← Quay lại trang sách

Chương 1711 Hoạt hóa

Với hình tượng này, mái tóc nâu dài của cô vốn được búi một nửa, vừa vặn dài tới ngực, mà hiện giờ tuy kiểu tóc của cô chưa thay đổi, nhưng tóc đã chớp mắt dài ra một đoạn, dài đến tận eo.

Sau đó, Bernarde cúi đầu nhìn về phía tay phải của mình, phát hiện năm đầu móng tay đang dài ra.

Vị "Nữ vương thần bí" này không hề kinh ngạc và hoảng loạn, theo bản năng của "Bậc thầy tiên đoán" và kinh nghiệm tích lũy nhiều năm, cô đi về phía trước vài bước, vượt qua ranh giới vô hình, hoàn toàn rời khỏi khu rừng rậm nguyên thủy này, tiến vào khu vực trống trải nơi có lăng tẩm của "Hoàng đế đen".

Trong quá trình này, Bernarde còn để "Người hầu vô hình" quay trở về linh giới.

Cũng chỉ ba bốn giây sau, cô cảm thấy cả mặt đất bắt đầu khẽ dao động, tòa lăng tẩm kia cũng xuất hiện sự rung lắc rõ ràng.

Bernarde theo bản năng quay đầu nhìn về phía khu rừng rậm nguyên thủy.

Vừa quay lại nhìn, ánh mắt của cô chợt ngưng lại.

Những gốc đại thụ to lớn màu xanh thẫm gần như đen tự vung vẩy những cành cây của mình, lần lượt rút rễ ra, sau đó đi về phía Bernarde như nhân loại.

Cả khu rừng rậm nguyên thủy đều "sống lại"!

Nhìn quần thể cây cối rậm rạp gần như che khuất bầu trời đang lao tới như thủy triều, Bernarde sinh ra cảm giác tận thế đã đến, khắp nơi sắp bị rừng rậm bao phủ.

Một con rồng đỏ cả người bốc cháy hừng hực bay trên trời cao, ma sói tám chân bắt đầu chạy như điên ở giữa những thân cây... Toàn bộ sinh vật siêu phàm và biến dị trên hòn đảo này đều trở nên nóng nảy, lao thẳng về phía lăng tẩm.

Tuy là "Bậc thầy tiên đoán" nhưng Bernarde vẫn không ngờ bản thân chỉ hỏi một câu rất đơn giản, không hề trực tiếp chỉ ra điều gì mà đã mang đến sự biến đổi đến mức này, giống như đó là một chiếc chìa khóa, mở ra cánh cửa thông với vực sâu.

Klein phía trên sương mù xám lại nhìn thấy nhiều hơn, kết hợp với tri thức thần bí học bản thân nắm giữ, anh có suy đoán nhất định:

"Tình huống của Edwards chắc chắn có sự khác biệt so với đám người William, Green, giống như là một lỗ hổng trong trật tự của hòn đảo nguyên thủy này, hoặc nên nói là bóng đen..."

"Khi ông ta ý thức được mình đã sớm chết đi thì lỗ hổng hay bóng đen này đã bị trật tự phát hiện ra, bắt đầu tiến hành "tu sửa"."

"Mà việc "tu sửa" giúp cho loại trật tự này mạnh lên, khiến cả hòn đảo xảy ra dị biến."

"Mình có thể cảm nhận được, nơi này có sức mạnh của "Hoàng đế đen" ở một mức độ nhất định nào đó, nó ảnh hưởng đến Edwards, khiến sau khi "sống lại" ông ta vẫn giữ được một phần ý chí, mà trật tự ban đầu của hòn đảo nguyên thủy này đến từ đâu?"

"Ồ..."

Trong lúc suy nghĩ, Klein bỗng nhận ra bản thân Bernarde cũng có sự dị biến nhất định.

Thình thịch, thình thịch, thình thịch!

Bernarde mơ hồ nghe thấy tiếng tim đập của mình.

Tiết tấu của tiếng tim đập này hơi hỗn loạn, giống như do hai âm thanh trộn lẫn tạo thành.

Hai âm thanh... Trong lòng Bernarde chợt dao động, cô bình tĩnh chuyển sự chú ý len người mình.

Giây tiếp theo, cô xác nhận mình nghe được hai tiếng tim đập:

Một tiếng đến từ trái tim của cô, một cái đến từ bụng cô.

Trong bụng cô dường như có thêm một trái tim nữa, nó đang co bóp không nhanh không chậm.

Hơn nữa, "trái tim" này còn đang dần to lên!

Không cần dùng năng lực "Nhìn trộm bí mật" để nhìn bụng mình, Bernarde cũng có thể trực tiếp cảm nhận được trong đó có một thai nhi.

