CHƯƠNG 56
DECKER LEO LÊN XE MÌNH và đã định lái xe ra khỏi bãi đậu, nhưng rồi anh quay xe sang hướng ngược lại và đi về phía khu mở rộng đang được xây dựng dở dang. Anh đậu xe lại, bước ra và đi bộ sát theo công trường nhất có thể. Các công nhân đang gấp rút làm việc, xe nâng, xe tải và những chiếc xe xúc đang vận chuyển vật liệu khắp nơi. Rõ ràng cảnh sát đã cho phép tiếp tục công việc dang dở. Decker nghiên cứu hoạt động này một chút, sao đó xem xét kỹ hơn khu vực xung quanh. Anh phát hiện ra một thứ, cúi xuống và nhặt nó lên. Sau khi xem xét một lúc, anh đút nó vào túi. Anh quay trở lại xe tải và lái đi.
Trên đường đi, anh gọi cho Kemper yêu cầu cô gặp anh trước quán bar Mercury.
Khi cô đến thì anh đã đợi sẵn. Anh leo lên chiếc xe SUV, rút cái chai ra và mô tả lại cho cô biết quá trình anh đã tìm thấy nó.
“Cô có thể kiểm tra xem nó là gì không? Mặc dù tôi nghĩ mình biết câu trả lời rồi.”
Cô nhìn vào cái chai. “Đây gần như chắc chắn là heroin hoặc fentanyl. Chúng trông giống nhau, đó là lý do tại sao các tay buôn lại trộn lẫn thứ này với thứ kia. Vấn đề là, để giết một người, anh cần đến 30mg heroin, trong khi với fentanyl anh chỉ cần 3mg. Anh nói rằng mình lấy được cái này từ một nơi bí mật trong văn phòng của Ted Ross sao?”
“Ừ. Và trong đó còn rất nhiều nữa. Tôi nghĩ rằng các lô hàng được vận chuyển đến thông qua Trung tâm Hoàn thiện đơn hàng.”
“Tại sao lại vận chuyển đến đó? Tại sao không chuyển đến nhà của hắn hoặc đến hộp thư bưu điện?”
“Khám xét tại nhà hoặc tại hộp thư bưu điện dễ dàng hơn nhiều. Trong Trung tâm Hoàn thiện đơn hàng có cả triệu gói hàng. Việc tìm kiếm sẽ giống như mò kim đáy bể đối với cảnh sát.”
“Nhưng không phải công ty theo dõi tất cả những gói hàng đó khá chặt chẽ sao? Làm thể nào mà hắn có thể đưa chúng ra khỏi hệ thống máy tính ở đó?”
“Hắn là quản lý của chỗ đó. Là hắn thì sẽ nghĩ ra cách thực hiện thôi.”
“Làm sao anh biết hắn có hẳn một phòng bí mật trong trung tâm đó?”
“Toby Babbot. Ông ta đã vẽ ra các bản kế hoạch xây dựng của trung tâm. Tôi đã tìm thấy một tập hợp các bản vẽ xây dựng chính thức và so sánh chúng. phiên bản của Babbot chỉ cho thấy một điểm khác biệt so với bản vẽ xây dựng. Một độ vênh chừng một mét trong văn phòng của Ross.”
“Làm sao Babbot phát hiện ra điều đó?”
“Ông ta tham gia xây dựng Trung tâm Hoàn thiện và sau đó làm việc trong khu văn phòng ở đó. Có thể ông ta đã phát hiện trong thời gian đó. Tôi đã sử dụng thước dây. Có lẽ ông ta cũng làm như vậy.”
“Anh có nghĩ rằng ông ta biết Ross sẽ làm gì với không gian đó không?”
“Chà, Babbot cuối cùng đã chết, vì vậy rất có thể ông ta đã biết, hoặc ít nhất là có nghi ngờ.”
“Tôi ngạc nhiên rằng Ross lại giữ chố hàng đó trong văn phòng hắn.”
“Thực sự khá an toàn. Cô không thể vô tình mở cái tủ âm đó được. Cô phải đứng lên ghế và xoay một miếng huy hiệu để mở nó ra. Và cả cánh cửa không có một vết gợn. Cô có thể nhìn vào bức tường đó cả ngày mà không biết có một cánh cửa ở đó. Và hắn đã treo một chiéc áo đấu của Steelers ở đó để ngụy trang thêm.”
“Bằng cách nào hắn thiết lập cả một căn phòng ẩn mà không ai hay biết?”
“Hắn có thể đã tự mình làm việc đó. Hắn nói với tôi rằng đã làm công việc về xây dựng trước khi chuyển đến Trung tâm Hoàn thiện. Hoặc có thể một hoặc nhiều nhân viên xây dựng có dính líu đến việc này và đã thi công nó cho hắn ta. Với tư cách là một quản lý, hắn có toàn quyền sử dụng không gian và giám sát mọi công việc xây dựng.”
