← Quay lại trang sách

Chương 1815 Quyết đoán

Hình chiếu của "Nữ Thần Đêm Tối" đáp bằng giọng mang chút ý cười:

"Nếu chủ để bồi dưỡng ra một vị "Chủ nhân quỷ bí" thì tôi nên đặt cược vào Amon hơn, ít nhất khả năng thành công của hắn còn cao hơn anh rất nhiều."

Không đợi Klein hỏi lại, cô lại nói tiếp với chất giọng êm dịu như mơ:

"Thời đại chôn vùi trong ngày cũ kia, là hồi ức chung của chúng ta, cũng là thời kỳ mấu chốt để nhân tính của chúng ta nảy sinh, phát triển. Cho dù chúng ta đã có được sinh mệnh dài lâu thì nó vẫn là ký ức đẹp nhất của tôi."

"Anh có dấu ấn của nó, cho nên, tôi muốn giúp anh hơn."

Yêu ai yêu cả đường đi... Klein dùng một thành ngữ để thầm tổng kết.

Giờ phút này, anh liên tưởng đến một từ mà Đại đế Russell đã viết trong nhật ký:

"Quê hương".

Trong lúc anh đang thầm cảm khái, hình chiếu của "Nữ Thần Đêm Tối" trong giấc mơ lại nói:

"Đợi anh chuẩn bị xong, bất cứ lúc nào cũng có thể đến ngọn núi cao nhất trong dãy núi Honakis."

"Đương nhiên, lựa chọn thế nào là tự do của anh, không ai ép anh cả, cũng không ai có thể ép anh. Anh hoàn toàn có thể lựa chọn dừng lại ở giai đoạn nào, không thành "Cựu nhật", không cho "Chủ nhân quỷ bí" thức tỉnh trong cơ thể mình, sau đó, tận thế ập xuống sẽ mang theo cả người và vật mà mình muốn bảo vệ, còn anh thì "dạo chơi" đến hành tinh khác, trong ngân hà khác, trốn tránh sự theo dõi của các "Ngoại thần", tái tạo ra một văn minh mới."

Klein đã sớm nghĩ đến vấn đề ở phương diện này, im lặng một lúc rồi nói:

"Tôi không rõ Russell có từng nói câu này không: tránh được nhất thời, không tránh được một đời."

Anh và "Nữ Thần Đêm Tối" nói chuyện với nhau bằng tiếng Người khổng lồ, khi phiên dịch lại câu tục ngữ kia lại có chút kỳ quặc:

Tránh né chỉ là sách lược tạm thời, không thể trở thành cưỡng lĩnh dài lâu.

Dừng một chút, Klein lại tiếp tục nói:

"Vũ trụ tuy mênh mông, không có giới hạn, nhưng "Ngoại thần" rõ ràng còn quen thuộc nó hơn chúng ta, cũng mạnh mẽ hơn, trực tiếp đại diện cho một phương diện nào đó trong toàn bộ vũ trụ, nếu muốn trốn khỏi sự truy lùng của họ là việc cực kỳ khó khăn. Hơn nữa, cho dù có thể thành công, cũng chỉ có thể yên ổn một thời gian, văn minh được tái tạo kia không quá nghìn năm lại bị hủy diệt, đến lúc đó, ngay cả cơ hội trở thành "Cựu nhật" cũng không có, vĩnh viễn không thể tự mình cứu rỗi."

Bởi vì nếu muốn thành công trốn thoát khi "Ngoại thần" xâm nhập tất nhiên phải bỏ lại toàn bộ "Nguyên chất", nếu không chắc chắn nó sẽ trở thành tiêu điểm để họ chú ý, đừng nói là dạo trời bầu trời sao, ngay cả việc có vượt qua được đợt tấn công đầu tiên hay không cũng còn là ẩn số.

Hình chiếu của "Nữ Thần Đêm Tối" chậm rãi nói bằng giọng nhẹ nhàng:

"Bỏ lại sự vật được xé xuống từ chỗ "Ngoại thần", chỉ mang theo "Tính duy nhất" và đặc tính phi phàm danh sách cao của các con đường còn lại, các "Ngoại thần" chưa chắc đã để ý, sẽ không bỏ công sức ra truy tìm."

"Cô cũng nói "chưa chắc", các "Ngoại thần" hẳn là vẫn có khát khao nhất định đối với "Tính duy nhất" và đặc tính phi phàm danh sách cao của lĩnh vực tương tự, việc này có thể giúp họ tiếp cận với trụ cột." Klein bình tĩnh đáp lại: "Chúng ta không thể ký thác hi vọng vào tâm trạng của họ được, họ không có sự nhân từ nào đáng nói."

Hình chiếc của "Nữ Thần Đêm Tối" trong giấc mơ gật đầu nói:

"Trong phương diện này, anh tỉnh táo hơn Russell, đương nhiên, cũng vì khi ông ấy biết về "Cựu nhật", "Ngoại thần" thì đã quá muộn rồi."