"Nó" từ cỡ một quả nho khô to lên bằng cỡ bàn tay người bình thường, hơn nữa vẫn còn tiếp tục phát triển, dường như không bao lâu nữa sẽ đủ ngày, xé bụng mẹ chui ra với máu me đầm đìa.

Bernarde bất tri bất giác mang thai, mà cảm ứng linh tính của cô và vật phong ấn trên người cô đều không hề phát hiện ra từ sớm để ngăn cản, dường như không thể đối chọi với sự ảnh hưởng này.

"Đại Địa Mẫu Thần"... "Ánh Trăng Nguyên Thủy"... "Dục vọng mẫu thụ"... Trong đầu Bernarde hiện lên tên ba vị thần.

Theo cô biết, sự tồn tại có thể tạo ra loại thần bí dị biến như thế này cũng không nhiều, phần lớn đều đến từ lĩnh vực có liên quan đến con đường "Đại địa" và "Ánh trăng".

Danh sách 0 con đường "Người trồng trọt" tên là "Mẹ", "Ánh Trăng Nguyên Thủy" có thể khiến tảng đá đạt được năng lực sinh sản, "Dục vọng mẫu thụ" thì nghi ngờ nắm giữ một phần đặc tính phi phàm danh sách cao con đối phương "Ánh trăng".

Bernarde không vội xử lý thai nhi trong bụng ngay, để cho đôi mắt một lần nữa trở nên sâu thẳm, dùng năng lực lời tiên đoán để xem tiếp theo mình nên lựa chọn như thế nào mới là tốt nhất.

Lần này, cô chỉ mất một giây đã có lời tiên đoán tương ứng:

"Hi vọng sống sót ở trong lăng tẩm."

Bernarde không do dự giơ tay phải ra, nhanh chóng phác họa ra những từ đơn mang theo ánh sao lấp lánh ở giữa không trung.

Những chữ này giống với văn tự trên "Phiến đá báng bổ", chúng nhanh chóng đan vào nhau tạo thành phù hiệu kỳ dị, mở ra một "Cánh cửa bí mật" thông tới chỗ sâu trong linh giới.

Ngay sau đó, "Cánh cửa bí mật" mở rộng, cuồng phong thổi ra, hóa thành một người đàn ông bọc vải thô, bên trên là người bên dưới là dòng khí.

"Dây chuyền đeo trán hiền giả." Bernarde ra lệnh bằng giọng bình thản, uy nghiêm.

Người đàn ông kia cung kính đáp, lấy một món vật phẩm trang sức từ trong miếng vải thô trên người mình.

Mặt của vật phẩm trang sức này là một con mắt dựng thẳng được khảm bằng kim cương, nó lóe ra ánh sáng thuần khiết, mang đến cảm giác vô cùng thần thánh, tràn đầy trí tuệ, nhưng có vẻ lạnh lẽo.

Bernarde lập tức nhận lấy vật phẩm trang sức này, "khảm" nó lên giữa trán.

Đây là một món vật phong ấn cấp "0", bình thường Bernarde không mang nó bên người, vì hiệu quả xấu rất nghiêm trọng.

Nhưng giờ phút này, "Dây chuyền đeo trán hiền giả" có một năng lực rất quan trọng đối với Bernarde, cô bằng lòng chấp nhận hậu quả tất cả phép thuật loại tà dị đều không thể sử dụng, hơn nữa đặc tính phi phàm sẽ dần ảnh hưởng đến thân thể, từng chút dung hòa vào.

Nếu không thể bỏ "Dây chuyền đeo trán hiền giả" ra trong thời gian ngắn, thì Bernarde chẳng khác nào bị người ta tạt bát ma dược danh sách 2 lên người, đến lúc đó, nếu may mắn thì sẽ thành công tấn thăng làm "Hiền giả", nếu không may mắn thì mất khống chế, điên cuồng, biến thành quái vật, mà trong điều kiện không có tài liệu phụ trợ, không tiến hành nghi thức tương ứng, xác suất của khả năng đầu thấp đến mức gần như bằng không.

Sau khi trên trán có thêm một con mắt kim cương dựng thẳng, cả người Bernarde bắt đầu trở nên hư ảo, phân giải thành rất nhiều tri thức.

Chỉ chớp mắt, cô đã biến thành một sinh vật lưu thông tin thuần túy.

Mà thai nhi trong bụng cô chưa đạt được trạng thái này, bịch một tiếng rơi xuống đất.

"Nó" cỡ bằng nửa đứa trẻ bình thường, đã mọc ra ngũ quan và tứ chi, làn da nhăn nheo, chảy đầy mủ dính nham nháp.

Sau khi "nó" còn chưa hoàn toàn thành hình đã thoát khỏi cơ thể mẹ, lập tức dần thoái hóa, nhanh chóng tan vào trong không khí.