← Quay lại trang sách

Chương 1800 Lựa chọn (2)

Audrey vừa dùng cô chó lông vàng Susie theo dõi diễn biến sự việc, vừa vặn cửa phòng ngủ đi vào.

Trong ánh mặt trời mỏng manh xuyên qua rèm cửa chiếu vào phòng, một bóng dáng đang lẳng lặng ngồi trên ghế đẩu, giống như một con rối cỡ lớn.

Đây là một con thỏ rất lớn có bộ lông trắng tinh.

Audrey khẽ nhướng mày, thấp giọng nói:

"Ngài "Nổi giận"."

Đây là ngài "Nổi giận" của Hội Tâm lý luyện kim lúc trước đã truy đuổi cự long tâm linh Eric Hogg, nghi ngờ là một thân phận khác của Hermes.

Lúc nói chuyện, Audrey đưa tay ra sau, chủ động đóng cửa phòng lại.

Mà cô dùng động tác này để che đi "hình xăm" màu đỏ thẫm như một mảng sao trời đang hiện trên mu bàn tay mình.

"Xin lỗi đã lợi dụng cô." Đợi cho cửa phòng khép lại, con thỏ trắng to lớn chủ động lên tiếng: "Nhưng có lẽ tôi cũng bị ai đó lợi dụng."

Audrey liên tưởng đến những cánh cửa sổ mở toang lúc nửa đêm, đi về phía trước hai bước, đáp lại như có điều suy tư:

"Không cần xin lỗi, sau này đừng quấy rầy nữa là được."

Cô đang khéo léo tỏ ý mình muốn rời khỏi Hội Tâm lý luyện kim, hi vọng sau này không ai đến tìm mình nữa.

Con thỏ to lớn nhìn cô bằng đôi mắt đỏ tươi vài giây, nói:

"Tâm nguyện của cô là bảo vệ cha mẹ, bảo vệ người thân, nhưng cô không biết cô đã vướng vào rất nhiều phiền toái, nguy hiểm cô mang đến cho họ còn hơn cả sự trợ giúp của cô ư?"

Audrey im lặng, hồi lâu không lên tiếng.

"Bình thường mà nói, một vị thánh giả quả thật có thể khiến gia tộc và người thân được an toàn hơn, nhưng điều kiện tiên quyết là vị này không liên quan đến cuộc tranh đấu của Thiên sứ, thậm chí thần linh, hoặc là có một tổ chức hùng mạnh có thể dựa vào, dựa vào trên ý nghĩa thực sự." Thấy tình cảnh này, con thỏ to lớn chậm rãi nói: "Tôi có hai món quà bày tỏ sự xin lỗi, cô có thể thoải mái chọn một."

"Hai món?" Audrey nhỏ giọng hỏi ngược lại.

Con thỏ to lớn gật đầu, khiến đôi tai không ngừng rung rung:

"Một là trở thành tiểu thư "Ngạo mạn" thật sự của Hội Tâm lý luyện kim, chúng tôi có thể bỏ qua những bí mật ở phương diện khác của cô, ngầm đồng ý cho những hành động khác của cô, chỉ cần cô không tiết lộ chuyện của chúng ta ra ngoài, mang đến nguy hiểm cho Hội Tâm lý luyện kim, đương nhiên, việc này cũng có chỗ xấu nhất định, cô sẽ phải gánh vác một vài chuyện, có lẽ sẽ bị cuốn vào rắc rối khá lớn, điểm khác nhau duy nhất là cô có thể nhận được rất nhiều sự trợ giúp, kịp thời được cứu viện."

"Món thứ hai?" Audrey hoàn toàn không nhận được ý bồi thường từ Hội Tâm lý luyện kim. Tổ chức bí ẩn này không quấy rầy cô nữa đã lời xin lỗi tốt nhất rồi.

Hơn nữa, cô cực kỳ nghi ngờ về dụng ý thực sự từ lời xin lỗi của ngài "Nổi giận", cảm thấy đây cũng là một cách lợi dụng khác.

Con thỏ trắng to lớn bình thản đáp:

"Tôi có thể giúp cô phân ra một thân phận, để "cô ấy" ở bên cạnh người thân của cô, cung cấp sự bảo vệ nhất định và an ủi về mặt tình cảm, còn cô sẽ rời xa họ, sống bằng một thân phận khác trên thế giới này."

"Như vậy, rắc rối mà cô bị cuốn vào sẽ không liên lụy đến người mà cô muốn bảo vệ."

"Trong thế giới siêu phàm, trong thời điểm nào đó, tình huống nào đó, rời xa mới là cách trân trọng tốt nhất."

Audrey lại im lặng, đôi mắt xanh biếc phẳng lặng như mặt hồ.

"Cô không cần trả lời tôi ngay, cũng có thể tổng hợp hai cách này một chút." Con thỏ to lớn xuống khỏi chiếc ghế đẩu, đứng dậy: "Cô đã biết cách tiến vào "Vườn địa đàng" rồi đấy."

