Chương 1808 Phá hủy (2)
Đáng tiếc, người ông ta gặp phải là Klein, một vị Vua Thiên Sứ có thể giữ được tỉnh táo trong giấc mơ hơn nữa còn có "Tầm mắt chân thật", anh sư rdujng năng lực "Nguyện vọng" của "Bậc thầy kỳ tích", có thể dễ dàng loại trừ "Ảo giác".
Pauli Delau thấy thế, mi mắt giật giật, không do dự thêm, chống hai tay xuống, trực tiếp đứng dậy khỏi xe lăn.
Trong quá trình này, cả người ông ta nhanh chóng to ra, hóa thành một con cự long phủ đầy vảy xám trắng.
"Long hóa"!
Hình thái sinh vật thần thoại không hoàn chỉnh!
So với "Thầy thao túng" danh sách 4, thì hình thái sinh vật thần thoại không hoàn chỉnh mà Pauli Delau bày ra càng thêm to lớn hơn, hơn nữa phần đầu có sự thay đổi nhất định, giống với thằn lằn hơn là nhân loại, con mắt dựng thẳng màu vàng kim, vảy trên mặt khắc đầy hoa văn thần bí đan xen, lạnh lùng mà vặn vẹo.
Mà khi hình thái sinh vật thần thoại không hoàn chỉnh này bày ra, đủ loại suy nghĩ, tinh thần, dục vọng, ý chí giống như một cơn bão càn quét toàn bộ đại sảnh rộng lớn trống trải, nửa hư ảo nửa chân thật xâm nhập vào trong đảo tâm linh của Klein.
Đây là sự kết hợp giữa "Cướp đoạt tâm trí" và "Bệnh dịch tinh thần", có thể khiến mỗi sinh vật bị ăn mòn bị ảnh hưởng, gặp phải ô nhiễm, mất khống chế ngay tại trận.
Đối với Thiên sứ mà nói, đòn tấn công này hiểm ác nhất, bởi vì trạng thái tinh thần của họ đều có vấn đề nhất định, bất cứ lúc nào cũng có thể nổi điên vì mất cân bằng!
Klein đeo chiếc mặt nạ "Ngạo mạn" màu xám trắng và đội mũ dạ tơ lụa nửa cao không hề dừng bước, không thử né tránh cơn bão bệnh dịch cấp bậc tinh thần này, vẫn bước từng bước về phía Pauli Delau một cách kiên định, lạnh lùng, không hề dao động.
Giây tiếp theo, trên mu bàn tay anh chui ra những con sâu trong suốt, quần áo anh chợt phình lên, giống như bên dưới ẩn giấu vô số quái vật khó diễn tả bằng lời đang lúc nhúc bò.
Bỗng nhiên, Klein mất khống chế, hóa thành một cơn lốc xoáy khổng lồ do những con sâu trong suốt quấn bện tạo thành.
Cơn lốc xoáy thò ra những xúc tu dài mảnh đầy hoa văn kỳ dị, ở giữa mơ hồ để lộ một cánh cửa ánh sáng hơi nhuộm màu xanh đen.
Vừa nhìn thấy cảnh tượng này, cho dù Pauli Delau đã biến thành sinh vật thần thoại không hoàn chỉnh, suy nghĩ cũng khó tránh khỏi sự ngưng trệ, cứng đờ ngay tại chỗ.
Con cự long xám trắng này giống như một con rối gỗ, đầu bị rót đầy hồ dán, các khớp xương đều bị rỉ sét.
Ông ta đã nhìn thẳng vào sự tồn tại vĩ đại không nên nhìn!
Klein phía trên sương mù xám, ngồi vào chỗ của "Kẻ Khờ" lập tức cho hình chiếu lịch sử mất khống chế kia tan đi.
Một khắc tiến vào "Vườn địa đàng", rút "Gậy chống ngôi sao" ra, anh đã trao đổi vị trí với hình ảnh do các "Trùng linh hồn" trên "Nguyên bảo" triệu hồi từ lỗ hổng lịch sử, trực tiếp quay về cung điện xa xưa thuộc về mình.
Tuy anh biết chắc "Nhà không tưởng" Adam đã đến Vùng đất bị thần vứt bỏ, thử dung hợp với "Tạo vật chủ chân thật", trong thời gian ngắn không thể nào dùng bản thể giáng trần, cùng lắm là phái một thân phận khác, hoàn toàn không làm gì được Vua Thiên Sứ trong Vua Thiên Sứ như anh, nhưng Klein vẫn cảm thấy nên đặt cẩn thận lên đầu, tránh việc rơi vào bẫy của Adam hoặc Amon.
Tiếp đó, anh lại triệu hồi ra bản thân trước khi bị mất khống chế trong sương mù lịch sử, đeo mặt nạ "Ngạo mạn", xách theo "Gậy chống ngôi sao", và đưa hắn trở về tòa giáo đường của "Vườn địa đàng".