“Nhưng làm thế nào mà một gã như Ted Ross lại có thể dính líu đến hoạt động phân phối ma túy được?”
“Hắn đã từng mô tả bản thân với tôi là một gã nhỏ bé, là kẻ dưới cơ. Và hắn đã nói rằng khi người yếu thế có cơ hội phản công, thì cần phải thực hiện ngay. Tôi nghĩ đó là lý do hắn cung cấp cho tôi thông tin liên hệ của luật sư để Amber kiện Maxus. Hắn ghét những kẻ mạnh. Và Alice Martin nói với tôi rằng cha của hắn, Fred, đã đối xử với hắn và mẹ rất tệ. Ted đã nói với tôi điều tương tự tại đám tang. Có lẽ điều đó cũng ảnh hưởng đến con người hắn. tôi có thể khẳng định rằng Fred Ross là một lão già khó ưa. Việc đó cộng thêm một lượng tiền lớn sẽ là một động cơ cực kì nguy hiểm. Hoặc có thể bọn chúng tiếp cận hắn vì hắn là người quản lý Trung tâm Hoàn thiện và bọn chúng muốn sử dụng nơi đó làm vỏ bọc cho mình.”
“Decker, anh vừa thực hiện một vụ điều tra hết sức tuyệt vời.” Kemper tạm dừng. “Và bây giờ tôi sẽ trả ơn anh. Tôi đã tìm ra những điều anh muốn biết về Randy Haas.”
“Kẻ trước khi chết đã khai ra tên hai điệp viên của cô?”
“Anh đã hỏi liệu hắn có gia đình không và liệu hắn có thể đã bị bệnh hay không. Chà, anh đã đúng về cả hai điểm. Hắn đã có vợ và hai con nhỏ. Và hắn bị ung thư tuyến tụy. Giai đoạn cuối. Hắn chỉ còn sống được hai tháng.”
“Và gia đình hắn? Họ sao rồi?”
“Họ rõ ràng đã nhận được một cú hích lớn về tài chính. Họ đang sống ở BelAir, California, trong một ngôi nhà có giá ba triệu.”
“Và lời giải thích của họ cho việc đó?”
“Bảo hiểm nhân thọ. Một hợp đồng trị giá mười triệu usd.”
“Không hề rẻ.”
“Không, không hề. Nhưng phí bảo hiểm đã được thanh toán đầy đủ.”
“Được rồi, nhưng tôi ngờ rằng Haas dám ghi ‘buôn ma túy’ vào phần nghề nghiệp bản thân trong hợp đồng. Tôi không thể tin rằng một công ty bảo hiểm hợp pháp lại bán cho hắn ta một hợp đồng lớn như vậy. Khả năng hắn phải chết sớm là quá cao.”
“Hợp đồng này không được thực hiện bởi một công ty ở Mỹ. Nó thuộc về một công ty nước ngoài mà chúng tôi đã cố gắng tìm hiểu, nhưng cho đến nay chưa tiến triển được gì. Có thể đó chỉ là một cách để gia đình hắn được nhận tiền, đổi lấy việc hắn nói dối về hai điệp vụ của tôi.”
Decker trầm ngâm nói: “Lại liên quan đến bảo hiểm nhân thọ.”
“Đúng vậy. Nhưng bằng cách nào anh biết chúng tôi sẽ phát hiện ra Haas đang mắc bệnh hiểm nghèo?”
“Bởi vì tôi tin rằng hắn đã nói dối về người của cô. Hắn đã sắp đặt để họ nhận tội thay. Họ không biến chất. tôi nghĩ họ đã phát hiện ra toàn bộ sự việc ở Thị trấn Baron và họ cần phải bị bịt miệng. Và Haas, một kẻ sắp chết sẽ để lại một gia đình cần chăm sóc, là người giúp làm điều đó. Hắn khiến cô nghĩ rằng người của mình đã biến chất, và những kẻ xấu thực sự đã giết chết họ. Và gia đình hắn gặt hái được lợi ích từ việc hắn nói dối. Rất có thể, hắn đã tự tiêm liều morphine gây tử vong đó.”
“Được rồi, vậy là có một đường dây fentanyl lớn đang hoạt động ở Thị trấn Baron. Và nó sử dụng Trung tâm Hoàn thiện đơn hàng để vận chuyển. Anh nghĩ Ross có vai trò gì?”