Cô nói tiếp:

"Anh còn có lựa chọn khác: sử dụng cách thức của Pares, tự giảm địa vị, để Amon đánh cắp "Nguyên bảo". Như vậy, anhc ó thể dùng thân phận Đại Thiên sứ danh sách 1 sống tiếp, không cần lo lắng "Chủ nhân quỷ bí" trong cơ thể mình có thể thức tỉnh, cũng không cần quá mệt mỏi."

Trong điển tịch tôn giáo của Giáo hội Đêm Tối, có phân chia ra Thiên sứ và Đại Thiên sứ, Klein vẫn luôn suy đoán Đại Thiên sứ là danh sách 1, hôm nay đã được chứng thực.

Đương nhiên, đây chỉ là tiêu chuẩn của một giáo hội, không thể đại diện cho các giáo hội khác.

Nghe "Nữ Thần Đêm Tối" nói xong, Klein im lặng rất lâu, sau đó mới lên tiếng:

"Amon có thể tín nhiệm được không?"

Hình chiếu của "Nữ Thần Đêm Tối" thản nhiên đáp:

"Tôi không thể cho anh đáp án chính xác."

Klein lại hỏi:

"Nếu "Chủ nhân quỷ bí" thức tỉnh trong cơ thể Amon, liệu ngài ấy có thu lại toàn bộ đặc tính phi phàm danh sách cao của ba con đường "Nhà bói toán", "Kẻ ăn trộm" và "Học đồ" không?"

"Tôi không biết." Hình chiếu của "Nữ Thần Đêm Tối" đáp bằng giọng điệu tương tự.

Klein lại im lặng một lần nữa, qua hồi lâu mới nói:

"Đối với cá nhân tôi mà nói, tôi cũng không khát cầu trở thành "Cựu nhật", nhưng tôi không thể phụ lòng, ruồng bỏ những người đã đặt cược vào tôi, họ hoặc ít hoặc nhiều đều từng giúp đỡ tôi."

"Một khi Amon trở thành "Chủ nhân quỷ bí", hắn chắc chắn sẽ giúp thần Viễn Cổ Thái Dương thu lại "Tính duy nhất" và đặc tính phi phàm danh sách 1 ở chỗ "Chúa Tể Của Gió Bão" và "Thần Tri Thức cùng Trí Tuệ", khiến họ ngã xuống."

"Hơn nữa, Amon là một thần linh tùy tiện, hay làm xằng bậy."

Hình chiếc của "Nữ Thần Đêm Tối" khẽ gật đầu:

"Nhân tính của anh duy trì khá tốt đấy."

Sau khi Klein hạ quyết tâm, thoát khỏi trạng thái u ám vừa rồi, nghe thấy vậy thì cười nói:

"Nếu nhân tính không được duy trì tốt khiến thần tính có ưu thế, thì tôi cũng vẫn làm ra lựa chọn tương tự, bởi vì bản năng thần tính tập hợp vì tôi là chính."

Hình chiếu của "Nữ Thần Đêm Tối" khẽ cười một tiếng:

"Đi chuẩn bị đi, mau chóng đến gặp Antigonus."

Klein gật đầu, đột nhiên nhớ tới một chuyện, vội vàng hỏi:

"Liệu Amon có mượn nghi thức của ngài "Gate" để dung nạp "Tính duy nhất" con đường "Học đồ" không?"

Hình chiếu của "Nữ Thần Đêm Tối" thong thả đáp:

"Nếu là sự tồn tại khác thì chắc chắn là không."

"Nhưng nếu là Amon thì xác suất là một nửa."

"Hắn trời sinh thích mạo hiểm, kiếm tìm sự kích thích."

Klein không nói thêm nữa, nhìn hình chiếu của "Nữ Thần Đêm Tối" trước mắt tan biến, nhìn cảnh trong mơ khẽ khàng sụp đổ.

Trong tầm mắt anh lại xuất hiện tế đàn còn chưa kịp thu dọn kia.

Với anh mà nói, cũng không cần chuẩn bị gì nhiều cho việc đến ngọn núi cao nhất dãy núi Honakis, gặp tổ tiên gia tộc Antigonus, chủ yếu là dựa vào "Nguyên bảo", làm một phân thân, đánh cắp đặc tính phi phàm "Người hầu của quỷ bí" từng thuộc về Charles Latour mà mình chưa tiêu hóa hết, để bản thể nằm trong trạng thái có thể dung nạp "Tính duy nhất".

Khi trạng thái tinh thần của bản thân ổn định lại, cho dù không có dấu ấn tinh thần do Charles Latour lưu lại, Klein cũng có thể dựa vào nhân tính, ý thức và mỏ neo của mình, gắng gượng ngăn chặn một phần ý chí sống lại của "Thiên tôn".

Nhưng, lúc trước trực giác linh tính nói cho anh biết anh vẫn phải làm chút gì đó.

Sau khi nhìn quanh một vòng, anh thu dọn tế đàn, kéo phòng sách của Dwayne Dantes từ trong sương mù lịch sử ra.