Thấy Pauli Delau đã mất đi phần lớn lý trí, không thể kiểm soát cơ thể mình, Klein vẫn chưa trực tiếp thao túng "Dây linh thể" của đối phương, chuyển hóa con cự long tâm linh này thành bí ngẫu của mình, anh vẫn giữ nguyên tốc độ bước vừa rồi, thong thả đến gần đối phương.
Trong mắt Pauli Delau, Hermann Sparrow giống như cái chết, đến không nhanh, có tiết tấu của riêng mình, nhưng bất kể thế nào cũng không trốn thoát được.
Đúng lúc này, bức tượng cự long màu xám trắng quấn quanh giá chữ thập khổng lồ chợt di chuyển.
Gần như không có sự khác biệt trước sau, Klein giơ tay trái lên kéo mạnh xuống.
Bóng đen che phủ "Vườn địa đàng" đột nhiên co rút lại, bao vây lấy giá chữ thập khổng lồ, bức tượng cự long màu xám trắng và Pauli Delau vào bên trong.
Giây tiếp theo, Klein nhấc tấm "màn sâu khấu" này lên.
Sinh vật thần thoại không hoàn chỉnh do Pauli Delau biến thành và giá chữ thập khổng lồ kết hợp lại với nhau, giống một cây đại thụ uốn lượn.
Mà pho tượng cự long màu xám trắng nối liền với cả "Vườn địa đàng", khiến thành phố bên ngoài giáo đường biến thành một đại dương hư ảo dị thường, dường như dung hòa toàn bộ màu sắc.
Đây không phải là "Biển hỗn độn", mà là một loại sức mạnh được vay mượn, bị Klein "bóp méo" mục tiêu, rồi "tổ hợp lại".
Lúc này, Hermann Sparrow vẫn đang chậm rãi đi về phía trước, đến bên cạnh "cây đại thụ uốn lượn", giơ tay phải lên, dưới đôi mắt tuy đã dại ra nhưng vẫn nhìn chăm chú đầy sợ hãi của Pauli Delau, quất "Gậy chống ngôi sao" xuống.
Cây gậy chống được khảm nhiều loại đá quý này quất mạnh lên người mục tiêu, khiến nó chia làm hai mảnh.
Trong tiếng bịch bịch, "cây đại thụ" do Pauli Delau và giá chữ thập khổng lồ kết hợp mà thành rơi ra từng miếng một.
Vị thủ lĩnh của Hội Tâm lý luyện kim này ngay cả lời trăn trối cũng chưa kịp thốt ra đã chết đi.
Trong quá trình đợi đặc tính phi phàm của Pauli Delau phân ra, Klein nhìn quanh một vòng, cười khẩy một tiếng trong lòng:
"Quả nhiên, mục đích thực sự của Hermes là lợi dụng thế lực sau lưng tiểu thư "Chính Nghĩa", phá hủy "Vườn địa đàng", từ đó thoát khỏi tay Adam."
"Lời nói của cự long tâm linh Eric Hogg đã khiến ông ta hạ quyết tâm..."
"Nhưng, cũng phải để lại cho mình vài vật phong ấn, không cần thiết phải cuốn hết đi... Chẳng lẽ, con thỏ kia nên đeo mặt nạ "Tham lam", chứ không phải mặt nạ "Nổi giận"..."
"Về sau có lẽ vẫn còn Hội Tâm lý luyện kim, nhưng người đứng đằng sau không phải là Hội ẩn sĩ hoàng hôn nữa, mà là bản thân Hermes."
Klein thu lại tầm mắt, nhìn về phía đặc tính phi phàm từ cơ thể Pauli Delau phân tách ra.
Nó là bộ não màu xám trắng, do những luồng sương mù mỏng tạo thành, trông không đủ chân thật, giống như đến từ giấc mơ.
"Ông ta cho rằng "Vườn địa đàng" là nơi an toàn nhất, cho nên đặt bản thể ở đây, ra ngoài hành động đều là thân phận khác? Nào ngờ, Hermes vốn là bức tường phòng ngự thì lại vứt bỏ nơi này, nếu có một vị Thiên sứ chân chính nhìn trúng "Vườn địa đàng", phát huy toàn bộ đặc thù của thành phố tâm linh này, thì mình cũng không có cách nào dễ dàng "Lừa gạt" quy tắc, thành công xâm nhập như thế..." Klein vừa lẩm bẩm trong lòng, vừa tùy ý ước một điều, tăng tốc độ phân tách và ngưng kết đặc tính phi phàm.
Tách! Anh búng ngón tay, thực hiện nguyện vọng của mình.
Tiếp đó, anh thu lấy đặc tính phi phàm "Người dệt mộng" và những thứ có thể là tài liệu phụ trợ, tháo mặt nạ "Ngạo mạn" trên mặt xuống, bước một bước ra khỏi "Vườn địa đàng".
Khi anh rời đi, những phần còn lại của thành phố này đều đổ sập, dung hòa vào biển lớn tiềm thức tập thể vô biên vô hạn.