Chương 1650 Chiến sĩ (2)
Lúc này, hoa ánh trăng và dạ hương thảo ở bên khác chợt to lên, sinh trưởng điên cuồng, nhanh chóng trở thành một khu rừng rậm nguyên thủy có những cây cổ thụ sống hàng ngàn năm, che khuất cả "bầu trời".
Trong khu rừng này, một bóng người quấn đầy dây leo xanh biếc, trang trí bằng những đóa hoa và thảo dược đột nhiên hiện ra.
Bóng người này cũng to lớn như ngọn núi, dáng người đẫy đà, quần áo phất phơ, ôm một đứa trẻ hư ảo.
Bóng người ấy vừa buông xuống, đã đuổi theo vị Người khổng lồ hoàng hôn kia, vừa bay vừa chạy đến gần ma sói hình người kéo theo đôi lưỡi hái đen kịt kia.
...
Trong cung điện mà bóng đen đang dần tan rã, tuy một bộ phận bị ăn mòn đã tự động thoát ly, khiến Klein không còn lo lắng về tai họa ngầm trong phương diện này, nhưng điều này cũng có nghĩa là trực tiếp cắt lìa một phần "Trùng linh hồn" còn sống của anh, khiến anh vẫn phải cúi đầu hít khí lạnh, gương mặt nhăn nhó trồi lên rất nhiều con sâu trong suốt vặn vẹo, có những hoa văn thần bí, tinh thần lại như bị ném vào tỏng một hồ nước đá, nhất thời khó mà hồi phục được.
Đúng lúc này, trong đôi mắt đỏ sọc lên vì đau đớn của anh phản chiếu ra một bóng dáng quen thuộc.
Đó là "Thiên sứ thời gian" Amon đeo kính độc nhãn, đội mũ mềm chóp nhọn.
Amon mỉm cười với anh, dọa anh sợ đến mức chợt nảy ngay ra ý tưởng lập tức quay về "Nguyên bảo".
Mặc dù làm thế thì có lỗi với "Mặt Trời" Dereck, nhưng Klein cảm thấy mình trở về "Nguyên bảo", có sức mạnh cấp bậc Thiên sứ, ngược lại có cơ hội cứu được đối phương, dù sao bên ngoài đã có thể ảnh hưởng được đến trong này.
Nhưng chỉ giây lát, vị "Thiên sứ thời gian" kia đã chuyển ánh mắt đến "Phiến đá báng bổ" xám trắng, hướng về phía bàn tay bóng đen khổng lồ đang không ngừng mạnh lên khi "cung điện ngủ say" dần tan rã.
Amon giơ tay phải lên, chỉnh lại chiếc kính độc nhãn trên mắt phải.
Chiếc kính độc nhãn bằng thủy tinh nhất thời trở nên u ám, giống như tạo thành từ hỗn hợp các màu sắc, khó mà miêu tả cụ thể.
Phía trước người Amon theo đó hiện ra một "đại dương" sâu thẳm hư ảo, khủng bố, hơi dập dờn.
"Kẻ báng bổ thần linh" này phóng ra một sức mạnh nào đó, hoặc nên nói là sức mạnh tập hợp nào đó không biết là trộm từ đâu đến, cũng không biết là từ bao giờ.
"Phiến đá báng bổ" chợt chấn động, phát ra tiếng ù ù giống như sống lại.
Nó thoát ra khỏi "tia sáng" hư ảo còn chưa đủ vững trãi giữa nó và bàn tay bóng đen kia, hướng thẳng về phía Amon!
Cảnh tượng này quá đáng sợ, khiến Klein vừa gắng gượng hồi phục lại từ cảm giác đau đớn không khỏi trợn tròn mắt, không tin nổi vào hai mắt mình.
"Phiến đá báng bổ" thứ nhất lại không lựa chọn "Tạo vật chủ chân thật" con đường "Người Treo Ngược", mà tìm đến nương nhờ "Thiên sứ thời gian" con đường "Kẻ ăn trộm"!
Sau một chớp mắt ngây ra, Klein lờ mờ hiểu ra ngọn nguồn:
Bản thể của Amon đang lang thang hơn một nghìn năm ở Vùng đất bị thần vứt bỏ, từng tiến vào Chernobyl, tìm kiếm lịch sử của kỷ đệ nhị thậm chí là trước kỷ đệ nhất, chắc chắn là đã quanh quẩn ở mép "Biển hỗn độn", làm nghiên cứu nhất định về sự nguy hiểm, "đánh cắp" được sự đặc thù nào đó, hắn đã phóng thích sự đặc thù này ra để thu hút "Phiến đá báng bổ".
Đơn giản mà nói chính là vị Vua Thiên Sứ này đã chuẩn bị một thời gian rất dài, mà "Tạo vật chủ chân thật" thì hiện giờ không có cách nào giáng trần, phải đợi "cung điện ngủ say" của "Thiên sứ bóng tối" hoàn toàn sụp đổ.