“Hắn ta phải lấy hàng từ trung tâm và truyền lại cho kẻ khác. Hắn có một chiếc túi tập gym trong văn phòng của mình. tôi nghĩ đó là cách hắn vận chuyển hàng. Tôi phát hiện ra hắn có đi tập thể dục sau giờ làm việc. Nhưng tại sao lại mang theo quần áo tập thể dục đến chỗ làm trong khi phòng tập thể dục có cả phòng thay đồ và phòng tắm? Tại sao không để chúng trong xe cho đến khi đến phòng tập?”
“Nhưng chẳng phải bên trung tâm có bộ phận an ninh để kiểm tra túi và đồ đạc sao?”
“Họ có cửa từ, nhưng nó sẽ không bắt được loại bột như thế này. Họ cũng có kiểm tra cả túi xách nữa. Nhưng tôi dám cá rằng chiếc túi tập gym có đáy giảgiả. Tôi đã mở nó ra kiểm tra khi tôi ở trong phòng làm việc của hắn, và có vẻ như nó quá nông so với kích cỡ của chiếc túi. Và sẽ không tốn nhiều không gian để giấu những chai như thế này.”
“Không tốn nhiều đâu.”
Decker chỉ vào cái chai. “Giờ cô hãy giảng giải cho tôi về bài toán kinh tế của nó đi.”
“Chi phí để tạo ra một kg heroin và một kg fentanyl là như nhau, khoảng ba đến bốn nghìn usd. Một kg heroin sẽ bán được với giá sáu mươi nghìn khi bán ra ngoài. Nhưng vì fentanyl mạnh hơn nhiều, một kg fentanyl có thể được sản xuất thành khoảng hai mươi bốn kg ma túy tổng hợp, khiến nó sinh lợi hơn nhiều so với heroin. Và một kg fentanyl có thể tạo ra gần bảy trăm nghìn viên thuốc được bán với giá khoảng hai mươi lăm usd mỗi viên.” Cô nhìn kỹ hơn vào cái chai. “Đây là khoảng năm nghìn mg bột.”
“Có hai mươi chiếc hộp trong văn phòng của hắn. Cái tôi mở có năm chai bên trong. Nếu tất cả những hộp khác đều có cùng số chai, thì tổng giá trị là bao nhiêu khi đem bán?”
Kemper nhẩm tính. “Nếu đó là fentanyl thì trước mắt anh là gần chín triệu usd đang nằm trong văn phòng của hắn ta.”
“Tôi tự hỏi có bao nhiêu chuyến hàng đến đó?”
“Tôi có cùng thắc mắc,” Kemper lo lắng nói.
“Dựa trên số tiền mà chúng ta đang nói, tôi thấy vụ này có vẻ ít giống một âm mưu ở thị trấn nhỏ mà giống với một kế hoạch tầm cỡ quốc tế hơn nhỉ?”
Cô gật đầu. “Anh vừa đọc được suy nghĩ của tôi đó, Decker. Tôi có thể nói với anh rằng các băng đảng Mexico đều dính líu đến fentanyl. Bọn chúng nhập khẩu trực tiếp từ Trung Quốc, nơi sản phẩm được sản xuất bất hợp pháp cũng như hợp pháp bởi các tập đoàn dược phẩm hợp pháp, hoặc chúng tự mua những thứ chúng cần để sản xuất từ Trung Quốc và tự chế ra trong phòng thí nghiệm. Chúng bán nó ở dạng bột như trong chai này, hoặc pha với heroin. Nhưng bọn chúng cũng ép hàng triệu viên thuốc fentanyl. Vấn đề với fentanyl là khi anh trộn nó vào dạng viên, các đại lý thường không biết nó có trong đó. Và người tiêu dùng cũng vậy. Những người không muốn dùng ma túy dưới dạng hút hoặc hít qua mũi, vì họ sợ hoặc do làm vậy khiến họ cảm thấy mình giống người nghiện, sẽ dùng dạng viên vì họ nghĩ rằng nó an toàn hơn và cảm giác đúng đắn hơn. Anh biết đấy, cảm giác như mình đang uống thuốc theo toa vậy. Những viên thuốc này sẽ giống như một viên oxycodone. Hoặc anh có thể pha nó với xanax hoặc các thuốc giảm đau khác. Chúng thậm chí cìn được đóng dấu với liều lượng là 80 vì đó là liều lượng điển hình của oxycodone. Trên đường phố, chúng có cái tên gọi là ‘Phê pha thập kỷ tám mươi’. Như tôi nói, chúng có thể có giá khoảng 25 usd một viên và một người nghiện thông thường sẽ uống hai mươi viên một ngày.”
“Năm trăm usd một ngày. Một thú tiêu khiển quá đắt đỏ.”
“Tôi đã bắt những tay buôn cò con thường bán tối thiểu một nghìn viên thuốc mỗi ngày. Số lượng như vậy có tiếng lóng là ‘thuyền’ trên đường phố. Và có những tay buôn còn bán được nhiều hơn thế.”
