← Quay lại trang sách

Phần 2: Đừng lo!.

Tôi đã nhìn thấy họ chia tay như thế

Tôi đã nhìn thấy họ chia tay như thế, miệt thị nhau với muôn lời cay nghiệt, bạc bẽo vô tình và bao nỗi chua cay. Ngọt ngào năm cũ giờ đã ở đâu rồi?

Tôi đã nhìn thấy họ chia tay như thế, phũ phàng nhìn nhau như chưa từng ân ái. Bí mật về nhau được lôi ra làm vũ khí, họ "giết" nhau bằng mọi giá, mong nhau "chết" từng giờ. Đầu ấp môi kề nay còn đâu?

Tôi đã nhìn thấy họ chia tay như thế, yêu người mới muốn quên đi người cũ, hơn thua nhau đến từng que tăm. Ngày xưa nhớ không chia đôi bát cơm lúc đói, nửa bát canh nhường em vì anh đã no rồi.

Tôi đã nhìn thấy họ chia tay như thế, ráo hoánh với nhau một câu chửi hai câu rủa, kể tội về nhau như thể đời này không còn ai xấu xa hơn. Xưa cũ đã qua, ta tự hào về nhau biết mấy, hãnh diện đi cạnh nhau, cả thế giới không ai hạnh phúc bằng chúng mình.

Tôi đã nhìn thấy họ chia tay như thế, sao không giã từ nhau bằng một lời chào tạm biệt, nhẹ nhàng và bao dung như khi họ đến với nhau. Giữ ấn tượng đẹp về mối tình nồng một thuở, nhớ về nhau phút chốc mỗi độ đông về. Sao không thể nhìn nhau bằng ánh mắt tôn trọng, dù rằng lỗi lầm ai cũng có khi đã từng ấy năm?

Ngày mai không chung đường và rẽ ngang hai lối. Mỉm cười nhìn nhau thay cho một lời chúc phúc, điều mà mình đã không thể làm được cho nhau.