Nhưng vấn đề ở chỗ là vì sao Amon lại muốn đánh cắp "Phiến đá báng bổ" thứ nhất? Hắn lấy cũng vô dụng thôi... Hắn hoàn toàn không chuyển sang con đường "Người quan sát", "Độc giả", "Bạo quân", "Mặt Trời" và "Người Treo Ngược" được! Chẳng lẽ là vì vui? Trong lúc các thần linh đều đang dòm ngó đến "Phiến đá báng bổ" này, thì hắn đột nhiên nhúng tay vào, trộm lấy rồi bỏ chạy? Nhưng đối với hắn mà nói, việc bắt mình không phải quan trọng hơn sao? Klein vừa khó hiểu về mục đích của AMon, vừa lặng lẽ lùi ra sau và mở to hai mắt, cố gắng xem xét mặt ngoài của phiến đá xám trắng kia, muốn ghi nhớ phối phương ma dược mình cần.
"Danh sách 1: "Người hầu của quỷ bí"..." Những vặn tự tương ứng vừa đập vào mắt anh thì Amon chợt vươn tay trái ra, bắt lấy "Phiến đá báng bổ" kia, sau đó chợt xoay người, đặt tay phải lên cánh cửa lam xám vẫn còn bị bao phủ ít bóng đen kia,
Bóng dáng đội mũ mềm chóp nhọn, mặc áo dài đen cổ điện của hắn chợt hư ảo, xuyên thẳng qua cửa mà biến mất.
"Cung điện ngủ say" càng sụp đổ phạm vi lớn thì bàn tay khổng lồ bóng đen do một phần bị ăn mòn của Klein ngưng tụ mà thành càng không ngừng to ra, cuối cùng biến thành một cái bóng màu đen đuổi theo Amon, chạy ra khỏi cánh cửa lớn đóng kín.
Giây tiếp theo, toàn bộ bóng đen trôi đi, ánh hào quang màu cam chiếu sáng cung điện từng thuộc về Vua Người khổng lồ này.
Hoàng hôn chiếu vào những bậc thang phía trước ngai vàng màu đen, bóng dáng Colin Iliad dần hiện lên.
Ông mặc bộ giáp màu bạc đã rách tan nát, để lộ ra gương mặt khá nhiều vết sẹo cũ, lẳng lặng ngồi nơi đó, giống hệt một chiến sĩ đã chiến đấu xong trận chiến cuối cùng.
Hai thanh kiếm ánh sáng bình minh của ông đã biến thành mảnh vỡ, khí tức của ông đã hoàn toàn biến mất, nhưng Klein có thể cảm giác được ý chí và tinh thần của ông vẫn còn ở đó, đang luyến tiếc chưa nỡ tan đi.
Dereck ở dưới bậc thanh thấy cảnh tượng này, hai mắt đỏ bừng, chạy thật nhanh đến, bước chân lảo đảo, chẳng hề giống một vị Bán Thần.
Cậu ta ngồi sụp xuống bên cạnh Colin Iliad, nhỏ giọng gọi:
"Thủ tịch..."
Đối với người phi phàm cấp bậc Bán Thần mà nói, bởi vì linh hồn mạnh mẽ, có chất biến, cho dù đã chết thì tinh thần vẫn có thể lưu lại một thời gian, trừ phi kẻ địch cố ý phá hỏng, mà nếu bản thân vị danh sách cao này chết đi nhưng vẫn có khát vọng mãnh liệt về chuyện gì đó hoặc là ẩn chứa tình cảm không thể tiêu tan, thì ý chí mà người này để lại sẽ duy trì được rất lâu, cho nên có thể chậm rãi đồng hóa khu vực xung quanh, để chúng giao hòa với linh giới thậm chí là minh giới, giúp bản thân chuyển hóa thành ác linh.
Cho nên, tuy khí tức của Colin Iliad đã tắt, nhưng ông ngồi ở bậc thang trên cùng của cổ thần, mặc bộ giáp màu bạc rách nát vẫn có thể nghe thấy tiếng gọi khẽ của Dereck, nghiêng đầu đi, nhìn vị Bán Thần còn chưa thực sự trưởng thành này, mỉm cười nói:
"So với các vị trưởng lão trong quá khứ, tôi và Lovya có thể chết ở đây đã là một sự may mắn rồi."
Nghe thấy câu này, Dereck há miệng ra, muốn nói gì đó, lại cảm thấy có gì đè nén trong lòng, chặn lại cổ họng mình.
Klein cách đó không xa, nhấc "Gậy chống ngôi sao" lên, thử tái hiệu "Khởi động lại" của Will Onsetin, dùng cách này để cứu Colin Iliad, nhưng sau năm sáu lần thất bại, đến khi anh thành công sử dụng được năng lực thì lại không thể khiến tất cả nghịch chuyển, dường như hiệu quả thấp hơn bản gốc rất nhiều, hơn nữa còn liên quan đến "Tính duy nhất", bản thể Amon giáng trần.