Decker nhìn vào chỗ bột. “Cô có nghĩ rằng kế hoạch của chúng là chế ra ma túy dạng viên từ chỗ bột đó?”
“Đó là suy đoán của tôi. Điều đó có nghĩa là chỗ bột này sẽ được gửi đến một máy ép viên có thể đặt đâu đó gần đây. Ý tôi là, nếu không thì cớ gì bọn chúng lại gửi đồ đến một nơi như thế này?”
“Chỗ đó sẽ cần bao nhiêu không gian?”
“Anh có thể chế thứ đó trong phòng ngủ của mình, hoặc căn phòng ở khu sau của một doanh nghiệp hợp pháp. Nhưng chúng sẽ cần mang theo thiết bị. Sẽ bao gồm một máy ép viên, nặng cỡ một phần tư đến nửa tấn hoặc lớn hơn, tùy thuộc vào yêu cầu đầu ra. Một thiết bị nặng cỡ một phần tư tấn có thể sản xuất ba hoặc bốn nghìn viên thuốc một giờ. Và anh cần người xử lý và đóng gói. Anh phải cẩn thận khi xử lý nó. Tôi từng thấy những cảnh sát địa phương bắt quả tang các vụ buôn bán ma túy và chạm trực tiếp vào fentanyl mà không sử dụng găng tay. Sau đó họ nằm vật ra sàn và tím tái cả người đi. Thứ đó cực kì nguy hiểm.”
“Chà, có rất nhiều tòa nhà trống xung quanh đây. Thực ra, tôi đang nghĩ về ngôi nhà trống nơi hai đặc vụ của cô được tìm thấy. Với cả một ngôi nhà, cô có thể lắp đặt cả loạt máy ép thuốc. Và điều đó sẽ giải thích tại sao nguồn điện vẫn được bật lên dù không có ai sinh sống ở đó.”
Kemper mở to mắt. “Anh nghĩ vậy ư?”
“Giống như tôi đã nói với cô trước đây, có thể đã có một thiết bị bay không người lái bay trên đường phố vào đêm đó.”
“Ừ, nhưng anh chưa bao giờ nói cho tôi biết lý do.”
“Tôi nghĩ có lẽ bọn chúng đang di chuyển thiết bị và sau đó di chuyển các xác chết. Và chúng muốn chắc chắn rằng không có ai theo dõi hoặc bắt gặp trong quá trình đó. Cách tốt nhất để kiểm tra là giám sát trên không. Và thiết bị bay không người lái có thể làm rất tốt việc này.”
“Bây giờ chúng ta cần phải qua căn nhà đó một lần nữa, để xem liệu chúng có để lại bất kì dấu vết nào của hoạt động ép thuốc hay không?”
“Tôi cũng sẽ kiểm tra ngôi nhà bên cạnh, nơi tôi đã bắn Brian Collins. Chỗ đó cũng không có người. Và cũng có điện luôn.”
“Và có một ông già sống bên kia đường?”
“Dan Bond có thể đã nghe thấy điều gì đó và chúng cần phải khử ông. Có lẽ chúng đã chọn con phố đó vì nó quá vắng vẻ. Trên thực tế, chỉ có ba người sống ở đó, bao gồm cả ông ấy. còn Fred Ross là cha của tay buôn ma túy.”
“Vậy ý kiến của anh là gì? Chúng ta có nên ập vào và bắt Ted Ross không?”
“Nếu chúng ta bắt hắn ta, rất có thể những kẻ khác sẽ tẩu thoát được. Và cô sẽ không thể nhận được lệnh khám xét dựa trên những gì tôi đã nói, bởi việc tôi khám xét văn phòng của hắn là không hợp pháp.”
“Nhưng khi hắn kiểm tra kho của mình, hắn sẽ không biết mình bị mất một chai hay sao?”
“Hắn có thể nghĩ rằng bọn chúng đã giao thiếu hàng. Nhưng chúng ta sẽ cần theo dõi hắn. Nếu có vẻ như hắn sắp giao hàng, chúng ta cần phải bắt quả tang.”
“Được rồi, tôi sẽ cử người lo liệu việc đó. Anh định làm gì?”
“Bây giờ chúng ta đã biết mục tiêu sau rốt của câu đố này - là ma túy. Tôi chỉ cần tìm những mảnh ghép còn lại.”
“Anh có nghĩ rằng tất cả các vụ giết người khác đều có liên quan đến việc này không?”
“Có. Nhưng có thể còn có chuyện khác nữa.”
“Chuyện gì?”
“Ngay sau khi biết, tôi sẽ báo cho cô hay.”