông cụ tay xách đèn thủy tinh, chống gậy, cô độc lần tìm.
Lá bài "Ẩn giả".
...
Đêm khuya, nhà bá tước Hall, khu Queen, Backlund/
Audrey mặc váy ngủ lụa trắng bỗng mở mắt, ấy một chiếc áo choàng màu lam, khoác lên người.
Cô lập tức xuống giường, đi tới trước gương toàn thân, dùng ánh trăng đỏ rực đang xuyên qua rèm cửa chiếu vào trong phòng, cẩn thận nhìn kỹ bản thân"
Đôi mắt xanh biếc như đá quý kia dường như đang tự sáng lên, trong suốt lấp lánh, có thể khiến người ta nhìn rõ từng chi tiết.
Audrey nhắm mắt lại, khi mở ra, sự bất thường đã biến mất.
Cô hơi nhếch miệng lên, hai má chợt xuất hiện lúm đồng tiền nhàn nhạt, mặt mày cong cong, ánh mắt khẽ đảo, nhỏ giọng khen ngợi mình một câu trong lòng:
"Audrey, rốt cuộc mày cũng đi được đến bước này!"
Cô đã hoàn toàn tiêu hóa xong ma dược "Hành giả cảnh trong mơ".