← Quay lại trang sách

Nếu một ngày.

Nếu một ngày bạn trở nên thật nổi tiếng " facebook" mấy chục nghìn "like" mỗi "status", rất nhiều người vào tung hô bạn, khen ngợi bạn, trầm trồ ngưỡng mộ mỗi khi bạn xuất hiện... Đừng vội kiêu hãnh. Hãy ngồi ngẫm xem nếu chẳng may một ngày khủng hoảng ập lên đầu bạn. Sẽ có mấy người ở cạnh bạn và lúc đó, khi mà gần như cả thế giới đều quay lưng với bạn? Sẽ có mấy người vẫn khích lệ, động viên bạn vượt qua?

Nếu một ngày bạn trở nên thật giàu có, bạn muốn gì được nấy. Bạn ở nhà thật đẹp và đi xe thật sang. Mọi người luôn cười với bạn, thăm hỏi bạn mỗi ngày, quan tâm đến mọi ý kiến của bạn, bạn bè tấp nập người ra kẻ vào, bạn không bao giờ phải cô đơn vì bưa ăn nào cũng sẽ có người mời mọc. Đừng vội vui mừng. Hãy ngồi ngẫm xem nếu một ngày bạn không còn gì cả, tiền ăn phở cũng không có. Xe bạn đi là một chiếc "honda" cũ kỹ, bạn phải chuyển sang ở trong một căn phòng trọ ọp ẹp... Sẽ còn mấy người lui tới với bạn? Sẽ có bao nhiêu người nhấc điện thoại khi thấy số của bạn gọi đến? Và còn mấy người lo lắng khi bạn ốm đau?

Nếu một ngày bạn trở thành người quyền cao chức trọng, bạn có mọi quyền lực trong tay. Ai gặp bạn cũng phải cúi đầu vâng dạ, bạn nói một thì chẳng người nào dám hô hai. Đừng vội hớn hở. Hãy ngồi ngẫm xem nếu bất chợt bạn ngã ngựa... sẽ có mấy người đến thăm bạn? Có mấy người nhận bạn từng là đồng hữu? Và mấy người không đóng cửa, quay lưng?

Nhưng không phải vì cuộc sống là những chuỗi khắc nghiệt như thế, nhưng vòng xoay thực tế đến thực dụng khiến chúng ta mất lòng tin hay phải bạc với đời. Chỉ cần cố gắng sống làm sao cho đừng ai mong bạn chết, cố giúp được nhiều người, nếu không thể giúp được thì đừng hại. Nói lời hay ho có ích mà nếu không biết nói gì thì im lặng. Biết ơn người từng giúp mình dù chỉ là việc nhỏ, mà nếu lỡ quên rồi thì cũng đừng lấy oán báo ân.