← Quay lại trang sách

Chương 1799 Lựa chọn (1)

Bà Oriana là kế toán, cũng là người bị hại trong một vụ án siêu phàm, bà tao nhã hiền hậu, thích cuộc sống sang trọng, bình thường không nói nhiều, nhưng rất quan tâm đến mọi người, chưa bao giờ làm khó chúng tôi trong vấn đề tài vụ, ví dụ như bà rất ít khi bác bỏ việc ông Neil xin thanh toán hóa đơn, cho dù lý do rất vớ vẩn, cũng chỉ giao cho đội trưởng quyết định."

"Cô gái Sigatan có một mái tóc trắng hiếm thấy, hơn nữa là một tác gia không thành công. Cô ấy có khí chất xuất chúng, tính cách trầm tĩnh, hoàn toàn không giống người phi phàm chiến đấu trong đêm tối. Cô cũng rất dũng cảm, kiên định, cho dù đối diện với cái chết cũng không hề lùi bước."

"Cô gái Loura rất giống Fry, đều là người không nói nhiều nhưng cực kỳ quan tâm đến đồng nghiệp, ừm, ngoại trừ lúc trên bàn đánh bài."

"Bright là người giỏi viết báo cáo nhất trong tất cả nhân viên văn thư, là một quý ngài lãng mạn, cho dù đã kết hôn mười lăm năm nhưng vẫn rất yêu vợ mình. Tôi nghĩ, ông ấy sẽ sống rất hạnh phúc, bởi vì ông ấy hết lòng tuân thủ một câu châm ngôn "biết càng ít, sống càng lâu"."

"Sizel Francis là phu xe của chúng tôi, rõ ràng được tính là nhân viên văn thư, nhưng thỉnh thoảng sẽ gặp phải cảnh nguy hiểm, cho nên, đội trưởng giao cho anh ấy việc mua và xin lĩnh vật tư. Cảm giác tồn tại của anh ấy không cao, có lẽ đây là điểm mấu chốt khiến anh ấy vẫn sống sót."

"Thỉnh thoảng tôi sẽ nghĩ, nếu không có chuyện xảy ra sau đó, hiện giờ chắc chắn tôi vẫn đang sống ở Tingen, mỗi ngày đúng giờ đi làm, trực ban dưới lòng đất, xử lý một vài vụ án, đánh bài với các đồng nghiệp, thỉnh thoảng lại đưa Melissa và Benson đi xem kịch hoặc biểu diễn xiếc. Nếu hôm nào đó được về nhà sớm, sẽ đi nghiên cứu đồ ăn ngon, đây là sở thích lớn của tôi. Đợi đến cuối tuần, tôi có lẽ sẽ đến gặp ngài, cùng ngài trao đổi lịch sử các lĩnh vực..."

"Đáng tiếc, cuộc sống luôn đẩy chúng ta không ngừng tiến về phía trước, đối diện với sự biến đổi nối tiếp nhau."

Klein lại viết thêm một đoạn về ấn tượng đối với Tingen, sau đó nói ngắn gọn một câu mình đã hoàn thành nghi thức, trở thành "Người hầu của quỷ bí" danh sách 1, và giải quyết một trong những bóng ma luôn bao trùm tâm lý mình bấy lâu, thủ lĩnh hội Mật Tu Charles Latour.

Anh không miêu tả chi tiết cảnh nguy khốn của mình, chỉ nghiêm túc thảo luận một chút về vấn đề tinh thần của Thiên sứ.

Cất bút máy, gấp giấy viết thư lại, Klein lấy chiếc còi đồng Azcot từ "Nguyên bảo" ra, kề lên miệng, thổi một hơi.

Trong quán cà phê giá rẻ, những khúc xương trắng phun ra như suối, hợp thành một tín sứ có thân hình khổng lồ.

Tín sứ này lập tức thu nhỏ thân hình, chỉ cao bằng người bình thường.

Sau đó nó quỳ một gối xuống, giơ tay ra.

"Không cần phải sợ ta như vậy." Klein thấy thế, cười một tiếng rồi nói: "Ta cũng không làm gì ngươi."

Anh vừa nói, vừa đưa bức thư vào bàn tay của tín sứ xương trắng.

Tín sứ gật đầu mấy cái, không biết đang tán đồng cái gì.

Sau đó cả người nó đổ sụp xuống hóa thành những khúc xương trắng, chui xuống mặt đất.

Lúc này, ông chủ bưng cà phê, bánh mỳ yến mạch và đậu phụ hầm thịt dê tới.

Klein vừa hưởng thụ bữa sáng mang phong cách bình đân không tính là ngon nhưng khá đậm đà, vừa nhìn ra ngoài cửa sổ, ngắm người đi đường, xe ngựa, đường phố, cây cối, sương mù, đồ ăn và máy móc, tất cả những thứ tạo thành phong cảnh buổi sáng mà chẳng có mục đích gì.

