Chương 1816 Ai là bạn, ai là địch (1)
Ngồi vào bàn, Klein mở giấy ra, nhấc bút viết thư cho ngài Azcot.
Bởi vì vừa mới viết một bức, nên nội dung lần này cũng không nhiều, anhc hỉ nói đại khái về "Dòng sông vĩnh ám" dưới lòng đất của Calderon và các dấu ấn tử vong quanh quẩn hai bên bờ sông, trọng điểm là mình nhìn thấy rất nhiều Azcot Eggers, cũng như suy đoán của mình về việc này.
Gấp giấy viết thư lại, Klein lấy còi đồng Azcot ra, kề lên miệng, thổi một hơi.
Tín sứ xương trắng dùng cỡ người bình thường để xuất hiện, quỳ gối xuống, đưa tay ra.
Klein đưa bức thư cho nó, lại lấy một đồng vàng từ trong "Nguyên bảo" ra:
"Đây là lời cảm ơn vì đã làm phiền lâu như vậy."
"Nếu ngươi không thể chủ động nhận, thì cứ giao cho chủ nhân của ngươi, để ngài ấy bố trí."
Đây là một trong năm đồng vàng đã nhiễm khí tức của "Nguyên bảo", sinh ra dị biến nhất định.
Anh đã đưa một đồng làm phí đưa thư cho tiểu thư tín sứ, một đồng cho Maric vì đã đánh bài thua đối phương.
Tín sứ xương trắng ngây ra gần năm giây, mới không dám cãi lời Klein khép bàn tay xương lại, đồng thời cầm bức thư và đồng vàng.
Nó lập tức đổ sập xuống như một thác nước, chui xuống lòng đất.
Sau đó, Klein lại lấy ra một đồng vàng, đặt nó vào túi áo mình.
Cùng lúc đó, anh để đám "Trùng linh hồn" đang canh gác trên "Nguyên bảo" kia liếc nhìn một ngôi sao đỏ thẫm nào đó.
...
Trong một tòa giáo đường thuộc "Nữ Thần Đêm Tối", đông Byron.
Là người tham gia vào hành động vây quét nhóm Bán Thần đầu tiên của Học phái Hoa Hồng, Leonard Mitchell đã sử dụng một vật phong ấn, đến nam đại lục.
Nhưng tạm thời anh ta không có thu hoạch, bởi vì các Bán Thần của Học phái Hoa Hồng dường như đểu ngửi thấy mùi nguy hiểm trong không khí, không hẹn mà cùng trốn đi.
Điều này khiến Leonard không thể không kiên nhẫn chờ đợi, bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị đợi lệnh điều động.
Nhân lúc không có việc gì làm, anh ta đeo găng tay đỏ, tiến vào sảnh cầu nguyện của giáo đường, cũng coi như thành kính mà cầu nguyện như lệ thường.
Trong hoàn cảnh tối tăm, anh ta giống như đã ngủ gật.
Không biết qua bao lâu, anh ta mở mắt, đứng dậy, men theo lối giữa đi ra cửa.
Đúng lúc này, anh ta thấy một bóng dáng quen thuộc, đó là Klein Moretti đội mũ dạ, mặc âu phục, tóc đen mắt nâu.
Đồng tử Leonard chợt phóng to, khẽ nhướng mày, Klein cũng đang cầu nguyện chợt bỏ tay xuống, đứng dậy, đi lướt qua anh ta, đến gần thánh đàn.
Trong quá trình này, cả hai đều không lên tiếng, giống như đối phương chỉ là một người xa lạ.
Sau khi đến trước hòm phụng hiến gần thánh đàn, Klein lấy ra một đồng vàng, nghiêm túc bỏ nó vào.
Sau đó, anh đổi hướng ra khỏi giáo đường từ một cửa khác.
Leonard nghiêng người đứng ở lối giữa, nhìn cảnh tượng này mà cảm thấy nghi hoặc, hơi nhíu mày.
Lúc này, giọng nói hơi già nua của Pares Zoroaster trong đầu anh ta chợt vang lên:
"Tìm cơ hội lấy đồng vàng kia."
...
Trong một căn nhà nào đó ở Backlund.
Will Onsetin cầm một chiếc muỗng nhỏ bằng bạc, chăm chú múc một ly kem màu xanh lục nhạt trước mặt.
Đột nhiên, hắn giơ tay trái che phía bên cạnh ly kem.
Trên ghế bên cạnh hắn, bóng dáng Dwayne Dantes chớp mắt đã phác họa ra.
"Hình như tôi lại bỏ lỡ sinh nhật hai tuổi của anh rồi." Klein cười nói: "Đây là một món quà muộn."
Anh vừa nói vừa lấy một đồng vàng ra, đưa cho Will Onsetin:
"Đây là một đồng vàng may mắn."
Will ngẩn ra hai giây, sau đó than thở:
"Quà mới sinh là bùa hộ mệnh may mắn, quà sinh nhật là đồng vàng may mắn, anh thật thiếu sáng tạo."
Hắn vừa nói, vừa giơ bàn tay mũm mĩm ra nhanh chóng cầm lấy đồng vàng về.