Nó vừa nói, bóng dáng vừa dần biến mất, tiến vào biển lớn tiềm thức tập thể.

...

Trong một căn phòng của giáo hội "Hải thần", Bayam.

Thần sứ Danis mặc áo dài lộng lẫy ngồi trên ghế, lặng lẽ nhìn Arges Wilson đối diện.

Cơn buồn ngủ do nửa đêm bị dựng dậy của hắn đã bay sạch theo nỗi sợ.

Hồng y giáo chủ của giáo hội Gió Bão lại muốn phản bội để đến với giáo hội "Hải thần"!

Trong lĩnh vực tôn giáo, trong thế giới thần bí học, trong chính trị quốc tế, đều là chuyện lớn khó lường!

Cho dù Danis chỉ hiểu biết sơ qua về giáo hội Gió Bão cũng tin rằng với tác phong của bên ấy chắc chắn sẽ không bỏ qua chuyện này, chưa biết chừng có một đợt thiên tai phá hủy toàn bộ quần đảo Roth đang trên đường tới đây rồi.

Hơn nữa, một vị Hồng y giáo chủ tất nhiên rất được "Chúa Tể Của Gió Bão" coi trọng, sự phản bội của Arges bất cứ lúc nào cũng có thể dẫn đến thần phạt... Danis càng nghĩ càng run rẩy, sợ mình bị liên lụy.

Điều này khiến hắn nhớ đến một câu ngạn ngữ ở quê nhà:

"Đừng đến quá gần người bị thần linh ghét."

Bởi vì thời điểm tên này bị sấm sét trừng phạt rất có khả năng liên lụy đến người bên cạnh.

Nếu không phải Hermann Sparrow dùng thân phận người phục vụ ngài "Kẻ Khờ" truyền tin cho mình, bảo mình bố trí cho Arges Wilson thì mình đã sớm trói quả bom sắp nổ này lại, đưa về giáo hội Gió Bão rồi... Danis càng sợ, càng không nhịn được mà lẩm bẩm trong lòng.

Đương nhiên, hắn chỉ tùy tiện suy nghĩ thế thôi, thậm chí còn chưa cân nhắc đến việc so sánh thực lực hai bên.

Qua một hồi, cửa phòng hắn vang lên tiếng gõ cửa.

Danis nhảy dựng lên, bước nhanh tới hé cửa ra.

"Có thu hoạch gì?" Hắn thấp giọng hỏi.

Chủ quản tình báo giáo hội "Hải thần" ở ngoài cửa đáp ngắn gọn:

"Thưa ngài thần sứ, giáo hội Gió Bão đã đổi một vị Hồng y giáo chủ khác rồi."

"Vị lúc trước đâu?" Danis cảm thấy ngạc nhiên, gặng hỏi một câu.

"Nghe nói bị gọi về tổng bộ rồi." Chủ quản tình báo nói ra tin tức mình nghe ngóng được từ chỗ người hầu của giáo đường Sóng Biển.

Gọi về tổng bộ... Danis hết sức hoang mang, trước mắt chợt hiện lên một mảng sương mù xám trắng.

Bên tai hắn lập tức vang lên giọng nói của ngài "Kẻ Khờ":

"Từ hôm nay trở đi, Arges đeo mặt nạ, đảm nhiệm chức vụ Giáo hoàng của giáo hội "Hải thần"."

Giáo hoàng... Danis bị dọa giật bắn mình, suýt thì không tin nổi vào thần dụ mình đã nghe.

Nếu không phải sự phân công này trực tiếp đến từ ngài "Kẻ Khờ", chắc chắn hắn sẽ buột miệng chửi bậy một câu.

Đương nhiên, nếu đối diện là Hermann Sparrow thì hắn vẫn có thể nhịn xuống được.

"Thần sứ đại nhân, còn có vấn đề gì không?" Chủ quản tình báo của giáo hội Hải Thần thấy vẻ mặt ngài Danis có vẻ kỳ quặc, nhất thời hơi sợ hãi.

Danis cất suy nghĩ đi, nặn ra một nụ cười:

"Theo dõi chặt động tĩnh phía giáo đường Sóng Biển."

"Vâng, thưa ngài thần sứ." Vị chủ quản tình báo kia thầm thở phào một hơi, nhanh chóng chào tạm biệt.

Danis quay đầu lại, nhìn về phía Arges Wilson, nở nụ cười tươi:

"Ngài "Kẻ Khờ" vừa gửi thần dụ xuống."

Arges cũng không chậm trễ, đứng dậy, đặt tay phải lên ngực trái.

Danis đứng nghiêm người, trang nghiêm nói:

"Thần nói, từ hôm nay trở đi Arges đeo mặt nạ, đảm nhiệm chức vụ Giáo hoàng của giáo hội Hải Thần."

"Ý chí của ngài "Kẻ Khờ" chính là ý nguyện của tôi!" Arges nở nụ cười khó mà kiềm nổi, cúi người tạ ơn.