"Nếu không có tận thế, thì có lẽ vẫn tiếp tục cuộc sống ở Tingen, hơn nữa còn sống rất dễ chịu, có thể xử lý phần lớn vụ án, tốt nhất là đến danh sách 7. "Ma thuật sư" thủ đoạn đa dạng, trong tình huống có chuẩn bị, đối diện với danh sách 6 hoặc danh sách 5 cũng không tỏ ra quá yếu, mà "Người không mặt" và "Bí Ngẫu Đại Sư", một bên sắm vai dễ bị lạc đường, một bên khi tấn thăng dễ bị mất khống chế, tương đối mà nói đều rất nguy hiểm, đương nhiên, nếu còn có thể có "Mấp máy đói khát", thì hoàn hảo..." Klein để mặc suy nghĩ bay xa, liên tưởng đến "Mấp máy đói khát" rơi vào tay Amon.

Anh không biết Amon sẽ đối xử với vật phong ấn này thế nào, chỉ cảm thấy đối với "Thiên sứ thời gian" mà nói, vật phẩm cấp bậc này hoàn toàn không có giá trị gì, chơi một thời gian rồi sẽ ném vào "nhà kho" bí ẩn trong bóng tối.

"Không biết có cơ hội lấy lại không." Klein vừa nảy ra suy nghĩ như vậy, bỗng nhiên lại chột dạ.

Cho dù anh có thể cướp lại "Mấp máy đói khát" từ tay Amon, thì cũng sẽ ném vào đống đồ linh tinh, đợi đến lúc ban cho quyến giả hoặc tín đồ.

Như vậy thì chẳng khác nào Amon.

Klein nhanh chóng dời sự chú ý:

"Lần này lại đánh mất "Ma kính"."

"Adam hẳn cũng không để một chiếc gương cấp thánh giả như thế vào mắt, có lẽ có thể gián tiếp lấy lại..."

Sau khi trở thành "Người hầu của quỷ bí", nắm giữ "Nguyên bảo" thêm một bước, Klein đã có được quyền lực "Bí ẩn" nhất định.

Mỗi khi anh suy nghĩ đến chuyện quan trọng, bên người luôn có một lớp màng bóng đen mỏng mà người khác không thể thấy.

Nó tương đương với "Cảnh tượng quỷ bí" trong mô hình thần quốc.

Cho nên, hiện giờ anh có gan trực tiếp nghĩ đến tên của Adam.

Sau khi thở dài, Klein đột nhiên nhớ lại một chuyện, vội vàng để các "Trùng linh hồn" đang canh gác trên "Nguyên bảo" "Cấy ghép" khu vực ở linh giới mà mình đã định vị khi tấn thăng vào khu vực này.

Sau đó, anh ăn nốt chỗ đậu phụ hầm thịt dê còn thừa và miếng bánh mỳ yến mạch chấm nước sốt cuối cùng, uống hết cà phê trong tay.

Klein đội mũ dạ, đứng dậy, đi về phía trước một bước, trực tiếp tiến vào khu vực linh giới đối ứng với Utopia.

Sau đó, anh giải trừ "Cấy ghép", thông qua khu vực linh giới này, quay về Utopia đã trở thành phế tích.

Anh sử dụng "Cấy ghép" và khả năng tự do ra vào linh giới của mình, gián tiếp đạt được hiệu quả "Truyền tống", đương nhiên, điều kiện tiên quyết là có thể định vị được khu vực linh giới tương ứng, điểm này, Klein là chủ nhân của "Nguyên bảo", có ưu thế đặc thù, mà "Người hầu của quỷ bí" như Charles Latour chỉ có thể dựa vào sự chuẩn bị từ trước.

Klein đi từng bước vào phế tích Utopia, nhìn quanh một vòng, phát hiện những căn nhà đổ nát và thi thể cháy đen đang lóe ra tia sáng có màu sắc khác nhau.

Chúng là đặc tính phi phàm trong cơ thể bí ngẫu quái vật, là của cải mà Klein đã tích góp trong Vùng đất bị thần vứt bỏ.

Với anh mà nói, những thứ này có lẽ đã vô dụng, nhưng anh còn rất đông tín đồ, và một số lượng quyến giả dần dần sẽ tăng lên, là một vị "Thần linh", dù sao cũng phải dự trữ một ít đặc tính phi phàm để ban cho.

"Cũng may "Chúa Tể Của Gió Bão" không tiện tay cuốn cả chúng đi..." Klein thầm lẩm bẩm, không nhịn được cảm kích Leodro một câu.

Trong trang viên của gia tộc Hall, quận Đông Chester.

Mặt trời rốt cuộc cũng mọc lên, những người đã chịu đủ dày vò lần lượt quay về phòng, ngủ bù, chỉ để lại Alfred, vệ sĩ tư nhân của bá tước Hall, chấp sự và nhóm "Kẻ Gác Đêm" do Giáo hội Đêm Tối phái tới điều tra nguyên do sự kiện hôm qua.