Klein mỉm cười, đứng dậy, biến mất không thấy nữa.
Bên trong giáo hội Hải Thần, Bayam.
Arges Wilson cử hành xong thánh lễ vừa quay về phòng, liền thấy cửa sổ bên cạnh có một bóng người.
Đó là Hermann Sparrow mặc áo gió đội mũ dạ.
Không đợi Arges lên tiếng, Klein đã đi lên trước hai bước, trang nghiêm nói:
"Tôi tuân lệnh của ngài "Kẻ Khờ" đến đây."
Anh sắm vai thân phận "Người hầu của quỷ bí" theo thói quen.
Arges lập tức cúi đầu, giơ tay phải ấn lên ngực trái:
"Ca ngợi ngài "Kẻ Khờ"."
Klein khẽ gật đầu, giơ tay lấy một món vật phẩm từ đống đồ trên "Nguyên bảo".
Trong đôi mắt Arges nhất thời phản chiếu một cây gậy chống ngắn được làm bằng xương trắng.
Trên đầu gậy được khảm một viên đá quý màu xanh lam nhỏ, lúc thì tối tăm lúc lại tỏa ra ánh sáng như bình minh; xung quanh nó có rất nhiều đốm sáng thuần khiết bay quanh, tiếng cầu nguyện hư ảo cũng theo đó truyền ra, tiếng nọ chồng lên tiếng kia, vô cùng thần thánh.
Đồng tử Arges chợt phóng to, khó mà kiềm chế không để lộ ra chút tham lam.
Là Bán Thần danh sách 4 con đường "Thủy thủ", hắn vô cùng xác định cây gậy chống bằng xương trắng trước mắt chính là vật tương trưng cho thân phận, địa vị và sức mạnh của "Hải thần".
Hắn vừa chịu đựng cảm giác choáng váng do tiếng cầu nguyện mang đến, vừa chuyển ánh mắt đến "Thế giới" Hermann Sparrow, đợi vị tùy tùng của thần linh này lên tiếng.
Klein vừa giơ "Quyền trượng Hải Thần" lên, vừa nghiêm túc nói:
"Đây là sự ban ơn và tín nhiệm của ngài "Kẻ Khờ", cũng là lời khen ngợi đối với việc anh đã bảo vệ được một lượng lớn tín đồ."
"Bất kể tương lai xảy ra chuyện gì, hi vọng anh vẫn tuân theo mệnh lệnh của ngài "Kẻ Khờ", dốc hết toàn lực hoàn thành nhiệm vụ mà ngài ấy giao phó."
... Arges nghe ra được một vài ý tứ ẩn chứa bên trong những lời này.
Hắn nghi ngờ ngài "Kẻ Khờ" sắp gặp phải một vài chuyện, bị tổn thương và rơi xuống đáy vực.
Nghĩ đến chuyện mình đã rời khỏi giáo hội Gió Bão, không còn đường lui nữa, Arges giơ tay phải ấn lên ngực trái, cao giọng đáp:
"Chỉ phục tùng ngài "Kẻ Khờ"!"
Klein thấy thế, thầm gật đầu, sau đó mới nhắc lại những lời đã nói với tiểu thư "Chính Nghĩa" và tiểu thư "Thẩm phán".
Điều này khiến Arges thầm thở phào, dù sao biết được tương lai xảy ra chuyện gì cũng hơn là chẳng biết gì cả.
Hắn không chút do dự, vô cùng trịnh trọng lặp lại lời vừa nói.
Klein đưa "Quyền trượng Hải Thần" cho hắn:
"Anh thích ứng vật phong ấn này và cuộc sống hàng ngày của "Hải thần" trước, đợi đến khi tiêu hóa xong ma dược "Chủ tế tai nạn", rồi dùng nó điều phối ma dược. Sắm vai trước có thể làm giảm đi rất nhiều khó khăn trong lúc tấn thăng."
Thật ra, hiện giờ Klein đã có thể giải trừ "Cấy ghép", để khái niệm "Hải thần" đang dẫn đến mình và "Nguyên bảo" chuyển sang cho Arges, khiến hắn trực tiếp trở thành một nửa "Hải thần", dễ dàng thích ứng với thân phận này hơn, cũng như sắm vai tiện hơn.
Nhưng cân nhắc đến chuyện bản thân sắp phải dung nạp "Tính duy nhất" "Kẻ Khờ", cần đủ mỏ neo để đối kháng với ý chí sống lại của "Thiên tôn", cho nên các tín đồ của "Hải thần" không thể thiếu, Klein quyết định đợi trạng thái của bản thân ổn định, sẽ hoàn toàn di dời những gì liên quan đến "Hải thần" cho Arges.
Arges hiện giờ gần với địa vị người tùy tùng chấp chưởng quyền lực thay, nghe cầu nguyện giúp thần linh, đáp lại cầu nguyện, nhưng không được hưởng mỏ neo và thân phận tương ứng. "Chủ nhân" của cây "Quyền trượng Hải Thần" vẫn là Klein, vẫn chỉ dẫn đến anh, đây là hiệu quả thần kỳ của "Cấy ghép".